Tóm tắt
Muốn chạy dô vũ trụ trốn quá đii.
==================================
Kỳ Lợi Á bước xuống khỏi chiếc phi thuyền cũ nát rồi đưa Tần Ý vào hạm đội.
Ngay khi mấy thủ hạ nhìn thấy Kỳ Lợi Á mặc một chiếc váy lớn đi vào, sắc mặt bọn họ vẫn không hề thay đổi, khóe mắt cũng không hề giật lên.
" Lão đại! "
" Lão đại, ngài đã trở về! "
" Lão đại, trông có vẻ như ngài đang rất cao hứng? Ngài đã cướp được món đồ kia rồi sao?! "
Kỳ Lợi Á: " Không.
"
Mọi người đều sững sốt:???
Không cướp được?
Làm sao có thể!
" Không phải là ngài đã gửi một lá thư bảo rằng mọi thứ diễn ra rất thuận lợi sao? "
" Hay là đã có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra à? "
Còn nữa, làm thế nào mà ngài vẫn còn có thể cười được vậy?
Một đống câu hỏi cứ thế nghẹn lại trong cổ họng bọn họ, còn chưa kịp hỏi ra thì Kỳ Lợi Á đã chậm rãi di chuyển, thân hình cao lớn của hắn bước sang một bên, hoàn toàn để lộ ra Tần Ý đang đứng ở đằng sau lưng.
Mọi người lại lần nữa sững sốt.
" Hể hể...Omega?! "
" Thật sự có Omega kìa? " Có người kích động kêu lên.
Sau đó liền bị Lục Tinh giáng một cú đánh vào tay: " Ngươi không cần hình tượng thì không lẽ lão đại cũng không cần sao? Ngươi có thể nào giữ lại một chút hình tượng thân thiện, dễ gần, hòa nhã và lịch sự cho chúng ta được không hả? Ngươi không biết rằng là Omega rất mỏng manh à? "
Những người còn lại lập tức im lặng.
Tần Ý bình tĩnh nhìn đám người trước mặt.
Hầu hết đều là Beta, còn Alpha thì tương đối ít.
Trong các vị Alpha kia, có một vị là nữ giới.
Tần Ý nhìn vào cần cổ của đối phương, ừm, là phụ nữ hàng thật giá thật.
Người kia lập tức nhận ra ánh mắt của cậu, hai má cô lập tức ửng hồng, chủ động lên tiếng: " Xin chào, tôi tên là Khổng Quân Văn.
Cậu tên gì? "
" Chu Nghệ.
" Tần Ý lễ phép gật đầu, tiếp tục dùng tên giả.
" Tên rất hay.
" Khổng Quân Văn cao hứng hỏi: " Cái kia, xin mạo muội hỏi là cậu đã có Alpha chưa? "
Kỳ Lợi Á: "...!"
Tần Ý: " Hiện tại thì vẫn chưa."
Kỳ Lợi Á: "...!"
" Cậu ấy vẫn còn độc thân kìa! "
" Là một Omega độc thân! "
" Đợi đã, cậu ấy đã thành niên chưa nhỉ? "
Không khí không khỏi náo nhiệt trở lại.
Khổng Văn Quân tiến thêm một bước, cô liền trở thành người chủ động lớn mật nhất trong số bọn họ.
Khóe mắt cô khẽ run lên, thấp giọng nói: " Năm nay tôi vừa tròn 93 tuổi, mặc dù tôi đã cử nhân (*) được nhiều năm, nhưng tuy nhiên, so với bọn họ thì tôi lại dịu dàng hơn nhiều...!"
(*) Cử nhân ( 光棍): Từ này ở đây được hiểu theo nghĩa là người độc thân lâu năm.
Kỳ Lợi Á đột ngột ngắt lời cô, hắn lạnh lùng nói: " Cô có ngửi thấy mùi pheromone trên người cậu ấy không? "
Khổng Quân Văn khịt mũi ngửi ngửi, sau đó liền nói với vẻ bàng hoàng: "...Không ngửi thấy.
"
Nghe vậy, những ngón tay đang bất giác nắm chặt của Kỳ Lợi Á mới nhẹ nhàng nới lỏng ra, hắn đáp lời một tiếng: " Ừ.
" Sau đó quay lại nhìn những người khác.
Lục Tinh sửng sốt nói: " Lão đại, tôi cũng không ngửi được.
"
" Tôi cũng không ngửi được.
"
" Là do sử dụng thuốc ứng chế sao? "
Kỳ Lợi Á: " Không.
" Khóe miệng hắn cau lên, vẻ mặt lạnh lùng thả lỏng được một chút.
Hắn nói: " Chỉ có mình ta mới có thể ngửi được.
"
Hắn nói xong liền lặp lại: " Chỉ có mình ta.
"
Tần Ý mím môi.
Có lẽ là không phải chỉ có mình hắn không.
Khả năng cao là tất cả những Alpha có độ trùng khớp cao với cậu thì cũng đều có thể ngửi thấy được.
" Lão đại, chuyện này là thế nào? Tại sao chỉ có mình ngài mới có thể ngửi được? "
" Có ngửi thấy cũng vô dụng.
Lão đại đã ngửi qua rất nhiều loại pheromone trên cơ thể của mấy Omega khác rồi, nhưng kết quả đều không có phản ứng.
"
Bọn họ mồm năm miệng mười.
Không phải đâu!
Ta là người đầu tiên biết thông tin về chuyện này a!
Không ai hiểu rõ hơn ta đâu!
Lục Tinh gào thét trong lòng.
Lục Tinh: " Không phải là không có phản ứng.
Lão đại...!" Lục Tinh dừng lại, sợ rằng sẽ dọa đến tiểu Omega, cho nên kịp thời giữ được lý trí, quay đầu hỏi ý kiến Tần Ý trước: " Tôi có thể nói ra không? "
Tần Ý:?
Tần Ý: " Anh nói đi.
"
Để tôi nghe xem là anh muốn nói cái gì.
Lục Tinh hít sâu một hơi, đến nỗi muốn sặc tới nơi.
Anh nói lớn: " Lão đại và cậu ấy là một cặp! Họ đã ở cùng nhau tận mấy đêm rồi! "
" Kí lùm máaa!!! "
Khi nghe đến đây, sắc mặt của bọn họ đều biến sắc, trong giây phút đang đơ người, bọn họ thậm chí còn không biết mình đang ở đâu.
Lúc này, Kỳ Lợi Á mới nhẹ giọng xen vào: " Được rồi, mau thu hồi hết biểu hiện của các ngươi lại, chuẩn bị tiến tới tinh cầu tiếp theo.
"
Hắn vừa nói vừa bước sang phía bên kia.
Kỳ Lợi Á: " Ta đi thay quần áo.
"
Nói xong, hắn liền dừng lại, quay người nói thêm: " Lục Tinh, chiếu cố cậu ấy cho tốt vào.
"
Lục Tinh gật đầu như gà mổ thóc: " Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố cậu ấy thật tốt! "
Những người khác cũng trịnh trọng gật đầu.
Kỳ Lợi Á vừa rời khỏi.
Mấy người bọn họ lập tức nhiệt tình đưa Tần Ý đến bên một cái bàn tròn ngồi xuống, bưng trà rót nước cho cậu, cắt trái cây và phục vụ các loại đồ ăn nhẹ đến từ các tinh cầu khác nhau.
Sợ chậm trễ cậu.
Bọn họ khẩn trương nhưng lại rất cẩn thận mà vây quanh Tần Ý.
" Chu, Chu Nghệ phải không? Năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi? "
" Mười tám.
"
"...!" Lão đại như thế nào động thủ được vậy?
" Cha mẹ của cậu vẫn khỏe chứ? " Bọn họ lại hỏi.
Tần Ý khựng lại một hồi, sau đó cười nhạt nói: " Mẹ đã qua đời, còn người kia thì đang tìm đường chết rồi.
"
Miệng lưỡi này rất...rất nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bọn họ âm thầm cân nhắc, đây rõ ràng là có mối quan hệ với cha không được tốt lắm.
Nhưng như vậy thì cũng tốt.
Cậu ấy có thể từ ở trên người của lão đại mà tìm kiếm một chút hơi ấm tình cha (?)
Và trong tương lai, nếu thực sự muốn bàn về chuyện cưới hỏi, cha mẹ của tiểu Omega cũng sẽ không thể vì nghề nghiệp của lão đại nhà bọn họ mà từ chối gả con được.
( Vì bọn họ chết hết rồi còn đâu.)
Nhưng tiểu Omega vẫn còn nhỏ tuổi như thế, mà lại phải lang thang bên ngoài một mình, điều này không khỏi khiến người ta đau lòng.
Ánh mắt của bọn họ dịu đi không ít.
Bọn họ liền hỏi Tần Ý hết tất cả các thông tin mà họ muốn biết từ cậu.
Và Tần Ý cũng rất nhanh chóng có được những thông tin mà cậu muốn biết từ họ.
Nhóm người này là một nhóm hải tặc vũ trụ.
Bọn họ len lỏi khắp mọi nơi, có một đội ngũ rất lớn.
Coi bộ nghề này cũng rất được ưa chuộng ở thời buổi này a.
Nhưng để tránh đụng phải vị Alpha Lục Tế nổi tiếng trong bảng kết quả kiểm tra kia, Tần Ý vẫn quyết định lên tiếng thăm dò trước: " Mọi người rất lợi hại sao? "
Lục Tinh: " Đương nhiên! Đặc biệt là lão đại của bọn tôi.
Ngay khi tên của ngài ấy được phát ra, thì hầu như đều khiến người khác khiếp sợ...!Vì vậy, cậu không cần phải lo lắng gì hết, bọn tôi nhất định có thể...!" bảo vệ cậu thật tốt.
Lục Tinh còn chưa nói hết câu.
Thì Khổng Quân Văn bỗng nhiên thấp giọng gọi: " Lão đại.
"
Đôi mắt cô nhìn chăm chú về hướng phía sau Tần Ý.
Tần Ý nghe thấy tiếng động, cậu theo bản năng quay đầu nhìn sang.
Nam nhân vai rộng, hông hẹp, eo thon, chân dài.
Bộ vest trắng bao bọc lấy thân thể hắn, hắn đang chậm rãi bước tới, dường như dưới chân hắn là một tấm thảm đỏ thay vì sàn nhà thô cứng màu xám.
Mái tóc dài được tùy ý buộc lên, hoàn toàn để lộ ra vầng trán cao cùng cặp mắt đào hoa tuyệt đẹp bên dưới.
Đây là một gương mặt rất điển trai và cũng rất quen thuộc đối với hầu hết mọi người.
Khuôn mặt trẻ trung đầy vẻ lãng tử, kiêu ngạo và phóng khoán.
Khi hắn nhìn chằm chằm vào một người, rất dễ khiến người ta ảo tưởng ra sự ôn nhu thâm tình.
Giờ phút này, hắn cứ nhìn chằm chằm Tần Ý, đáy mắt hơi lóe lên.
Như thể là đã sẵn sàng để công khai, hắn nhẹ nhàng cúi xuống trước mặt Tần Ý.
" Tôi là Lục Tế.
" Hắn nói: " Và cũng là Kỳ Lợi Á.
"
Tần Ý: "...!"
Cái đm.
(*1)
Tất nhiên, từ lâu cậu đã biết rằng "Kỳ Lợi Á" cũng giống như "Chu Nghệ", chỉ là một cái tên giả.
Nhưng cậu lại chưa từng nghĩ rằng, Kỳ Lợi Á--người sau khi đã trút bỏ lớp trang điểm đậm chất nữ nhân đó lại mang khuôn mặt thuộc về Lục Tế.
Tạm cmn biệt.
Giờ cậu lượn luôn nha.
Lục...Kỳ.
Sáu, bảy?
Tên của anh ta cũng thật là khoa học a.
Nhìn thấy Tần Ý ngồi yên không nhúc nhích, lông mày Lục Tế không chút dấu vết nhíu lại.
Dọa đến cậu ấy rồi sao?
" Chu Nghệ.
" Lục Tế thấp giọng gọi tên cậu.
Tần Ý vẫn không nhúc nhích, một lát sau mới nhẹ nhàng thở dài nói: " Tôi có chút mệt mỏi.
"
Lục Tế đã từng tưởng tượng ra những dạng phản ứng khác nhau của Tần Ý sau khi thân phận thực sự của hắn được tiết lộ.
Nhưng hắn lại chưa bao giờ nghĩ đến cái dạng phản ứng kiểu này.
Lục Tế nghẹn lại trong cổ họng.
Sau một vài giây, hắn nói: " Tôi sẽ kêu Lục Tinh đưa cậu đi nghỉ ngơi.
"
Tần Ý gật đầu, trước khi đi còn lễ phép nói với mọi người: " Tạm biệt.
"
Bọn họ nhìn cậu rời đi, không nhịn được mở miệng bàn tán: " Omega này tính tình thật tốt.
"
" Hơn nữa lại còn rất lễ phép.
Chăm sóc cậu ấy không phiền phức chút nào.
Càng giống như một loại hưởng thụ hơn.
"
" Cậu ấy lớn lên thật sự quá xinh đẹp.
"
Lục Tế có điểm phiền muộn.
Tần Ý cứ như vậy mà rời đi.
Không chịu nói câu nào với hắn.
Không lâu sau, Lục Tinh quay lại.
Lục Tế liền hỏi: " Tâm trạng của cậu ấy thế nào? "
Lục Tinh sửng sốt một hồi, không ngờ lão đại lại chủ động quan tâm đến một Omega.
Anh nhanh chóng nói: " Xem ra cậu ấy đã rất mệt mỏi, cũng không có nói thêm cái gì.
Lúc ta vừa rời đi, cậu ấy liền nằm xuống nghỉ ngơi.
"
Lục Tế: " Ừ.
"
Hắn nhịn rồi lại nhịn, nhưng rốt cuộc vẫn không thể nhịn được.
Lục Tế làm như "vô tình" lấy chiếc máy chiếu phim cũ từ trong túi áo ra rồi "lơ đãng" đặt nó lên bàn.
" Đó là cái gì thế? " Mọi người hỏi.
" Chu Nghệ tặng.
" Lục Tế bình tĩnh nói.
" Con mẹ nó! Được Omega chủ động tặng quà! Lão đại, ngài thật trâu nha...!Mau để ta nhìn xem...!"
Mọi người gần như xúm lại, muốn cầm lấy cái máy chiếu phim.
Lục Tế cau mày: " Mau khống chế lại sức lực của bàn tay, đừng làm hỏng nó.
"
" Hảo hảo hảo! Sẽ không có vấn đề gì đâu, ngài yên tâm! "
Máy chiếu rất nhanh được bật lên.
Bọn họ trơ mắt nhìn khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trên màn hình ánh sáng.
" Tại sao mấy đoạn phim của ngài lại ở đây? "
"...Omega nhỏ đó là fan của ngài sao?! " Lục Tinh kinh ngạc cất cao giọng hỏi.
Lục Tế: " Ừ, đại khái là thế.
"
" Đây chính là mị lực của ngài sao? "
" Ta cũng muốn trở thành một minh tinh a.
Ta không muốn đi làm tên hải tặc nữa đâu, làm hải tặc thật không có tương lai, ta không thể cưới vợ được.
"
Lục Tế: "...!"
Các thủ hạ của hắn chân thành khóc lóc kêu lên: " Thật hâm mộ, như thế nào tiểu Omega kia lại vừa vặn là fan của ngài luôn thế? Khi nào thì hai người cưới? Nhưng nếu ta đi mà không có tiền mừng cưới thì ngài cũng đừng có đánh ta nha, được không? "
Lục Tinh có vẻ bình tĩnh hơn, anh nói: " Ta nghĩ điều tốt nhất bây giờ là sau khi hạ cánh, ngài hãy đưa cậu ấy đi làm kiểm tra đo lường trước.
"
Thật ra là Lục Tế cũng muốn có được một bảng kết quả chính thức.
Để biết rõ ràng là lực hấp dẫn giữa hắn và Omega nhỏ kia rốt cuộc là mạnh đến cỡ nào.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định: " Hãy tìm một bến cảng nào đó gần đây để cập bến.
"
Khổng Quân Văn vội vàng chạy tới: " E rằng là tình hình không ổn lắm, lão đại.
Có một đội quân đang truy tìm dấu vết của chúng ta ở dọc đường.
"
" Đội quân? " Những người khác sôi trào lên một chút.
" Ai dẫn đầu đội quân đó? " Lục Tế bình tĩnh hỏi.
Khổng Quân Văn sắc mặt cổ quái nói: " Nói đến đây cũng rất kỳ lạ, đáng lẽ bây giờ Chu Thượng tướng phải ở Đế quốc mới đúng, nhưng theo ta quan sát thì cái đội quân kia rất giống...rất giống với những thủ vệ của Chu Thượng tướng.
"
Lục Tế cười lạnh một tiếng: " Không có gì kỳ lạ, chính là hắn.
Hắn tới bắt người.
"
" Bắt ngài sao? "
" Không.
" Lục Tế nhướng mi, đôi mắt đẹp như hoa đào kia toát lên tia sáng sắc bén lạnh lẽo: " Hắn tới đây để bắt Chu Nghệ.
"
" Bắt chị dâu?! "
" Kia nhất định không được a! "
Mọi người lần lượt lên tiếng.
Lục Tế liền đưa ra một quyết định mới, hắn nói: " Tăng tốc đi đến Lý Mục đế quốc.
Chu Dịch Kình không thể dễ dàng tìm kiếm và bắt người hắn muốn từ trong lãnh thổ của kẻ thù được.
"
Còn Tần Ý, nhân vật trung tâm trong cuộc bàn luận của bọn họ, hiện tại đang nằm trên giường lớn với vẻ mặt vô biểu tình.
A.
Đáng giận.
Cậu đã đưa máy chiếu phim rẻ nhất cho Kỳ Lợi Á = Cậu đã tự đưa cho Lục Tế cái máy chiếu phim có chứa các đoạn phim của Lục Tế.
Đã thế còn lớn tiếng ca ngợi nó là thứ quý giá nhất của cậu, cùng cậu vượt qua vô số ngày đêm trốn chạy gian nan một mình nữa chứ.
....Cảm ơn.
Má ơi, quê quá.
(*2)
Muốn chạy dô vũ trụ trốn quá đii.
==================================
(*1) Cái đm ( 您大爷的): Dịch sát nghĩa ra sẽ là "Của chú bạn".
Câu này là một câu chửi lóng của miền Bắc Trung Quốc, câu này là kiểu "Fuck your uncle" hoặc nôm na là "*** cụ mày"
(*2) Quê quá: Câu gốc ở đây là 被社死到: Nghĩa gốc thực sự của nó: Lỡ bị dính "cái chết xã hội" rồi.
Vì mình thấy nếu để luôn nghĩa gốc thì sẽ hơi khó hiểu nên mình đã sửa lại cho dễ hiểu hơn.
Cái chết xã hội: Đây là một thuật ngữ chỉ sự phơi bày những bí mật sâu kín nhất, kinh khủng nhất và cả ghê tởm nhất của mỗi cá nhân bị phát tán lên mạng xã hội.
Khi bị dính cái này thì bạn sẽ bị quê, xấu hổ và nhục nhã trước mọi người.
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~.