"Trong phi chu kia đi ra?" Khải Minh bất ngờ với câu trả lời của họ.
"Đúng vậy!" Vị nữ nhân kia gật đầu xác nhận.
"Nhưng phi chu nào, phi chu gì?" Hắn lại ngơ ngác nhìn hai người và đám người của mình hỏi.
Tiểu Sầu thấy hắn hỏi như thế liền đập tay lên trán, mất mặt mà muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
Còn về Thanh Mai, nàng lúc này chỉ muốn tẩn cho hắn một trận.
"À nhớ rồi, trên cái thiên thạch kia." Nghĩ một lúc lâu hắn cũng nhớ ra, không biết trong đầu hắn chứa cái gì nữa.
"Thế hai vị có việc gì không?" Khải Minh hướng về hai vị nữ nhân kia hỏi một câu.
"Bọn ta vừa rời nhà, hiện giờ đang lưu lạc, ngài có nơi nào cho chúng ta ở lại được không?" Vị nữ nhân trang phục trắng lại nói.
Nàng nhận thấy Khải Minh có lẽ là người có quyền nhất ở đây nên cũng xưng hô tôn kính.
"Hai người các ngươi là ai, người của thế lực nào?" Hắn nghe vậy liền hỏi về thân phận.
"Ta.......!chúng ta có thể nói chuyện riêng không?" Vị nữ nhân trang phục trắng hơi do dự một lúc rồi tiếp tục nói.
"Được!" Khải Minh gật đầu, sau đó hướng về một phía bước đi, vị nữ nhân kia thấy vậy liền đi theo.
.........
"Cho hỏi, ngài định để bọn ta đến đâu, à mà ta tên là Khương Hồng Tuyết, Lục Trưởng Lão Thuận Thiên Tông, người mặc trang phục tím lúc nãy cạnh ta là nữ nhi của ta!" Nàng đi sau lưng Khải Minh cất tiếng hỏi, nàng cũng tự xưng tên và thân phận của mình.
"Trưởng lão Thuận Thiên Tông? Thế các ngươi tại sao lại đến đây?" Khải Minh kinh ngạc quay người lại nhìn chằm chằm nàng.
"Bọn ta bị một phần Thuận Thiên Tông truy sát, mà dù gì đã nhờ ngài giúp đỡ nên ta cũng xin nói rõ việc này.....
Việc này nói cũng rất dài dòng nên xin phép được thu gọn lại.
Hiện tại nội bộ của Thuận Thiên Tông lúc này rối ren, trong cao tầng môn phái được chia làm hai phe, một phe cố gắng duy trì tông chủ hiện giờ, phe còn lại tìm cách hạ bệ tông chủ để đưa người khác lên.
Ta lại nằm bên phe tông chủ hiện tại, nhưng hiện tại bên phía của tông chủ đang yếu, những người ủng hộ dần dần bị ép chặt thậm chí vào cái chết, và ta là người bị nhắm vào đầu tiên.
Ta và các đệ tử của ta luôn luôn bị đe doạ, bị xa lánh bởi môn phái, bị thế lực bên kia gây đủ các trêu trò đến hoang mang.
Lần này bọn ta nhận được một tin rằng bọn chúng muốn loại bỏ ta và nữ nhi của ta, do đó tông chủ đã cố ý đưa ta vào bí cảnh, mở cấm trận cho bọn ta thoát ra ngoài.
Mọi chuyện là như vậy!"
Nàng nói cũng khá rõ ràng về việc này, trong giọng nói của nàng lại mang đến một cảm giác bất lực mà không biết phải làm gì.
"À, rõ rồi, mà kệ việc của các ngươi, các ngươi muốn thì vào môn phái của ta, còn không vẫn có thể đến Huyễn Nhân Thành sinh sống." Khải Minh sau khi nghe rõ liền phất phất tay rồi đi về chỗ đám người.
Hắn cảm thấy phiền nhất là nội đấu, và đặc biệt nhất là chuyện nhà người ta.
Không dây dưa liền không dây dưa.
Không quan tâm, không dính líu lại càng tốt.
"Được rồi, tất cả về môn phái thôi, còn hai người muốn đi theo có thể đi theo." Hắn nhìn tất cả mọi người nói rồi bước về hướng Đại Việt phái.
Sau đó đệ tử Chanh Chanh phái và hai nữ nhân kia cũng đi theo hắn.
...........................
Đại Việt phái!
"Tiểu Sầu, sắp xếp những người bị thương vào những căn nhà còn trống kia ở tạm, hết thương thế rồi tính tiếp, còn hai người theo ta." Về đến môn phái hắn liền phân phó cho tiểu Sầu, phân việc xong hắn liền gọi hai nữ nhân kia lên căn nhà nghị sự.
"Hai người đã theo về đây thì chắc có ý gia nhập vào môn phái chứ nhỉ?" Hắn nhìn hai người hỏi ngay.
"Đúng vậy, giờ bọn ta cũng không còn nơi để về, nhưng ta lại sợ gây rắc rối cho ngươi." Khương Hồng Tuyết nói với giọng đầy ái náy.
"Ái náy cái gì, tuy thủ phạm là tên tông chủ gì đó, nhưng hai người các ngươi cũng thuộc về tội gián tiếp liên đới gây hậu quả nghiêm trọng, gia nhập môn phái ta hay đến Huyễn Nhân thành các ngươi cũng bắt buộc phải trả nợ, cho phép trả góp dần dần, còn vụ sát thủ gì đó, các ngươi có thấy ta có vẻ quan tâm đến chúng sao?." Hắn cầm một cuốn sổ mà tiểu Sầu thống kê ra nhìn, vừa nhìn vừa nói.
Đây chính là cuốn sổ được tiểu Sầu thống kê thiệt hại tại Chanh Chanh phái, cả cành cây ngọn cỏ hắn cũng bắt tiểu Sầu thêm vào, giờ cuốn sổ này nó dày đến nỗi có thể đập chết một con trâu.
"Thiệt hại?" Nàng khó hiểu hỏi.
"Hai người quên cái tông môn phế tích kia rồi à, rồi bao nhiêu người bị thương, bao nhiêu người đã tử vong,.....!đừng nói là các ngươi không quan tâm nha." Hắn đập cuốn sổ xuống bàn rồi hét.
"Ta....!bọn ta...!" Nàng không biết nói gì với tình huống này, quả thật phần sai thuộc bên nàng.
"Được được, bọn ta sẽ bồi thường được chứ!" Nàng thấy trạng thái của tên Khải Minh như muốn bạo nên ngay lập tức chấp nhận bồi thường.
"Tốt, cả hai đến ghi thông tin nào, tiểu Sầu, vào vị trí làm việc." Hắn ngay lập tức thay đổi về trạng thái bình thường cười nói.
Tiểu Sầu nghe thế liền nhanh chóng lấy ra một cuốn sổ chuẩn bị ghi chép.
"Tên tuổi, giới tính, tu vi!" Khải Minh lại soạn lại bài cũ.
"Khương Hồng Tuyết, 35 tuổi, giới tính nữ, tu vi Linh Đan cảnh trung kỳ."
"Khâu Mộc Lan, 15 tuổi, giới tính nữ, tu vi Luyện Hồn cảnh trung kỳ."
Cả hai người đều nhanh chóng trả lời câu hỏi của hắn.
"Tốt, giờ các ngươi chính thức trở thành thành viên Đại Việt phái, trước hết Khâu Mộc Lan, muội có đồng ý trở thành đệ tử của Đại Việt phái không?" Khải Minh lại gạ gẫm người khác trở thành một trong thập đại đệ tử của hắn.
"Ta......!" Khâu Mộc Lan do dự nhìn về mẫu thân nàng.
"Ta đồng ý, đệ tử đồng ý!" Sau khi nhận được cái gật đầu từ mẫu thân, nàng liền lập tức đồng ý đề nghị của hắn.
"Tốt, ta muốn có một cái tên biệt danh riêng để dễ gọi cho muội, lần này cho muội tự chọn, bắt đầu từ từ tiểu!" Hắn lại lấy cuốn sổ của hệ thống ra lật đến trang thứ năm.
"Nếu vậy muội chọn là Tiểu Nhiên, được không chưởng phái." Nàng lo lắng nhìn hắn trả lời.
"Được, từ giờ muội sẽ là Tứ Đệ Tử của Đại Việt phái, mừng muội trở thành thành viên của Mái Nhà Đại Việt." Hắn tươi cười ghi chép rồi nói tiếp.
{Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được đệ tử thứ tư.
+ Tứ đệ tử: Khâu Mộc Lan, nữ giới, tuổi 15.
Tu vi: Luyện Hồn cảnh trung kỳ (60% để thăng cấp đến Luyện Hồn cảnh hậu kỳ)
Biệt danh: Tiểu Nhiên.
Độ hảo cảm với chưởng phái: 35 (max 100 hoặc - 100)
Độ trung tâm với môn phái: 20 (max 100 hoặc - 100)
Thân phận: Nữ nhi nuôi của Khương Hồng Tuyết, đệ tử nội môn Thuận Thiên Tông.
Thân phận đặc biệt: Độ hảo cảm hoặc trung tâm phải trên 50 mới được rõ.
Đặc biệt: Tố chất Thiên thể, Thiên phú bậc A+, Ngộ giác và Linh giác đều đạt bậc S, giá trị bồi dưỡng Siêu Thiên Tài
Phán định: Hàng ngon về cả người và thiên phú.
~~~~
Sau khi Khải Minh ghi rõ thông tin của đệ tử thứ tư, tiểu Thê Tử liền ngay lập tức xác nhận mọi thông tin cho hắn.
Đơn giản như đang giỡn, đệ tử thứ tư liền về tay.
"Ặc, thì ra có thêm mấy cái độ, phần cuối liền được độ lên a ~ nhưng mà cái phán định hơi sao sao ý, rất dễ bị hiểu lầm nha." Hắn cười khổ nhìn thông tin vừa xuất hiện.
"Được rồi, từ giờ tiểu Nhiên sẽ là đệ tử thứ tư của môn phái, vậy nhân tiện về Khương Hồng Tuyết, ngươi.....!à dù gì cũng đã vào môn phái nên ta sẽ gọi là tỷ, từ giờ Tuyết tỷ tạm thời làm Trưởng Lão Nhân Sự ngoại môn nha!" Hắn lại lân la về với Khương Hồng Tuyết.
"Trưởng lão nhân sự là gì?" Hồng Tuyết nghe được cái hiểu cái không nên liền hỏi thắc mắc của mình.
"Nói đơn giản chính là quản lý nhân số, số lượng đệ tử, sao này ta sẽ cập nhật thêm." Hắn vỗ vỗ trán cười khổ, quên rằng thế giới này là thế giới khác.
"Ta,.....!tỷ hơi rõ rõ một chút rồi, mọi chuyện nhờ cậy chưởng phái chỉ giáo thêm." Nàng tuy nghe rất khó hiểu nhưng cũng đoán được đại khái đây là tuyển thêm và quản lý đệ tử mới.
"Vậy được rồi, tỷ và Nhiên muội đi nhận nhà đi, tiểu Sầu sẽ hướng dẫn cho mọi người." Nói xong hắn liền trở về căn nhà của hắn..