So với Trình Hi đang làm ầm ĩ, Lâm Giai Hân như vậy rõ ràng là càng khiến ba Lâm và mẹ Lâm cảm thấy đau lòng cho cô hơn. Mẹ Lâm cũng muốn bù đắp cho Lâm Giai Hân, thế là bà nói: "Thiệt thòi cho con rồi, đến lúc đó mẹ sẽ bồi thường cho con hai căn hộ.”
Lâm Giai Hân hơi cụp mắt xuống, nhỏ giọng hỏi: "Ngoại trừ di vật, có thể cho con thêm mấy tấm ảnh chụp của bọn họ không ạ?"
Mẹ Lâm cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, nói: "Được chứ."
Trình Hi như thể vừa bắt được nhược điểm của Lâm Giai Hân rồi, cô nói: "Thực ra mày đâu có cần căn hộ đó, mày chỉ muốn được bồi thường nhiều hơn thôi!”
Thật ra nói như vậy cũng không có gì sai, Lâm Giai Hân cũng không từ chối khi mẹ Lâm nói sẽ bồi thường cho cô hai căn hộ.
Mẹ Lâm khẽ cau mày, bà cảm thấy giải pháp này cũng coi như là đẹp cả đôi đường rồi. Bà cũng có tình cảm với Lâm Giai Hân, nhà họ Lâm cũng chẳng thiếu tiền, dĩ nhiên là sẵn sàng cho nhiều hơn một chút để đảm bảo cuộc sống sau này của Lâm Giai Hân rồi: “Hi Hi, đừng làm loạn nữa."
Trình Hi đỏ hốc mắt: "Có phải tại con đâu, là tại nó..."
Ba Lâm cắt ngang lời Trình Hi: "Dừng ở đây đi, Hành Tri nói tiếp xem nào."
Ngồi một bên, Lâm Hành Tri dĩ nhiên nhìn ra mục đích ban đầu của Lâm Giai Hân không phải là căn hộ cũ kia rồi, chỉ là cả Lâm Giai Hân và Trình Hi đều không nghe vào tai nhưng lời cảnh cáo của anh, thế nên anh cũng lười nhiều lời với chúng. Dù sao anh có nói nhiều cũng chẳng có ích lợi gì.
Lâm Hành Tri không định sẽ nói lý lẽ nữa mà sẽ trực tiếp ra tay can thiệp luôn. Anh sửa đổi nội dung trên máy tính trước mặt mọi người rồi nói tiếp: "Với tình hình hiện tại, để hai đứa hoà bình ở chung đúng là quá làm khó hai đứa rồi.”
Mẹ Lâm muốn nói chuyện, nhưng nghĩ về những gì đã xảy ra trong vài ngày qua, bà chọn cách im lặng.
Lâm Hành Tri nhìn về phía Lâm Giai Hân: "Em muốn đổi họ cũng được, chuyển trường cũng không sao, những chuyện này anh đều sẽ sắp xếp người làm giúp cho em. Trừ những cái này ra, anh cũng sẽ chuẩn bị cho em một căn hộ ở gần trường học, hơn nữa sắp xếp cho em một dì giúp việc và gia sư dạy thêm. Học phí và sinh hoạt phí hàng tháng của em đều sẽ do nhà họ Lâm phụ trách, ngoài ra, mỗi tháng cũng sẽ cho em một khoản tiền tiêu vặt cố định."
Lâm Giai Hân không để ý những cái khác mà chỉ ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hành Tri, nghiêm túc lắng nghe cẩn thận những gì anh nói, bởi vì cô biết, hiện giờ, người làm chủ trong nhà họ Lâm chính là người anh này của cô.
Lâm Hành Tri ấm áp nói: "Mỗi khi thành tích thi cử của em có tiến bộ, tiền tiêu vặt cũng sẽ được tăng lên. Sau khi em thi đậu đại học, căn hộ em ở kia cũng sẽ thuộc về em."
Tuy nhiên, Lâm Giai Hân lại nghe được một tầng nghĩa khác trong lời nói của Lâm Hành Tri, lần này, cô thực sự không cầm được nước mắt, cơ thể khẽ run lên, không nói nên lời.
Lâm Hành Tri nhìn thấy hết thảy, nhưng anh vẫn tiếp tục nói: "Học phí đại học và sinh hoạt phí của em cũng do nhà họ Lâm lo liệu. Theo thường lệ của nhà họ Lâm, nếu sau khi tốt nghiệp đại học mà em muốn khởi nghiệp, vậy thì trong nhà sẽ cho em một khoản tiền để bắt đầu sự nghiệp. Nếu em muốn kết hôn, anh cũng sẽ chuẩn bị của hồi môn cho em. Chỉ là em sẽ không còn là con cháu của nhà họ Lâm nữa, sẽ không có bất kỳ cổ phần nào."
Giọng Lâm Giai Hân run lên: "Anh hai, anh là muốn đuổi em đi sao?"
Lâm Hành Tri nhìn vào mắt Lâm Giai Hân: "Em có thể nhận kết nghĩa. Về sau, ngày lễ ngày tết cứ coi như là đi thăm người thân một chuyến.”