Tôi Đã Thành Tù Nhân Của Hắn

Chương 12

Rốt cuộc là do tôi khinh thưởng hay là tôi chưa từng nghĩ tới Quý Lâm sẽ phát điên hoàn toàn như vậy… Trong bữa tiệc của Nguyên gia, ngay dưới mắt của Nguyên Dật mà hắn thích nhất, Quý Lâm không kiêng nể gì mà ra tay với tôi. Chờ tới khi tôi kịp phản ứng thì đã bị hắn bịt miệng kéo vào nhà vệ sinh.

Không khí bốn phía mờ mịt mà nóng bức, tôi liều mạng giãy dụa, nhưng vẫn không thể nào thoát được.

“… Quý Lâm! Con mẹ nó anh muốn làm gì?”

“Suỵt!” Hắn dùng ánh mắt như dã thú nhìn con mồi quan sát tôi, tôi càng giãy dụa, hắn càng hưng phấn, mãi cho đến khi ngọn lửa dục hoả bùng cháy nơi đáy mắt.

“Tôi che cậu đi, không phải là sợ bị phát hiện, mà là vì không thể để cho ai khác nhìn thấy bộ dạng này của cậu.”

Hắn ghé vào bên tai tôi, giọng nói lẩm bẩm như ma quỷ:” Chẳng qua, nếu như cậu muốn bị người khác nhìn, tôi cũng không để ý, chỉ cần cậu thích là được rồi.”

“A!…”

Lời quát mắng còn chưa nói ra khỏi miệng đã bị Quý Lâm nuốt hết vào trong. Nếu nói nụ hôn lần trước là bao phủ giống như sóng biển, thì lần này chính là núi lửa phun trào. Nhiệt liệt, cường đại, không có báo trước, từ bốn phương tám hướng nhấn chìm tôi, không còn một khe hở, không để lại một chút không khí nào.

“Quý Lâm… Quý Lâm… A…” Sóng nhiệt mạnh mẽ nóng bỏng quấn lấy cơ thể tôi, chỉ một lúc sau đã phát ra tiếng thở dốc hồng hộc, ngay cả nói chuyện cũng như đany cầu xin tha thứ. Quý Lâm dường như đã không chịu được, sau một cái hôn sâu liền bắt đầu ra tay kéo vạt áo sơ mi của tôi.

“Quý Lâm… Tôi giết anh!”

Biết rõ loại uy hiếp này đã không còn ngăn cản được hắn, nhưng tôi vẫn muốn lừa mình dối người chiếm thế thượng phong ngoài miệng, giống như làm vậy thì tôi vẫn còn chưa thất thế. Đúng như tôi dự đoán, Quý Lâm tỏ ra mắt điếc tai ngơ, trong tiếng mắng chửi của tôi vươn tay mò vào trong áo sơ mi.

“A!” Hắn nắm vào điểm nhỏ trước ngực tôi, phát ra âm thanh thở dài thoả mãn trầm thấp,  sau đó môi lưỡi lại tiếp tục thăm dò càn quấy trong khoang miệng của tôi.

Tôi có thể cảm nhận được dục vọng dưới hạ thân hắn đang dần dần bành trướng, tôi nghĩ, hôm nay có lẽ khó mà thoát được sự trừng phạt này.

“Tên điên…, ưm ưm, anh điên rồi…” Tôi vô lực kháng cự, ngửa đầu phát ra tiếng thở dốc khàn khàn, lại cảm thấy không cam lòng, nắm lấy tóc hắn, cười giận dữ:” Quý Lâm con mẹ nó từ đầu đến cuối anh đều là một kẻ điên.”

“Không sai, tôi chính là kẻ điên.” Quý Lâm theo sát tôi cười cười, vừa liếm lên yết hầu của tôi vừa biểu lộ ra vẻ thành kính thâm tình khó hiểu:” Nhưng là tôi bị cậu ép đến điên, Dung Dư, cả đời này cậu đừng hóng thoát khỏi tôi.”

“Nhìn da thịt này xem.” Giống như là cố ý ghét bỏ tôi, sau khi cởi hết cúc áo sơ mi hắn lại không tiếp tục động tác, mà dừng lại ngắm nhìn chăm chú, thỉnh thoảng phả vào lồng ngực tôi hơi thở nhuốm đầy dục vọng.

“Thực sự là trời sinh để cho đàn ông liếm.”

“Anh!”

Trước cơn tức giận của tôi, Quý Lâm chuẩn xác ngậm một bên đầu nhũ vào trong miệng, đầu lưỡi hắn vô cùng linh hoạt, như có như không trêu chọc dục vọng của tôi.

“Không được, không được.”

Tôi dùng sức thở dốc, thậm chí còn nhắm mắt lại, muốn đè nén sự hổ thẹn không cách nào kiềm chế, không biết đến từ đâu, cào đến tim gan ngứa ngáy vào trong lòng.

Nhưng vẫn không có tác dụng, Quý Lâm dường như nhận ra tôi đã rơi vào cái bẫy của hắn, càng thêm kiên nhẫn đùa bỡn vật trong miệng. Càng áp lực tôi càng cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi linh hoạt kia đang đảo quanh trước ngực. Càng nhắm chặt hai mắt tôi càng cảm nhận được tình dục đầy dụ dỗ và mê hoặc đến từ Quý Lâm.

Dục vọng cũng giống như tình yêu, đều không thể che dấu.

Rốt cuộc, khoái cảm càng để lâu càng mãnh liệt, cuối cùng như con sóng làm vỡ đê, mạnh như vũ bão đánh đổ lý trí của tôi.

Không thể! Không thể! Không thể!

“Ưm…”

Tôi nghẹn ngào thốt lên một tiếng nghẹn ngào như rên rỉ, ánh sáng trong mắt loé lên, đầu óc trống rỗng dựa lên người Quý Lâm. Tôi nghĩ, từ hôm nay trở đi, tôi không thể tiếp tục quang minh chính đại mà xem thường hắn nữa. Không phải vì tôi đã bại dưới tay hắn mà là bại bởi tự chủ mà tôi vẫn luôn lấy làm tự hào.

“Dung Dư, Dung Dư.” Quý Lâm thoạt nhìn cũng không dễ chịu. Hắn rời khỏi đầu nhũ đã bị hắn liếm cho sưng tấy, người đầy mồ hôi tiếp tục hôn lên mắt của tôi.

“Tôi muốn cậu, muốn cậu ngay lập tức.”

Nếu như giờ phút này tôi không chật vật bị Quý Lâm chật vật đặt trên tường, tôi nhất định sẽ đạp hắn dưới chân, nghiêm túc nói cho hắn biết đừng mơ tưởng đến đồ vật không phải của mình.

“Cậu có thể lớn tiếng kêu lên, không sao cả.” Sau khi khuếch trương, Quý Lâm chậm rãi tiến vào trong cơ thể tôi từ phía sau. Từ ánh sáng phản chiếu trên gạch sứ trước mặt, tôi có thể nhìn thấy hắn đang kéo cổ áo sơ mi vào caravat, sau đó cúi người hôn từng tấc da tấc thịt trên lưng tôi.

“Dung Dư, Dung Dư, Dung Dư, Dung Dư.”

Tựa như rốt cuộc cũng không kiềm chế nổi chính mình, Quý Lâm chỉ miễn cưỡng chầm chậm ra vào mấy lần ngay lập tức đã tăng tốc. Tôi cúi đầu có thể nhìn thấy chính mình bị hắn tùy ý xâm nhập, vừa ngẩng mặt lên lại đối diện với ánh mắt hắn phản chiếu trên gạch sứ.

Đây là lần thứ hai chỗ đó của tôi bị người khác làm ra chuyện mất hết thể diện như vậy,. Nguyên Dật, Tô Lê, thậm chí có cả thằng tạp chủng Dung Tấn, bọn họ đều đang ở bên ngoài áo mũ chỉnh tề, cử chỉ đúng mực. Chỉ có tôi, như một dâm phụ, trang phục không chỉnh tề bị Quý Lâm làm đến ngổn ngang trăm mối, không ngừng rên rỉ.

Dung Dư, mày làm sao vậy?

“Ưm… Ưm a…”

Tôi một lần nữa không chịu nổi sự tra tấn của tình dục mà phóng đãng lên tiếng, lập tức mím môi. Thành thật mà nói, ngay lúc này đây tôi cực kì hận bản thân mình, tại sao hết lần này tới lần khác đều để Quý Lâm đắc thủ, hận mình rõ ràng có lực tự chủ mạnh mẽ như vậy, lại nhiều lần bại bởi dục vọng hắn khơi nên.

Quý Lâm chắc đã nhìn thấy hành vi tự ngược của tôi qua hình ảnh phản chiếu, nhưng hắn không hề dừng động tác, hắn ngồi lên bồn cầu, sau đó lật thân thể của tôi lại, dùng tư thế mặt đối mặt tiếp tục xâm hại tôi.

“Quý, Quý Lâm.” Tôi bị hắn đâm đến mức một câu rõ ràng cũng không thốt lên được, nhưng tôi vẫn phải nói:” Anh như vậy… cũng không đánh bại được tôi.”

“Tôi biết.” Âm thanh của hắn cũng khàn khàn, vừa đâỷ eo, vừa chặn lấy gáy tôi muốn hôn sâu, trong cơn mơ màng, dường như tôi nghe thấy hắn nói:” Nhưng không làm như vậy… Tôi mãi mãi cũng không chiếm được cậu.”

“Anh nói, cái gì?” Tôi cố gắng chống đỡ thân thể, muốn nghe xem hắn vừa nói cái gì, nhưng tôi vừa mới động eo lại đột nhiên mềm nhũn, Quý Lâm cũng khó nhịn mà rên lên một tiếng, sau đó cả hai người một lần nữa bị dục vọng nhấn chìm.

“Dung Dư, Dung Dư, cậu có ở trong đó không?”

Không biết đã qua bao lâu, bên ngoài vang lên giọng nói của Tô Lê. Lúc này Quý Lâm đã rời khỏi người tôi, đang giúp tôi rửa sạch thân thể, nghe thấy thế cố ý hôn tôi một cái, sau đó lại khiêu khích nhìn tôi.

“Đừng làm loạn.”

Tôi không lên tiếng làm một khẩu hình, thuận tiện đưa tay giả vờ bóp cổ hắn, cất cao giọng đáp lại Tô Lê:” Tô Lê, tôi không sao, chỉ là có chút không thoải mái. Cậu ra ngoài trước đi, lát nữa tôi sẽ tìm cậu sau.”

“…Được.” Tô Lên hẳn là không nhận ra điều gì bất thường, nghe tôi nói thế liền đi ra ngoài, nghe tiếng bước chân chậm rãi biến mất, tôi mới oán hận thả Quý Lâm ra.

Chờ những vết tích Quý Lâm để lại được xử lý sạch sẽ, tôi liền ra khỏi nhà vệ sinh. Vốn định đi tìm Tô Lê, ai biết vừa mới cất bước đã thấy gã đang đứng ở một khúc quanh chờ tôi.

“Tô Lê…”

Tôi có chút chột dạ, cho nên nhất thời không tìm được lời giải thích. Quý Lâm đúng lúc đó cũng đi ra ngoài, thấy tôi và Tô Lê mặt đối mặt nhìn nhau, đột nhiên vươn tay xoa xoa lên môi tôi. Tôi vô thức quay đầu nhìn hắn, thấy hắn đặt ngón tay vừa mới mơn trớn môi tôi lên môi mình.

Ánh mắt Tô Lê rơi trên môi tôi, sau đó lại nhìn mặt Quý Lâm. Sau đó hai người cứ im lặng giằng co rất lâu, đây quả thực là tình huống tôi không kịp chuẩn bị.
Bình Luận (0)
Comment