Tối Cường Chu Tước

Chương 19 - Phù Văn Cùng Hắc Xà

Thời gian trôi qua thật mau, thấm thoát đã 4 ngày.

Lúc này, từ trong trạng thái tu luyện, Võ Nguyên tỉnh lại, mở ra đôi mắt, trong mắt ánh sao chợt lóe rồi biến mất.

Tu luyện 4 hôm, mấy viên linh thạch gia trì Tụ Linh trận pháp cỡ nhỏ mà hắn tự bày cho mình, đã gần như cạn kiệt năng lượng. Điểm exp thì thu về 27000, kém 3000 là đoạt phá yêu linh cảnh.

Tu luyện này quả thật so với giết quái, lên cấp quá chậm !

Trong khoảng thời gian này, thần thức bao phủ phạm vi 200m của hắn, không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của người tu luyện, La gia hoàn toàn không có phái người kiểm tra ngọn núi này, điều này nằm ngoài dự kiến, hắn lúc trước còn đang chờ đợi một số tu luyện giả mò đến để đoạt exp.

Tâm trạng lâm vào tò mò, Võ Nguyên quyết định, đi tới chổ mà hai tên gia nô của La gia chết, hai cái thi thể đã không thấy, bên cạnh đó còn để lại rất nhiều dấu chân của nhân loại .

Hẳn là bọn chúng đã đến đây, đem 2 cổ thi thể mang trở về.

- Ây !

Võ Nguyên quay mặt đi, tính tìm kiếm mấy đầu yêu thú đoạt exp thì lại phát hiện, một tảng đá lớn gần đó có khắc chữ.

Chữ trên đá đề...

- Lý công tử, nếu ngươi đã thoát ra được thì cố gắng đừng để cho chúng ta bắt được, nếu không chắc chắn là ngươi xong.

- Còn nữa, ngươi đừng nên lãng phí công sức đến tam tinh trì tìm quận chúa, nàng không tin ngươi đâu, bởi vì sự tình mà ngươi bị chúng ta bắt đi cũng là do nàng sắp đặt.

Lời nói cuối cùng, còn lưu lại một chữ sát bằng máu đỏ thẩm.

- Nữ nhân quả là một thứ không tốt lành gì.

Võ Nguyên thở dài một tiếng.

Sau đó đem thu tảng đá này vào kho vật phẩm, đợi lát về cho Lý Mặc xem.

Nhưng ngay lức thần thức hắn còn một tý nữa là chạm vào tảng đá.

Đinh !

- Cảnh báo nguy hiểm, phát hiện bạo liệt phù văn được khắc sâu bên trong hắc thạch phía trước.

Nghe được âm báo của hệ thống.

Võ Nguyên đồng tử co rụt lại, nhanh chống thu về thần thức, lùi lại so với hắc thạch mười mét.

- Bạo Liệt Phù Văn !

Võ Nguyên ngay lập tức liền há miệng ra, một cổ nóng rực nhiệt lượng ngưng tụ, đi theo cổ nóng rực nhiệt lượng đó là một khối nham thạch đường kính khoảng 5cm.

Đây chính là hỏa đạn ! Đạt đến nữa bước yêu liền mở khóa cái tuyệt học này! Hiện tại là lúc dùng thử.

Ầm !

Hỏa đạn ngay lập tức được bắn ra, lao nhanh hơn cả tên bắn, phá nát hắc thạch phía trước.

Oanh !

Hắc thạch vỡ tung, bạo liệt phù văn bên trong cũng đi theo sau đó phát bạo tạc.

Bạo liệt phù văn, chính là tam cấp phù sư mới có thể khắc ra, đặc trưng chủ yếu là bạo tạc và sức bạo của nó có thể so sánh với đan/hạch cảnh toàn lực công kích.

Bình thường thì sẽ do phù văn sư phát động mới nổ, thứ hai thì va chạm cực mạng mà bùng nổ và cuối cùng là bị thần thức quét lên sẽ nổ.

Kẻ khắc phù văn có lẻ đoán được, Lý Mặc đọc xong những thứ được khắc trên, sẽ bực tức mà đem nó phá hủy. Nên chúng khác lên trên đó bạo liệt phù văn, để khi Lý Mặc phá hủy tảng đá thì sẽ bị bạo chết cùng.

- Ha ha, quả thực rất thâm, phù văn được khắc quá sâu bên trong, chỉ có thần thức quét lên mới có thể thấy được.

Võ Nguyên trên mặt lộ ra ý cười.

- Nếu tên tiểu tử kia đọc đến, sợ là sẽ phá nát tảng đá dẫn nổ tung phù văn được phát động.

Xoạt !

Một tiếng vật trường trong những bụi rậm phát ra, Võ Nguyên quay đầu nhìn, chỉ thấy một con mãng xà dài chí ít 10 mét.

Mãng xà này trên thân vẩy đen nhìn rất đặc thù, cái đuôi thì xoắn xoắn màu bạc, hơn nữa đôi mắt nó lóe lên tinh quang dị thường.

Võ Nguyên cười lạnh một cái, sau đó nằm rạp xuống, giả bộ như là bị bạo liệt phù văn nổ chết.

Đầu hắc xà kia thấy vậy, liền nhanh chống trường đến phía Võ Nguyên.

Ngay khi đầu hắc xà vừa đưa cặp nanh xuống, định táp lên thân Võ Nguyên, thì hắn bổng há lớn cái mỏ.

Oanh!

Một viên Hỏa Đạn cuồng bạo ngay lập tức được hình thành bắn thẳng vào miệng hắc xà.

Tê !

Hắc xà đau đớn rít một tiếng, hai chiếc răng nanh ẩn chứa kịch độc rớt xuống đất.

Võ Nguyên đứng dậy ngay lập tức giơ lên Kim Hỏa Túc muốn đá vào đầu hắc xà.

Hưu !

Cảm giác được sinh tức trước mắt, hắc xà từ trong khoang miệng phun ra một hơi khói độc rồi độn thổ chạy mất.

Võ Nguyên nhìn con hắc xà biểu hiện một màn liền cười lạnh.

- Quả nhiên tính toán chu toàn, sợ bạo liệt phù văn, bạo không chết được thằng nhãi kia nên để con rắn thủ sẳn, chờ nổ xong thời điểm ra kiểm tra, sẳn để hắc xà hạ xuống nọc độc, phòng hờ may mắn sống sót.

- Nhưng chúng làm sao biết được, người đến là lão tử chứ không phải thằng nhãi Lý Mặc kia.

Sau đó hắn liền tiến vào giữa khu rừng, làm một trận giết chốc về sau, tâm tình hoàn toàn sản khoái, hơn nữa còn thuận lợi tấn cấp nhị trọng yêu linh.

Còn thu hoạch được một số tiểu yêu hạch của hỏa hệ yêu thú. Yêu thú trước khi tiến vào yêu hạch cảnh thì thì cơ thể cũng có yêu hạch như chỉ là cỡ hạt đậu hay đầu ngón tay mà thôi.

Tiểu yêu hạch này, chính là một cái nền cho yêu thú tu luyện, về sau khi bước vào yêu hạch cảnh ngưng luyện đại yêu hạch mới chính thức trở thành cường đại.

Trước yêu hạch cảnh yêu thú trong mắt tu luyện giả quả thực rác rưởi, tùy tiện liền diệt.

Võ Nguyên tâm tình cả thiện liền tiến lên đỉnh núi, hít thở không khí một trận.

Lúc này.

Hắn đem thông tin của thú sủng mở ra, ngay lập tức thông tin của Lý Mặc hiện ra...

Pet : Lý Mặc.

Cảnh giới : thông huyết 7 tầng.

Công pháp : Ma Thiên Sinh Quyết (5)

. . .

Nhìn vào cảnh giới của Lý Mặc, Võ Nguyên không khỏi thất vọng, bốn ngày mà tại trong đoạt linh trận tu luyện, tăng có 3 tiểu cấp.

Nhưng nhớ đến Lý Mặc thiên phú tu luyện chỉ có 30 điểm, nên không cũng chỉ thở dài bỏ qua, thật thất vọng.

Võ Nguyên đóng lại hệ thống, sau đó nằm ườn trên đất, mà sưởi cái nắng lúc giờ thìn(7-9h sáng).

. . .

Tại một cái biệt viện nọ.

Ầm !

Một lão già tuổi khoảng 6 tuần, người mặc âm dương đạo bào, sắc mặt phẩn nộ, dùng tay bóp nát tay vịnh của bảo tạo.

- Khốn khiếp ! Khốn khiếp !

Lão giả phẩn nộ quát lớn mấy tiếng, cường đại uy áp phủ xuống toàn trường, một cổ khủng khiếp linh hồn chi lực.

Lúc này, một người thiếu niên tướng mạo tuấn tú, tay cầm quạt xếp, khuôn mặt có chút trầm lắng nhìn lão giả kia.

Hắn cư nhiên là La Vũ Hiên, nơi này cũng chính là La gia một cái đình viện.

- Đỗ đại sư, có chuyện gì cũng phải bình tĩnh giải quyết, không nên giận quá mất khôn.

Lão già kia, gọi là Đỗ Thanh Phong, tam phẩm đỉnh phong phù văn sư.

Từng có giao tình với La gia chủ, hiện tại La gia cần hắn giúp nên không thể khước từ.

Đỗ Thanh Phong nghe xong La Vũ Hiên nói, sắc mặt liền phẩn nộ cực điểm, chỉ thẳng mặt nói.

- Ngươi là đang giáo huấn cách hành sự sao ?

Lời nói tựa như lôi đình vạn quân ầm ầm giáng xuống, La Vũ Hiên sắc mặt trắng bệch, cúi đầu xuống nói.

- Vãn bối không giám, chỉ là không biết vì sao Đỗ đại sư lại tức giận đến vậy ?

Đỗ Thanh Phong ngữ khí tức giận.

- Bạo Liệt Phù Văn bị người phá, linh sủng của lão tử cũng bị đánh còn nữa cái mạng chạy về. Ngươi nói lão tử có nên tức giận không ?

Đám người nghe xong, hoàn toàn kinh hãi.

Bạo Liệt Phù Văn bị khắc sau bên trong thạch đầu, chỉ có quét qua thần thức mới có thể nhìn thấy, nhưng thần thức quét qua nó liền nổ, sợ liền kẻ dùng thần thức quét đến cũng bị thương thảm về linh hồn.

Còn nếu trực tiếp dùng man lực hay gì đó phá bỏ tảng đá, thì sẽ trực tiếp kích hoạt nổ tung,  e sợ kẻ đó cũng bị thương nặng về nhục thể.

Lấy đâu ra sức mà đánh linh xà trọng thương.

Với lại đầu hắc xà kia là yêu huyết tam trọng yêu thú, nọc độc tốc độ đều cực nhanh thì làm sao bị người đả thương được.

La Vũ Hiên điềm tỉnh.

- Đỗ đại sư thật sự không nhầm ? Có kẻ có thể phá hủy bạo liệt trận mà không bị thương tổn, còn ra tay làm linh xà xém chết?

Đỗ Thanh Phong nói :

- Không nhầm, thật sự có kẻ phá hủy trận còn đả thương linh xà của ta, nếu các ngươi không tin đợi một lát nó về liền rõ.

Toàn trường tĩnh lặng mà chờ đợi.

Một hồi lâu sau.

Xoạt !

Từ khung của sổ biệt viện, một đầu hắc xà trường đến, với cơ thể trọng thương.

Cầm lên linh xà, Đỗ Thanh Phong liền đem đặc chế đan dược nhét vào miệng nó.

Dược lực nhanh chống lan tỏa, đem nó một phần thương thế khôi phục. Hắc xà sau đó nhanh chống đem những thứ mình thấy được truyền cho Đỗ Thanh Phong.

Xem xong, sắc mặt hắn tối sầm lại nói.

- một con gà rừng, với bộ lông vàng cam, khí chất tựa như vương giả. Đem tảng đá được khắc phù văn phá nát sau đó lại tấn công linh xà của ta bằng một viên hỏa thạch.

- Hai cái răng nanh mang lượng độc tố, vừa đủ để giết chết hóa đan nhất trọng cường giả, cũng bị phá bỏ.

Đám người vừa nghe xong lại lần nữa nhấc lên kinh đào lãng hãi.

Lúc này La Thái Du ánh mắt chớp động, miệng nở nụ cười tựa như nhớ ra gì đó.

- Nếu như ta nhớ không lầm, con gà đó là thông linh chi yêu mà tên thành chủ muốn bắt đến.

La Vũ Hiên khóe miệng giật giật nói.

- Là trong truyền thuyết, tự đảng sinh linh trí mà tu hành, thông linh chi yêu.

La Thái Du gật đầu.

- Đúng, là nó ! Nghe nói trên người thông linh chi yêu cất giữ thoát phàm bí mật, với lại thịt của nó là đại bổ có thể trợ người tu hành đột phá bình chướng, cải thiệt thiên phú tu luyện.

Nói đến đây, La Thái Du không khỏi ngăn cảng được dục vọng bên trong ánh mắt.

Oanh !

Đỗ Thanh Phong cười lạnh, tay cầm lọ đang dược mạnh mẽ bóp nát.

- Hay cho một con thông linh chi yêu, đợi ta chữa thương cho linh xà xong, chắc chắn sẽ lục tung Vạn Thú sơn để bắt ngươi về.

Bình Luận (0)
Comment