Tôi Đã Yêu Em Thật Rồi!

Chương 6

Tiểu Trương nghe Lưu Xuân khuyên vậy cậu rất muốn nói với Lưu Xuân hãy về đi và không cần quan tâm đến cậu, nhưng mỗi lần muốn nói lại có cái gì đó làm cổ họng của cậu cứ bị ứ nghẹn có lẽ vì Tiểu Trương sợ ở một mình và ở một ngày Lưu Xuân lại bỏ mình mà đi giống người thân của cậu trước đây. Nên cậu đành nhắm mắt lại mà ngủ. Vậy là suốt cả buổi tối đó Lưu không đời nào chợp mắt nổi, hệ cậu chỉ cần ngủ gục một chút là người trên lại sốt lên, cậu không còn cách nào khác là phải thâu đêm để trông chừng người đang ngủ trên giường.

....

Kể từ sau buổi tối hôm đó, Tiểu Trương luôn kè kè bên cạnh Lưu Xuân để bảo vệ hắn. Nhiều người thấy cậu thân mật với Lưu Xuân quá nên đâm ra nghi ngờ. Luôn có thắc mắc hai người họ rốt cuộc là anh em hay là người yêu? Một số sd thì cho rằng họ chỉ là em bình thường, còn số khác cho rằng họ là người yêu. Lúc nào quán ăn cũng đều sôi nổi cả. Quán ăn được Lưu Xuân và Tiểu Trương làm cho nổi tiếng hơn, khách đến quán ngày một càng nhiều. Nhưng đa số đều là nữ sinh đến để ngắm hai người họ.

Còn có một vài người còn chụp ảnh Lưu Xuân và Tiểu Trương thân mật với nhau đã vậy còn chụp kèm theo quán mà đăng lên mạng, trên mạng bây giờ có tràn lan các tin tức về Lưu Xuân và Tiểu Trương. Nào là các nghi vấn họ có phải người yêu của nhau không? Hay hai người họ rốt cuộc là có mối quan hệ thế nào?

Ngày hôm nay cũng không ngoại lệ, sau khi ăn trưa xong Tiểu Trương vừa mới dọn dẹp xong là một đám nữ sinh ào ào chạy đến. Mở cửa ra bọn họ cùng nhau ngồi xuống chỗ gần với Tiểu Trương và Lưu Xuân để khi hai người họ thân mật với nhau chụp hình sẽ dễ hơn. Lưu Xuân thấy gương mặt của Tiểu Trương có vài phần khó chịu bèn đến bên cậu nắm tay cậu rời đi. Một nữ sinh thấy vậy liền hét lên rồi lấy điện thoại chụp lại cảnh tượng vừa rồi.

Trên khuôn mặt của Lưu Xuân có vài phần khó xử, cậu lập tức buông tay mình ra khỏi Tiểu Trương. Tiểu Trương cảm nhận gương mặt xấu hổ của Lưu Xuân liền phì cười một tiếng, Lưu Xuân thấy cậu cười mình liền hỏi:

"Cậu cười cái gì?"

Tiểu Trương quay lại vừa cười vừa trả lời:

"Có gì đâu mà anh làm quá lên vậy?"

Đối với Tiểu Trương thì đây là một chuyện nhỏ, còn đối với Lưu Xuân mà nói đây là một chuyện rất lớn. Nếu tin tức này mà lọt vào tai của Văn Đông thì khẳng định rằng cậu chắc chắn sẽ bị Văn Đông chọc đến khi nào tức chết thì thôi.

Lưu Xuân hừ một tiếng, đi một mình đến chỗ các nữ sinh đang ngồi. Cậu cầm menu đến nở nụ cười hỏi:

"Các em muốn dùng gì?"

Nghe Lưu Xuân hỏi các nữ sinh cùng nhau từ tập lại một chỗ bắt đầu bàn tán. Lưu Xuân thấy hơi lâu nên nhíu mày, một nữ sinh trong số đó

dự cảm được cậu có vài phần khó chịu khi chờ họ nên đã căn nhắc các bạn của mình:

"Các cậu chọn món nhanh lên đi, không để người ta chờ kìa."

Các nữ sinh nghe vậy liền xoay sang Lưu Xuân bắt đầu gọi món:

"Vậy anh cho tụi em hai cái pizza, tám ly trà sữa."

Lưu Xuân ghi ghi chép chép lại các món ăn rồi liền nở nụ cười tỏa nắng với các nữ sinh kia nhanh chân đi chuẩn bị. Nụ cười của cậu đã làm trái tim của tám con người như muốn rụng. Sâu bên trong các nữ đó có một người tên Lâm Linh đang thích thầm Lưu Xuân, đây không phải là lần đầu tiên cô đến đây. Có nhiều lần cô đến quán ăn này chỉ để ngắm vẻ đẹp của Lưu Xuân, cô thật sự rất muốn tỏ tình với cậu nhưng không có đủ can đảm để làm điều đó.

Tại vì cô cũng có nghe một vài cô gái khác nói Lưu Xuân là một người khó cưa đổ, cho dù có gửi cho cậu bao nhiêu thư tình hay quà đi chăng nữa thì cậu cũng không bao giờ nhận. Tuy vậy cô cũng không bao giờ mất hy vọng, Lâm Linh mong sẽ có một ngày Lưu Xuân nhất định phải thuộc về mình và cô quyết tâm phải làm được điều đó.

Lâm Linh đàn thẫn thờ nhìn theo bóng dáng của Lưu Xuân thì bị một người bạn của mình ở bên đánh một cái vào vai:

"Lâm Linh sao nãy giờ tôi thấy cậu nhìn vào anh ấy hoài vậy? Bộ cậu thích ảnh hả?"

Lâm Linh giật mình, cô lúng túng quay sang người kế bên:

"Đâu có...mình có nhìn anh ấy đâu."

Mặt của Lâm Linh đỏ toát hết lên, mỗi lần mà cô nghe ai nhắc tới Lưu Xuân thì cô đều xấu hổ. Người kế bên thấy Lâm Linh như vậy càng thêm nghi ngờ, rõ ràng là từ nãy đến giờ cậu ta chỉ toàn nhìn anh ấy sao bây giờ nói không phải?

Cô gái đến bên ta của Lâm Linh thì thầm to nhỏ:

"Mà bây giờ cậu có để ý anh ấy thì chưa chắc gì cậu đã được cơ hội đâu. Cậu nhìn xem anh ấy rất thân mật với Tiểu Trương có lẽ vì anh ấy đã thích cậu ta rồi, nên cậu không có cửa đâu."

Lâm Linh nghe người bạn của mình nói vậy liền khó chịu, Lưu Xuân và Tiểu Tương thân mật thì đã sao? Cô không tin hai người họ lại có mối quan hệ như thế này, thật ra Lâm Linh đến đây ngày hôm nay không phải vì tin tức yêu đương của hai người họ mà là cô muốn tách Lưu Xuân và Tiểu Trương để mình có thể chiếm chỗ của Tiểu Trương
Bình Luận (0)
Comment