Tô Đế mỉm cười, cũng không trả lời, ném một câu liền rời đi:
- Dạy bảo hắn thật tốt, đừng để ma tâm của hắn lần nữa chạy đến.
Mắt thấy Tô Đế rời đi, Nhậm Ngã Tiếu vội vàng gọi hắn lại:
- Ngươi lại muốn đi chỗ nào?
Tô Đế cũng không quay đầu lại, khoát tay nói:
- Truy đuổi Thiên Đế.
Tiếng nói còn chưa hoàn toàn rơi xuống, hắn liền biến mất không thấy gì nữa.
Nhậm Ngã Tiếu ngẩn người, cảm thán nói:
- Tiểu tử này, ngay cả ta cũng nhìn không thấu.
Trong mắt hắn toát ra hồi ức.
- Khi đó ngươi chỉ là một mao đầu tiểu tử quật cường, bây giờ đã siêu việt ta, trách không được phụ Thần coi trọng như thế ngươi.
Nhậm Ngã Tiếu thì thào nói, chợt quay người ngồi ở bên cạnh Lý Họa Hồn, chờ Lý Họa Hồn đột phá.
Thời gian có thể san bằng hết thảy.
Dần dần, sinh linh từng Nguyên Vị Diện đã từ trong bóng tối của Vĩnh Hằng Như Một đi ra.
Mà Hồng Mông không có trải qua nguy cơ Nguyên Vị Diện hủy diệt, nên càng thương hải tang điền.
Thiên Đế đã trở thành truyền thuyết.
Thiên Đình ở dưới Tần Lăng Mệnh dẫn đầu, càng thêm cường thịnh, được chúng sinh cung xưng là Mệnh đế.
Ở dưới tài nguyên của Thiên Đình, Tần Lăng Mệnh đột phá tới Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ, đã hoàn toàn gánh vác lên trách nhiệm của Thiên Đình chi chủ.
Tu vi của Tần Thiên Võ còn mạnh hơn hắn, thành một đời Chiến Thần mới của Thiên Đình.
Cũ mới giao thế, truyền thuyết của Thiên Đế cùng các Thần tướng cũng đã trở thành Thần Thoại, vĩnh thế lưu hương.
Một ngày này.
Trong Thiên Đế cung, Đát Kỷ cùng các Thiên Phi uống trà nói chuyện phiếm.
Bây giờ, Thiên Đế cung đã trở thành cấm địa cao nhất của Thiên Đình, Thiên Đình chi chủ Mệnh đế hạ lệnh, ai dám xông vào, giết chết bất luận tội.
- Cũng không biết khi nào Tần Quân ca ca trở về.
Tiểu Ly chống cằm, thăm thẳm ai thán nói.
Nàng rất nhớ Tần Quân, nhớ sắp nhập ma rồi.
Chúc Nghiên Khanh che miệng cười nói:
- Bệ hạ đang đột phá, đừng suy nghĩ, chờ hắn trở về, sẽ không lại rời đi nữa.
Không chỉ có nàng nghĩ như vậy, Thiên Phi khác cũng như thế.
Bây giờ Tần Quân cường đại cỡ nào, ngay cả Vĩnh Hằng Như Một hủy diệt Nguyên Vị Diện cũng bị Tần Quân diệt sát, còn có ai là đối thủ của Tần Quân?
Tần Quân, đã là mạnh nhất!
Áp đảo hết thảy!
- Ai, hồi tưởng lại trước kia, luôn có cảm giác nằm mộng.
Du Phượng Hoàng để quyển sách trên tay xuống, cảm thán nói.
Hắc Điệp tiên tử lắc đầu bật cười, nói:
- Ta cùng bệ hạ gặp nhau càng giống như một giấc mộng.
Nàng đợi Tần Quân 120 ngàn năm, không nghĩ tới sau khi sống lại Tần Quân có thể đạt tới độ cao bây giờ, đã không thể dùng truyền kỳ để hình dung.
Hi Linh Nữ Đế cười nói:
- Ta ngược lại không cảm thấy giống mộng, từ vừa mới bắt đầu, ta đã cảm thấy bệ hạ sẽ đứng ở đỉnh phong nhất.
So với Hắc Điệp tiên tử, nàng yêu càng thêm si tình.
Từ hỗn độn sơ khai đợi mấy trăm tỷ năm, mới đợi được Tần Quân lần nữa Quân Lâm Thiên Hạ, nàng rất may mắn, may mắn mình không hề từ bỏ.
Đát Kỷ đặt chén trà xuống, tức giận nói:
- Đối thoại như vậy, các ngươi còn muốn lặp lại bao nhiêu lần?
- Đúng vậy, trẫm cũng nghe ra kén.
Đúng lúc này, thanh âm của Tần Quân bỗng nhiên vang lên, chúng nữ cả kinh nhao nhao đứng dậy quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Tần Quân chẳng biết lúc nào xuất hiện ở bên ngoài mười mét, cười híp mắt nhìn các nàng.
Một màn này để chúng nữ hoảng hốt không thôi.
Sau khi đột phá Tần Quân triệt để thu liễm uy áp, rất giống công tử thế gian, để của nàng phảng phất như cách một thế hệ, phảng phất như về tới tràng cảnh bắt đầu gặp Tần Quân.
Vô luận các nàng đợi bao lâu.
Tần Quân kiểu gì cũng sẽ trở về, cười nhìn các nàng, đợi các nàng tiến vào ngực của hắn.
- Làm sao? Còn thất thần? Không cho trẫm ôm một chút?
Tần Quân ra vẻ tức giận hừ nói, chúng nữ cả kinh nhao nhao vọt tới.
- Bệ hạ! Ngài rốt cục về rồi!