Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 167

Thành lập Dược Đường là cột mốc đánh đấu Thiết Cốt Phái tiến thêm một bước về phía chuyên nghiệp hóa.



Đương nhiên.



Đường vẫn còn rất dài.



Quân Thường Tiếu cần phải vừa đi vừa tìm tòi. Sau đó, từ từ thành lập bổ sung những yếu tố một môn phái cần, dần dần hoàn thiện và mở rộng.



Còn đường này mặc dù rất dài nhưng tràn đầy tự tin, bởi vì hắn có hệ thống hack bên cạnh!



Chuyện làm ăn dược liệu và đan dược của Tiêu gia đã có Ngải gia sắp xếp, mỏ quặng cũng đã có Lê Lạc Thu phụ trách sắp xếp.



Quân Thường Tiếu ung dung tự tại bắt đầu đặt hết tâm tư vào võ đạo.



Sau khi mua Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, khiến cho hắn ý thức sâu sắc được rằng thực lực Võ Đồ đỉnh phong của mình thực chất chẳng là cái khỉ gì cả, trước mắt nhất thiết phải tận lực tu luyện đột phá.



Làm sao để đột phá?



Chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ sử thi.



Bởi vì không hoàn thành nhiệm vụ sử thi, đẳng cấp sẽ mãi bị áp chế.



“Đúng là phiền phức mà!”




Quân Thường Tiếu kéo cửa sổ hệ thống ra, nhấp vào nhiệm vụ sử thi, trầm ngâm nói:



“Nhiệm vụ vẫn còn lại hơn ba mươi ngày nữa, vẫn còn đủ thời gian để chuẩn bị.”



Loại nhiệm vụ đi thung lũng để giết hung thú này cực kỳ giống với phó bản quy mô lớn, nhất thiết phải dẫn theo không ít đệ tử đi cùng.



“Chưởng môn.”



Đang ngồi trầm tư suy xét thì Lý Thanh Dương đi vào thư phòng, nói:



“Bên ngoài có rất nhiều người đến báo danh.”



“Bao nhiêu?”



“Ít nhất cũng phải năm sáu trăm người.”



“Cũng nhiều đấy.”



Quân Thường Tiếu không hề bất ngờ khi có nhiều người đến báo danh gia nhập môn phái như vậy.



Dẫu sao Thiết Cốt Phái đại thắng Hạo Khí Môn, chỉ cần không phải người ngu ngốc là có thể nhìn ra tiềm năng của môn phái mình.



“Đi thôi.”



Quân Thường Tiếu đứng dậy nói:



“Lấp đầy số lượng đệ tử nào.”



“Két két.”



Cánh cửa đóng chặt của Thiết Cốt Phái từ từ mở ra.



Quân Thường Tiếu bước ra, vẫn còn chưa đi đến bậc thềm, mấy trăm thiếu niên đã như thủy triều dâng lên vây quanh hắn, ầm ĩ muốn gia nhập môn phái.



Trong đám người này có rất nhiều người tháng trước nhìn thấy cáo thị chiêu mộ đệ tử đều có suy nghĩ muốn gia nhập.






Vậy vì cái gì lại không đến?



Bởi vì bọn họ đem chuyện muốn gia nhập Thiết Cốt Phái nói với cha mẹ, lập tức nhận được sự phản đối kịch liệt.



Nguyên nhân như trăm sông đổ về một biển là môn phái này đắc tội với liên minh Bách Tông, lại còn ước hẹn luận bàn võ đạo với Hạo Khí Môn, gia nhập môn phái này há chẳng phải thiêu thân lao vào lửa rồi.



Không thể trách những bậc làm cha làm mẹ này được.



Liên minh Bách Tông và Hạo Khí Môn ở quận Thanh Dương này giống như quái vật khổng lồ, ai dám mạo hiểm đưa con mình vào miệng hổ đâu chứ.



Hiện tại thì khác.



Quân Thường Tiếu dẫn dắt đệ tử mạnh mẽ nghiền ép Hạo Khí Môn, chứng minh thực lực của môn phái.



Một môn phái đã từng vô danh vô thanh, đột nhiên trở mình, còn đủ khả năng cùng lục lưu môn phái phân tranh cao thấp, đây tuyệt đối là tiềm năng vô hạn!



Có rất nhiều cha mẹ nhìn xa trông rộng, không chỉ đồng ý với quyết định của con mình mà còn đích thân tiễn người lên núi, ở phía sau âm thầm cầu nguyện con mình có thể gia nhập Thiết Cốt Phái.



Đáng tiếc.



Một sự thật vô cùng khốc liệt đối với bậc cha mẹ, đó là Thiết Cốt Phái chỉ còn lại 260 vị trí đệ tử còn trống.



“Xếp hàng, từng người từng nguời một.”



Lý Thanh Dương chỉ huy trật tử, hơn 500 thiếu niên xếp hàng ngay ngắn, từng người một bước lên.



“Tên là gì?”



Quân Thường Tiếu hỏi thiếu niên đầu tiên đến báo danh.



Thiếu niên vì quá kích động mà nói năng lắp bắp:



“Thưa… thưa…. chưởng môn… ta… ta...”



Quân Thường Tiếu nói:



“Duỗi thẳng đầu lưỡi rồi hẵng nói.”



“Hà!”



Thiếu niên hít thở sâu một hơi, cố gắng kiềm chế cảm xúc, nói:



“Thưa… thưa chưởng môn, ta tên là Doãn Chí Bình!”



Quân Thường Tiếu nói:



“Người của Toàn Chân giáo?”



“Toàn Chân giáo?”



Doãn Chí Bình cả mặt ngu ngơ nói:



“Ta chưa từng gia nhập môn phái nào cả.”



Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:



“Tiểu Long Nữ chính là cái tên nhà ngươi hại mất đời con gái, đi đi, Thiết Cốt Phái không hợp với ngươi đâu.”



Chỉ vì cái tên mà không cho gia nhập môn phái, chiêu mộ đệ tử thật quá tùy ý!



Câu chuyện này nói cho chúng ta biết rằng, dù là ở thế giới khác nhưng đặt một cái tên, đây cũng là một môn học cần phải có hàm lượng kỹ thuật nha!



“Người tiếp theo.”



Quân Thường Tiếu nói.



Một thiếu niên dung mạo đoan chính đi đến, nho nhã lễ độ nói:



“Quân chưởng môn, ta tên là Lâm Giang Hàng.”



Quân Thường Tiếu đánh giá một hồi rồi lấy danh sách nhập môn ra, ghi tên rồi đóng xuống đại ấn, chỉ ra phía sau nói:



“Đi phía bên kia, có người sẽ tiếp đón ngươi.”



“Đa tạ chưởng môn!



Lâm Giang Hàng chắp tay nói, nghênh ngang bước đi vào môn phái dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người.



Cái gì cũng không hỏi, chỉ báo tên là được nhận, xem ra bản thân cũng không phải không có cơ hội!



“Vào đây! Vào đây!”



Tô Tiểu Mạt miệng ngậm một cọng rơm, ngồi trên sân luyện võ, nói:



“Tiểu Phi, nhờ đệ đấy!”



“Được!”



Đôi chân mạnh mẽ của Lý Phi duỗi ra, quả bóng giải trí bay theo hình vòng cung vọt tới.



Lâm Giang Hàng vừa bước vào cửa, vẫn còn chưa kịp quan sát khung cảnh Thiết Cốt Phái, lập tức bị quả bóng ‘bành’ một tiếng vào mặt.



“Không tệ.”



Tô Tiểu Mạt nói:



“Có thể chịu được một phát bóng của Tiểu Phi mà không té ngã, coi như có chút thực lực.”



Dựa vào bóng để kiểm tra, thật quá tà đạo rồi!



Bên ngoài.



Quân Thường Tiếu không nghĩ rằng đám người Tô Tiểu Mạt lại lấy bóng giải trí chào mừng đệ tử mới, hắn nhàn nhã lấy ra một phiếu gia nhập môn phái khác, nói:



“Tên là gì?”



Thiếu niên đáp:



“Ta tên là Thôi Bất Kiện.”



“Rầm!”



Đại ấn đóng xuống, hắn nói:



“Vào đi.”



Con hàng này thật sự chỉ cần nhìn vừa mắt, không hỏi linh căn và tu vi, chi hỏi tên!



“Bành!”



Bên trong Thiết Cốt Phái, Thôi Bất Kiện vừa đi vào cũng như người trước nhận ngay một phát bóng vào mặt, sau đó ngã ngửa ra, miệng phun ra một ngụm máu.



Tô Tiểu Mạt ngạc nhiên, nói:



“Sao tên này sida quá vậy? Một phát bóng đã phun máu luôn rồi!”



“Chuyện này...”



Lý Phi gãi đầu, nói:



“Sư huynh, đệ vừa rồi khống chế lực không tốt, phát đá đó ít nhất cũng phải ngàn cân.”



“Hả?”



Tô Tiểu Mạt trợn tròn mắt, sau đó nhanh chóng chạy đến, bế Thôi Bất Kiện đang phun máu như suối, lo lắng không yên lao đến Dược Đường.



“Tôn Bất Không, cấp cứu, mau cứu người!”



Quân Thường Tiếu chỉ nhìn một cái là quyết định cho gia nhập môn phái, rất nhanh, hơn năm trăm thiếu niên đều đã qua đánh giá.



260 người gia nhập môn phái, những người còn lại bị loại.



Không còn cách nào khác.



Số lượng đệ tử có hạn, muốn một lưới hốt trọn là chuyện không có khả năng.



Sau khi chiêu mộ đầy đệ tử, số liệu trên hệ thống đã được thay đổi, đệ tử môn phái đã đầy 500 người, điểm cống hiến tăng lên đến 720, thừa ra 220 điểm.



Sau 24 giờ thì số điểm thừa sẽ tự động biến mất, vì thế Quân Thường Tiếu không chút nghĩ ngợi, lại mua thêm mấy bình dịch cải tạo tư chất có phẩm chất khác nhau, giữ lại cho Tô Tiểu Mạt và những người khác dùng.



Còn thừa lại 20 điểm, Quân Thường Tiếu định tối đến có thời gian sẽ đổi mới khu mua sắm, xem thử vận may có thể xuất hiện vật phẩm nào ngon lành.



“Đinh! Hệ thống xác nhận đệ tử môn phái đã đầy, thỏa mãn điều kiện, khởi động nhiệm vụ môn phái.”



Quân Thường Tiếu vội vàng kéo cửa sở hệ thống ra.



Nhiệm vụ môn phái từ tạm thời không có biến thành có.



Nhấp vào để xem chi tiết.



Một hàng nhiệm vụ xuất hiện trên màn hình nhỏ.



Nhiệm vụ xuất hiện có khoảng hơn một trăm loại, Quân Thường Tiếu nhìn có chút hoa mắt.



Có thể bởi vì kiến thiết môn phái và đẳng cấp môn phái được nâng cao, nên những nhiệm vụ được đề xuất một sao rất ít, chủ yếu là hai sao, ba sao cũng có mấy cái.



Một sao tức là sẽ có một điểm cống hiến, hai sao là hai điểm cống hiến.



Quân Thường Tiếu tính nhẩm, nếu như đệ tử hoàn thành hết toàn bộ nhiệm vụ môn phái, điểm thành tựu môn phái hẳn là đầy, đồng nghĩa khiến thiết môn phái có thể nâng cao, mở ra nhiều chức năng hơn.



Nhưng, phải giao nhiều nhiệm vụ thế này thật là quá phiền phức!



Hệ thống nói:



“Chủ nhân có thể đổi mới khu mua sắm, nếu vận may tốt, có thể đổi mới ra bảng công bố nhiệm vụ, các đệ tử có thể tự nhận nhiệm vụ cho mình.”

Bình Luận (0)
Comment