Kỳ thực phi vụ rớt mạng tập thể lần này cũng không thể nào trách Lưu Xuyên được, bởi vì lúc này, tất cả những khách hàng của Hội quán Thanh Hoa đều đang chửi thề vì rớt mạng.
Ngay lúc này, loa vô tuyến gắn trên trần nhà đột nhiên vang lên một giọng nói nhu hoà "Xin lỗi tất cả những khách hàng đang sử dụng dịch vụ online của tiệm, bởi vì tiệm chúng tôi đang trang trí sửa sang lại tầng năm, nên đường truyền mạng xảy ra một chút vấn đề nho nhỏ, buộc phải tạm thời ngắt mạng khoảng hai tiếng từ 7 giờ đến 9 giờ tối, mọi người có thể xuống quầy thanh toán phí dịch vụ ngay lập tức, những ai còn nhu cầu sử dụng xin mời hai giờ sau trở lại, vì bồi thường, tiệm chúng tôi quyết định miễn phí toàn bộ phí dụng dịch vụ lên mạng của tất cả mọi người đêm nay..."
"...Tiệm Net mà cũng rớt mạng, phải không vậy trời?"
"Tầng năm đang sửa sang lại kìa, nói vậy tức là tiệm này lại mở rộng nữa rồi! Tầng năm nghe đồn toàn phòng VIP không!"
"Moá đang đánh cạnh kỹ mới đau chứ! Khốn nạn gì đâu, đánh nửa trận rớt mạng, bực như quỷ!"
Những người xung quanh ai nấy đều vẻ mặt khó chịu, có người luống cuống tay chân tắt trò chơi, có người bực bội dùng tay đập lên bàn, loa vô tuyến trên trần nhà bắt đầu lặp lại thông báo phải ngắt mạng một lần nữa, Lưu Xuyên nghe xong cũng bất đắc dĩ rời khỏi game.
——gì cơ? Mấy đứa đánh cạnh kỹ trường được nửa trận bị rớt mạng, bực bội vì biến thành đứa hố đội hữu hả?
——Anh đây là đang kết hôn đây này! Kết hôn được nửa buổi lễ đã rớt mạng, hố một đống khách dự lễ thì tính sao?
Một nhóm người vẻ mặt hùng hổ rời khỏi phòng máy, may mắn là bồi thường miễn phí toàn bộ phí dụng dịch vụ đủ hấp dẫn khiến khách hàng hài lòng, cho nên đa số đều cảm thấy không sao cả.
Lưu Xuyên đúng lúc cũng đói bụng, liền chạy đi kiếm chỗ nào đó ăn cơm.
Bây giờ đã là bảy giờ chiều, cũng đã sớm qua cao điểm dùng cơm của mọi người, rất nhiều quán ăn bên đường đều đầy chỗ trống, Lưu Xuyên chọn một nhà bán mì vào ngồi xuống, vừa tính gọi món ăn liền nghe thấy bên tai vang lên thanh âm quen thuộc.
Lý Tưởng vừa đi vừa nói "Trạch Văn, ông nói thử xem cảm giác của tên Đường Môn kia lúc này như thế nào? Hôn lễ mới được một nửa, cô dâu đột nhiên rớt mạng, chắc đang tức lộn ruột lên rồi... Ha ha ha..."
Lưu Xuyên "..."
Tức gì đâu mà tức, đang ngồi thoải mái ở đây chờ ăn cơm chiều này!
Ngô Trạch Văn nói "Nói vậy là tiệm đó ngắt mạng hai giờ, đợi lát nữa lên mạng nếu anh ta còn online thì giải thích sau vậy."
Hai người bước vào tiệm, ngoài ý muốn gặp được Lưu Xuyên, Lý Tưởng kinh ngạc nói "Lưu Xuyên? Ông cũng ở đây?"
Lưu Xuyên cười "Ừ, ăn cơm ấy mà."
Lý Tưởng bước đến ngồi xuống cùng bàn với Lưu Xuyên, nói "Tui tính kéo ông đi qua server mới với tụi tui luôn, vậy mà hồi trưa thức dậy ông đi đâu mất tăm mất tích, cuối cùng chỉ có mỗi tui với Trạch Văn đi, tui nói ông nghe, lần này server mới mở ra người mới đông quá trời luôn!"
Lưu Xuyên nói "Bình thường server mới nào chẳng vậy."
Ngô Trạch Văn cũng đi tới ngồi xuống bàn, cầm lấy menu chăm chú nhìn một lát, mới hỏi "Hai người ăn cái gì?"
Lý Tưởng hào phóng nói "Gì cũng được, hôm nay tui mời."
Lý Tưởng trước giờ tính cách bộc trực rộng rãi, luôn thích mời người khác, nên cả Lưu Xuyên lẫn Ngô Trạch Văn cũng không khách khí với cậu ta, tự gọi cho mình một tô mì nước, Lý Tưởng lại gọi thêm một phần rong biển cắt sợi trộn cùng với chân gà kho làm thức ăn kèm.
Trong quá trình chờ đợi thức ăn bưng lên, Lý Tưởng không nhịn được mở miệng nói "Lưu Xuyên, kể ông nghe chuyện này tức cười lắm nè, Trạch Văn ở server mới chơi nhân vật nữ, lên tới cấp 30 gặp được một thằng ngu, nó ngu lắm kìa, Trạch Văn nam hay nữ còn chưa biết đã chạy đi cầu hôn cậu ấy rồi!"
Lưu Xuyên "..."
Thằng ngu kia ngồi trước mặt cậu nè, bồ tèo...
Lý Tưởng tiếp tục nói "Tui dám cá tên ngu kia không biết Trạch Văn là nam, thấy đại tỷ Ngũ Độc dáng ngoài xinh đẹp nóng bỏng liền đòi cưới, còn cưới gấp như vậy, chắc chắn là có ý xấu trong bụng!"
Lưu Xuyên "..."
Lý Tưởng lại quay qua nhìn Ngô Trạch Văn, hết sức nghiêm túc nói "Trạch Văn à, ông mới chơi game lần đầu nên không biết, game online có rất nhiều rất nhiều thằng khốn nạn, ở ngoài đời đã có bạn gái lại còn bon chen chạy lên mạng tìm người yêu, thứ đàn ông cặn bã như vậy tui thấy nhiều lắm luôn rồi, còn mấycái vụ tình yêu tay ba tay tư tay n+ nữa, nên ông phải nhớ nha, nếu thằng kia nó đòi ông cho nó thêm QQ hoặc là bắt ông gửi hình, yêu cầu chat webcam vân vân, cứ trực tiếp kéo nó vào sổ đen!"
Lưu Xuyên nghe tới đây nhịn không được ho vài tiếng "Khụ khụ khụ..."
May là Ngô Trạch Văn không để tâm lắm đến mấy lời này của Lý Tưởng, bình tĩnh nói "Anh ta có lẽ không phải lừa đảo, anh ta biết tôi là nam."
Lý Tưởng khiếp sợ hỏi "Ông nói cho thằng đó biết?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừ, lúc anh ta cầu hôn tôi nói cho anh ta tôi là nam rồi, anh ta bảo không sao, kết hôn chỉ để làm nhiệm vụ thăng cấp nhanh hơn mà thôi. Vả lại, trình độ của anh ta cao như vậy, lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, nên thực tế mà nói thì trên người chúng ta, chẳng có cái gì đáng giá để anh ta đi lừa cả."
Lý Tưởng "..."
Ông nhất định cứ phải nói trực tiếp ra như vậy mới vừa lòng sao...
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc nghẹn lời của Lý Tưởng, Lưu Xuyên cảm thấy cực kỳ mát lòng mát dạ: vẫn là Trạch Văn nhà mình sáng suốt thông minh...
Ngô Trạch Văn tiếp tục phân tích "Lúc ở trại phỉ, anh ta vô cùng thoải mái giải quyết ba người bên Trư lung thảo kia, đủ chứng tỏ bản thân anh ta là cao thủ. Lúc cậu mở cừu sát đòi pk, anh ta cũng không nổi giận, ngược lại dạy cậu cách khinh công, theo tôi thấy có lẽ anh ta là muốn dẫn theo hai tân thủ như chúng ta thì đúng hơn."
Lý Tưởng buồn bực "...Sao ông cứ nói tốt cho tên kia mãi thế?"
Ngô Trạch Văn bình tĩnh trả lời "Bởi vì tôi đang nói sự thật."
Lý Tưởng "..."
Lưu Xuyên ngồi bên cạnh tủm tỉm cười uống trà.
Ai, lần này coi như "cưới vợ" chính xác rồi, nơi nơi chốn chốn đều che chở mình, tri kỷ vô cùng!
Lưu Xuyên nghe Ngô Trạch Văn khen ngợi mình, tâm tình phải nói là khoái trá đến cực kì. Nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt buồn bực nói không nên lời của Lý Tưởng thì, cái loại tâm trạng khoái trá được xây trên nỗi đau khổ của người khác quả thật là cứ tăng gấp cả chục lần!
Thức ăn rất nhanh được bưng lên, ba tên nam sinh đói đến bụng cồn cào tranh nhau ăn ngấu nghiến, chỉ trong mười phút đã dọn sạch cả bàn thức ăn.
Sau khi ăn xong, Lý Tưởng đề nghị nói "Trạch Văn, tối nay tui tính ở tiệm Net qua đêm luôn, còn ông?"
Ngô Trạch Văn hơi do dự một chút, cũng gật đầu nói "Tôi cũng vậy."
Thực tế thì, từ nhỏ đến lớn Ngô Trạch Văn vẫn luôn là một học sinh ngoan, bình thường luôn luôn ngâm mình trong thư viện, rất hiếm khi đặt chân đến những nơi như tiệm Net để giải trí. Hôm nay cũng xem như là lần đầu tiên cậu đến tiệm Net cùng Lý Tưởng, mà loại chuyện như qua đêm ở tiệm Net đối với cậu của trước kia mà nói là chuyện chưa bao giờ tưởng đến chứ đừng nói là thử làm, vậy mà hôm nay cậu lại cảm thấy cũng rất bình thường... Ngô Trạch Văn rất muốn mau chóng thăng cấp, dù sao ngày mai cũng là cuối tuần, thử một lần ở tiệm Net suốt đêm cũng đâu có gì tai hại đâu đúng không?
Ngô Trạch Văn quyết định rồi, liền nói "Tôi về ký túc xá tắm rửa một cái, đổi quần áo luôn, 9 giờ tôi ra tiệm tìm cậu."
Lý Tưởng nói "Ok, vậy tui cũng về ký túc xá tắm một cái. À lát đi nhớ cầm theo cái áo khoác ha, ngồi máy lạnh cả đêm không khéo bị cảm."
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm."
Lý Tưởng lại quay qua hỏi Lưu Xuyên "Lưu Xuyên, ông đi luôn không?"
Lưu Xuyên cười "Hai người đi đi."
Lý Tưởng nghe vậy cũng không nói gì nữa, lấy ví tính tiền cơm, ba người cùng nhau trở về trường.
Lưu Xuyên đêm nay đương nhiên cũng sẽ over-night, nhưng vì thân phận của mình không tiện nên không đi cùng hai người.
Bản thân anh cũng không cố ý muốn lừa gạt Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn, chẳng qua, đã là cao thủ thì phải bảo trì cảm giác thần bí, mới có thể phát huy việc dạy bảo một cách tốt nhất được. Hiện tại Lý Tưởng đối với sư phụ tràn đầy đều là sùng bái, sư phụ nói gì cậu chàng đều nghe theo, nếu như bảo với cậu ta sư phụ mình chính là bạn cùng phòng trước mặt này, hiệu quả của việc dạy dỗ chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Cũng như lúc trước Lưu Xuyên đề nghị cậu ta chuyển qua chơi thử Thiếu Lâm, cậu ta trực tiếp dội lại một câu "Ông không hiểu đâu, Thiếu Lâm chả có gì hay cả..."
Vậy mà, chỉ một lần nhờ Tần Dạ cho cậu ta ăn hành vài trận, thái độ của cậu ta liền quay ngược, biến thành sùng bái Thiếu Lâm.
Cao thủ càng tỏ vẻ thần bí, càng khiến người khác cảm thấy sâu đến khó lường, cũng làm cho người khác thêm bái phục... Ngược lại, đối với người bên cạnh bởi vì bản thân cảm giác như rất hiểu họ, nên dù biết người đó có lợi hại tới cỡ nào đi nữa, cũng rất khó có thể xem họ như vị đại thần đã từng trong cảm nhận của mình...
Hơn nữa, biết được sư phụ chính là bạn cùng phòng của mình, giáp mặt chỉ đạo sẽ càng thêm xấu hổ hơn.
Hay thường nói, "ảo tưởng ra ánh sáng liền tan" chính là như vậy.
Loại trạng thái trước mắt này thật ra lại tốt, Lưu Xuyên tạm thời chưa có dự định muốn vạch trần thân phận của mình.
Đợi đến khi nào Lý Tưởng lẫn Ngô Trạch Văn nắm giữ được những đặc sắc của hai loại lưu phái một cách toàn diện, trình độ đạt tới có thể xuất sư, lúc đó mới nói cũng không muộn...
***
Buổi tối lúc trở lại ký túc xá thì, hai người còn lại trong phòng 301 là Dương Đào và Chu Hiểu Vũ đang cùng người khác đánh cạnh kỹ trường.
Lý Tưởng bước vào, đưa mắt nhìn thoáng qua màn hình của hai người kia.
Chu Hiểu Vũ quay đầu lại hỏi "Phòng trưởng, server mới sao rồi? Đông không?"
Lý Tưởng gật đầu "Đông, lần này nội dung bản cập nhật nhiều như vậy, lại mở server mới, rất nhiều công hội lớn cũng qua, người mới bắt đầu chơi cũng không ít, Tân Thủ Thôn bên server Thuỷ Long Ngâm phải mở tới tận tám kênh, người đông cứ như trẩy hội ấy!"
Lý Tưởng tạm dừng một chút, lại hỏi "Hai người vẫn đang đánh cạnh kỹ à?"
Chu Hiểu Vũ gật đầu "Phải đó, bắt đầu mùa mới nên điểm reset về 0 hết, mọi người đều dùng điểm đổi trang bị, tụi này cũng đổi trang bị, đang thử dùng đánh mấy trận coi như nào."
Võ Lâm chính thức hoạt động đến nay đã có sáu năm, vẫn luôn duy trì một truyền thống: Mỗi năm cứ đến mùa hè, vào khoảng tháng 7 đến tháng 9 đều sẽ cập nhật bản update toàn năm, cũng mở server mới, đồng thời trong game cũng sẽ bắt đầu lại mùa thi đấu mới, điểm tích luỹ toàn bộ đều reset về 0.
Trong Võ Lâm, Danh Kiếm Các được đặt ra như là một thế lực trung lập, chuyên thu thập các loại thần binh lợi khí trong chốn giang hồ, hàng năm đều sẽ mời cao thủ của các đại môn phái để tổ chức Đại hội thưởng kiếm, mỗi năm đại hội đều kết hợp theo nội dung nhiệm vụ chủ tuyến cùng các loại phụ bản, nội dung của bản cập nhật lần này chính là kịch tình 24 thanh vũ khí của Danh Kiếm Các bị trộm đi.
Sau khi lên max cấp, các người chơi có thể đổi các loại sáo trang như y phục, hộ thủ vân vân ở sư môn của mình, hoặc là có thể kiếm các món lẻ rơi trong phụ bản đánh boss, nhưng vũ khí thì lại khác. Phụ bản 70 cấp rơi vật phẩm không bao gồm vũ khí, nếu muốn có được vũ khí cực phẩm, nhất định phải dùng điểm Danh Kiếm Các hoặc là dùng tài liệu hiếm đến Danh Kiếm Các đổi lấy.
Danh Kiếm Các còn công bố bảng xếp hạng thần binh giang hồ, xem như nơi tra cứu trang bị tư liệu trong game.
Lý Tưởng tò mò hỏi "À phải rồi, hôm nay update xong có ai đổi được thần binh tranh võ lần này mới ra không?"
Chu Hiểu Vũ nói "Bảng thần binh của Danh Kiếm Các có update mới, có đủ khả năng thay tranh võ hầu như đều là đám người chiến giới thứ bảy, mấy ông đại thần tuyển thủ đó."
Lý Tưởng gật đầu "Cũng phải, đủ điểm tích luỹ cạnh kỹ trường để đổi tranh võ cũng chỉ có đám đại thần ở chiến giới thứ bảy mới có thể... Bất quả, các tuyển thủ chuyên nghiệp đều là không có thời gian chơi game, bọn họ đổi vũ khí chắc cũng chỉ để kiểm tra số liệu vân vân đi..."
Đang nói, đột nhiên kênh thế giới ở góc trái màn hình nhảy ra một hàng chữ màu vàng to đùng——
Đệ tử Nga My xếp hạng thứ nhất Bảng chiến giới của Đại hộ Võ Lâm 【 Dạ Sắc 】lên mạng!
Lý Tưởng nhìn thấy lập tức sáng rực hai mắt, có chút khó tin nhìn kỹ góc trái màn hình, sau đó lập tức tiến vào trạng thái hưng phấn "Dạ Sắc lên mạng? Tuyển thủ chuyên nghiệp tại sao lại online game? Chẳng lẽ mình đang hoa mắt? Hay là "nàng" onl đổi tranh võ?"
Chu Hiểu Vũ cười nói "Không hoa mắt, đúng là nữ thần mà ông sùng bái nhất đó!"
Dương Đào vỗ vỗ bả vai Lý Tưởng nói "Lên đi, mau mau tìm nữ thần của ông xin chữ ký đi!"
Lý Tưởng tiếp tục nhìn màn hình vò đầu cười ngây ngô...
Lưu Xuyên "..."
Người này quả thực là một tên fan não tàn ha...
Bồ tèo, cậu có biết "Nữ thần Dạ Sắc" của cậu, kỳ thật là nam nhân không?
Lưu Xuyên cố hết sức kềm nén xúc động nói ra chân tướng cho Lý Tưởng, yên lặng lấy di động dùng QQ gửi tin nhắn đi "Quên ẩn thân kìa."
Ba giây sau, kênh thế giới lại lần nữa bắn ra dòng chữ màu vàng to đùng——
Đệ tử Nga My xếp hạng thứ nhất Bảng chiến giới của Đại hộ Võ Lâm 【 Dạ Sắc 】rời mạng!
Ngay sau đó, di động Lưu Xuyên vang lên, là hồi phục tin nhắn mới nãy, nội dung ngắn ngọn đến cực kỳ, chỉ có hai cái dấu chấm than "!!"
Hai cái dấu chấm than, biểu thị cho tâm trạng buồn bực của Tần Dạ.
Lưu Xuyên sung sướng trả lời lại một đống ha ha ha.
Lên mạng rồi lại rời mạng chỉ trong có ba giây ngắn ngủi, tựa như phù dung sớm nở tối tàn, nhưng cũng đủ để biến cả kênh thế giới tiến vào trạng thái điên cuồng không thể khống chế được ——
"Trời ạ! Thật sự là đại thần Dạ Sắc online sao?"
"Đại thần Dạ Sắc! Cầu mở lôi đài ở khu tự do, cầu hành cầu dạy dỗ!"
"Đệ tử Nga My mau mau ra quỳ bái nữ thần!!!!"
"Xếp hàng quỳ bái đại nữ thần +1!!!!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +2!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +3!"
"Xếp hàng quỳ bái đại sư tỷ +10086..."
Hiện tại đang là giờ online cao điểm buổi tối, số người trên mạng cực đông, spam quỳ bái nhanh tới mức làm người khác nhìn hoa cả mắt, số người xếp hàng hành lễ nhanh chóng tăng lên cả ngàn người...
Server mà Chu Hiểu Vũ và Dương Đào đang chơi lại là server cũ, người chơi sau khi max cấp liền có thể tiến vào cạnh kỹ tràng liên thông toàn bộ dữ liệu, cũng chính là Đại hội Võ Lâm.
Cạnh kỹ trường liên server được đặt ra là để tiện xếp cặp ngẫu nhiên cho các người chơi tham gia đánh xếp hạng. Hiển nhiên, việc gom toàn bộ cao thủ của các server lại rồi chia cặp đánh nhau sẽ tuyệt hơn, có ý nghĩa hơn là vài người cùng một server vốn đã nhẵn mặt nhau lại cứ phải đánh tới đánh lui vô cùng nhàm chán.
Đứng đầu chiến giới của Nga My chính là Dạ Sắc, vừa lên mạng sẽ được hệ thống thông báo trong cạnh kỹ trường Đại hội Võ Lâm liên server, lúc nãy tất cả những người chơi max cấp đang có mặt ở cạnh kỹ trường chuẩn bị thi đấu đều nhìn thấy thông báo này.
Chỉ là một nhân vật ảo lên mạng, đã khiến cho kênh thế giới oanh động tới như vậy, cũng chính là bởi vì giới tuyển thủ của liên minh Võ Lâm mấy năm nay phát triển thành công, cùng với trình độ thao tác sắc bén của các tuyển thủ chuyên nghiệp dần dần tạo nên một loại hiệu ứng minh tinh, khiến cho rất nhiều tuyển thủ trở thành thần tượng của vô số fan hâm mộ – vốn cũng là người chơi trong game. Nhất là loại hình đại thần vừa nổi tiếng trong game lại là tuyển thủ đẳng cấp như Dạ Sắc,
—— Dạ Sắc, tên thật là Tần Dạ, đội phó của chiến đội Trường An, là Nga My đứng đầu bảng chiến giới cũng như trong giới liên minh, nổi tiếng với kỹ thuật ám sát cực kỳ sắc bén.
Tần Dạ được người hâm mộ mệnh danh là "Thích khách mạnh nhất Liên minh", đã từng nhiều lần bằng thân phận đại biểu cho lưu phái Nga My trảo đoạt được minh tinh xuất sắc được mời thi đấu nhiều nhất, hàng năm nằm trong top 10 các tuyển thủ được yêu thích nhất trên mạng.
Có thể nói, Nga My Tần Dạ, cũng tương đương như Đường Môn Lưu Xuyên hay Thiếu Lâm Tiếu Tư Kính, đều là những đại thần đứng đầu ngang nhau trong giới liên minh tuyển thủ.
Y phục của phái Nga My chuộng màu hồng phấn hoặc màu trắng, vẻ ngoài cũng được thiết kế vô cùng xinh đẹp, bởi vậy nên Nga My cũng là một trong những môn phái tập trung nhiều nữ tính nhất. Bởi vì phía quan phương muốn chiếu cố nữ sinh, nên vô cùng ưu ái thiết kế riêng cho Nga My các dòng lưu phái ôn hoà——
Lưu phái cầm, vũ khi là cổ cầm, có thể buff máu cho đồng đội, năng lực cấp cứu rất mạnh, là môn phái trị liệu được hoan nghênh ở cả phụ bản lẫn cạnh kỹ trường.
Lưu phái tranh, vũ khí là cổ tranh, khả năng chính là giúp các đồng đội tăng các loại trạng thái có ích cùng với giải trừ trạng thái bát lợi, được xem như lưu phái phụ trợ có năng lực toàn diện nhất.
Hai lưu phái kể trên có rất nhiều fan hâm mộ là nữ tính, bởi vì dù là buff thêm máu cứu đồng đội hay là phụ trợ cả hình tượng bên ngoài lẫn kỹ năng đều được thiết kế vô cùng xinh đẹp tao nhã, hơn nữa còn được hoan nghênh ở cả phụ bản lẫn chiến trường, thích hợp với những người tính cách ôn hoà, không yêu thích chém giết đnahs nhau.
...Nhưng như vậy đã nghĩ Nga My là quả hồng mềm dễ nắm? Sai lầm to!
Nga My còn sở hữu một lưu phái với tính công kích cực kỳ bạo lực: lưu phái trảo.
Lưu phái trảo, vũ khí là lợi trảo, sử dụng cửu âm bạch cốt trảo làm công kích chủ yếu, thuộc về loại hình cận chiến, yêu cầu năng lực dự đoán thao tác chính xác, bộ trảo chỉ cần xẹt qua các bộ vị yếu hại như ánh mắt, trái tim hay bụng đều sẽ tạo thành hiệu quả xuất huyết cực kỳ khủng bố, hiệu quả xuất huyết sẽ khiến cho kẻ địch liên tục bị rút mất máu, lượng sát thương vô cùng lớn. Bởi vậy nên Nga My lưu phái trảo cũng được xem như loại hình chức nghiệp "thích khách cận chiến".
Bởi vì phần lớn kỹ năng của Nga My trảo đều thuộc loại đơn thể công kích, yêu cầu khả năng chuẩn xác cực kỳ cao. Trong Võ Lâm, số người theo Nga My trảo mà chơi tốt lưu phái này không nhiều lắm. Nga My trảo thường thấy hơn ở các chiến đội tuyển thủ lớn, đội phó chiến đội Trường An Tần Dạ xem như đại biểu cho lưu phái này.
Cửu âm bạch cốt trảo của Tần Dạ, vừa ra tay liền chiêu chiêu kiến huyết, lối công kích sắn bén, phong thái cực kỳ tàn nhẫn.
Cũng bởi vì vậy mà Tần Dạ trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp Nga My được nhiều người hâm mộ nhất, được vô số người chơi Nga My tôn sùng xưng là "Đại sư tỷ", bởi vì nhân vật Dạ Sắc là nữ tính, nên cũng được vô số trạch nam tôn sùng là nữ thần trong lòng.
Tiếc là, rất nhiều người đều không biết được sự thật, nữ thần Nga My Tần Dạ, kỳ thật là nam nhân...
____________________
Giải thích một chút(+) Ảo tưởng ra ánh sáng liền tan: từ gốc trong nguyên tác là "Võng du kiến quang tử" (网游见光死), cụm từ kiến quang tử (bị rọi sáng là chết) thường hay thấy trong các tiểu thuyết có liên quan đến internet, để chỉ những trường hợp quen nhau trên mạng, ảo tưởng lẫn nhau rồi sau đó đi gặp nhau và... ảo tưởng tan nát, tức là chết ấy.
(+) Tranh võ: vũ khí màu cam, thường thì trong game vũ khí phân chia cấp bậc bằng màu sắc, thông thường thì cam là cao cấp nhất (cũng có một số game cao nhất là mảu đỏ)