Tôi Không Thích Kiếm Tiền!

Chương 27

Sau khi nói chuyện điện thoại với Trần Nhất Nhiên, Lệ Lâm Lâm nằm ở trên giường, trong lòng vô cùng hối hận.

Cô bị cái gì vậy, tự nhiên lại đồng ý!

“Aiz…” Lệ Lâm Lâm không ngừng lăn lộn trên giường. Không sao hết, còn có có thể cứu, tham gia chương trình giải trí khác với đóng phim truyền hình, nhân vật phản diện có thể hot, nhưng nếu cô ở trên chương trình giả vờ làm “cá mặn*”, thì biên tập nhất định sẽ không cho cô xuất hiện trước ống kính, như thế sẽ không có ai chú ý đến cô!

*Cá mặn: ngôn ngữ mạng bên Trung, ám chỉ những người còn sống mà như đã chết (Không có chút sức sống). Họ không đam mê, không có chí tiến thủ, không có nghị lực sống, người khác muốn mình làm gì thì sẽ làm như vậy. (Cái này tui đã giải thích một lần rồi í)

Đúng, không sai! Lệ Lâm Lâm đột nhiên bật dậy, cảm thấy cuộc sống lại tràn đầy hy vọng.

Lúc quay phim cô luôn lo lắng mình sẽ phạm lỗi, làm ảnh hưởng đến hiệu quả của bộ phim, nhưng chương trình giải trí thì hoàn toàn không có loại phiền não này! Dù sao cũng có nhiều người tham gia như vậy, nếu cô thể hiện không tốt thì tổ biên tập nhất định sẽ tăng thêm phân cảnh của người khác lên —— Không chỉ kế hoạch thành công, mà còn giúp được người khác lên hình nhiều hơn, vậy nên việc này chỉ có lợi mình lợi người mà thôi!

Ánh mắt Lệ Lâm Lâm lập tức sáng lên, lần này cô nhất định phải làm “cá mặn” đến nơi đến chốn!

Ngày hôm sau, quản lý Phan biết tin cô đã đồng ý tham gia chương trình giải trí, liền chủ động gửi hợp đồng qua email cho cô. Ngô Tuệ in hợp đồng ra, nhìn lướt qua tiền thù lao trên đó, trong lòng cảm thấy đồng tiền thật sự ấm áp: “Trời ạ, tổ chương trình thật là hào phóng, cậu nhìn nè Lâm Lâm!”

“Không, mình không nhìn đâu!” Lệ Lâm Lâm kiên quyết quay đầu, lại muốn dùng tiền để tổn thương cô! “Ngô Tuệ, hay là chúng ta lấy ít tiền thôi?”

Sau khi nghe câu này của Lệ Lâm Lâm, Ngô Tuệ sửng sốt một hồi, sau đó mới hiểu được chiến lược của cô: “À, mình hiểu rồi. Lần trước cậu nói không cần tiền, người ta liền tăng tiền cát-xê lên gấp hai lần. Rồi một lần khác, cậu từ chối hợp đồng quảng cáo, nhãn hàng đó cũng lập tức tăng tiền cát-xê lên cao. Vậy lần này cậu định…”

“…” Lệ Lâm Lâm cầm bút, ký tên cực nhanh vào bản hợp đồng, “Cứ thế này đi.”

“… Được thôi.” Ngô Tuệ cầm lấy hợp đồng, sau đó gọi một cuộc hẹn cho chuyển phát nhanh để gửi hợp đồng cho quản lý Phan, “Hình như chương trình sắp chuẩn bị xong rồi, đợi đội hình khách mời được xác định thì sẽ bắt đầu ghi hình. Theo mình đoán chắc là tuần tới.”

“À.” Lệ Lâm Lâm gật đầu cho có, dù sao cô cũng đã quyết định làm “cá mặn”, thì việc ghi hình sớm hay muộn cũng như nhau thôi.

Ngô Tuệ vỗ vai cô: “Lâm Lâm, lần này cậu phải thể hiện thật tốt, nếu cậu thể hiện tốt thì sau này nhất định sẽ có không ít chương trình giải trí tìm đến cậu!”

“…” Cậu đừng dọa mình, xem ra cô phải cố gắng hết sức làm con “cá mặn”.

“Nhưng không phải lúc nào tham gia chương trình giải trí cũng tốt, mình nghĩ cậu nên đi theo con đường diễn viên sẽ tốt hơn.” Ngô Tuệ hết sức nghiêm túc vạch ra kế hoạch cho sự nghiệp của Lệ Lâm Lâm, “Cho nên chúng ta cần phải nhận nhiều kịch bản hơn nữa, nhắc mới nhớ, kịch bản lần trước mình đưa cho cậu, cậu đã xem chưa?”

“… Đang xem, đang xem.”

“Vậy là không xem.”

Lệ Lâm Lâm: “…”

Ngô Tuệ, cậu không cần sống quá thực tế như vậy đâu.

《Meal in the Woods》được lên kế hoạch và sản xuất bởi nhóm thực hiện chương trình giải trí của đài ABA, đặc biệt là thêm hai nhà tài trợ giàu có là Hoa Sang và Úc thị, vì thế chương trình không những không thiếu tiền mà còn có một đội ngũ điều phối vô cùng tốt, miếng mồi ngon này đương nhiên sẽ thu hút không ít nghệ sĩ tham gia.

Đội ngũ chương trình rất nhanh đã chốt được đội hình, tám khách mời đều là những idol đang rất hot, Thượng Từ cũng có nằm trong số đó.

Lần này, đội ngũ chương trình đã rất cố gắng để mời Thượng Từ tham gia, bởi vì gần đây anh ta được xem như là lưu lượng lớn nhất, những người làm trong ngành giải trí đều coi trọng anh ta. Lúc đội ngũ chương trình biết tin Lệ Lâm Lâm đồng ý tham gia《Meal in the Woods》, trong lòng bọn họ như nở hoa.

CP “Bắc Quốc Giai Nhân” trong phim《Rung động trí mạng》sẽ tái hợp trong chương trình của bọn họ, miếng bánh này thật sự rất thơm!

Chương trình lần này nhất định sẽ thành công!

Tại thời điểm Lệ Lâm Lâm và trợ lý của mình xách hành lý lên núi, cô hoàn toàn không biết Thượng Từ cũng tham gia chương trình. Đội ngũ chương trình đã làm rất tốt công tác giữ bí mật, cố tình không nói cho hai người biết, máy quay đã chuẩn bị xong, chỉ còn đợi phản ứng của hai người lúc gặp lại nhau.

Sau đó bọn họ sẽ chỉnh sửa và phát nó hằng tuần để chạy quảng cáo.

“Không khí trên núi thật trong lành.” Lệ Lâm Lâm bước xuống xe bảo mẫu, theo sau là hai người trợ lý và một camera man. Theo sự sắp xếp của tổ chương trình, tối nay khách mời sẽ lần lượt xuất hiện, sau đó ở khách sạn trên núi ngủ một đêm, sáng ngày mai sẽ bắt đầu hoàn thành các nhiệm vụ của chương trình đưa ra.

“Bây giờ chúng ta sẽ đến nhà hàng phía trước.” Lệ Lâm Lâm nhìn thư mời trong tay, kiểm tra lại vị trí của nhà hàng, “Các căn nhà ở đây được xây rất khang trang, cảm giác như rơi vào chuyện cổ tích.”

Nhà hàng này nằm giữa lưng núi, toàn bộ cửa đều là kính trong suốt, rất có cảm giác thơ mộng. Đây là lần đầu tiên Lệ Lâm Lâm đến núi Du Tiên, nên trong lòng có chút phấn khích, huống chi nơi này còn do một tay anh Nhất Nhiên tạo ra.

Lệ Lâm Lâm đi lên cầu thang gỗ, vừa đẩy cửa bước vào liền nghe thấy tiếng chuông trên đầu vang lên hai tiếng “Leng keng”.

Có một cô gái đang đứng trong quầy bar của nhà hàng, thoạt nhìn chưa tới ba mươi tuổi, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác cô ta là một người chuyên nghiệp và trưởng thành.

“Xin chào.” Lệ Lâm Lâm bước vào, lên tiếng chào hỏi, “Chị là quản lý ở đây phải không ạ?”

Cô gái đứng ở quầy bar lắc đầu, nhìn cô nói: “Tôi là người đón các bạn về biệt thự, đợi mọi người đến đủ thì chúng tôi sẽ quay về.”

“À, ra vậy. Chỗ này cũng có biệt thự? Em chỉ mới nhìn thấy khách sạn, còn tưởng bọn em sẽ ở đó.”

“Ở đây có nhiều hình thức ngủ lại khác nhau, để đáp ứng các nhu cầu khác nhau của du khách.”

“Ồ…” Lệ Lâm Lâm không nhịn được cảm thán, đây chắn hẳn là nhân viên của tập đoàn Hoa Sang.

“Nhà hàng mà các bạn sắp kinh doanh là nhà hàng này. Bạn có thể đi thăm quan.”

“Tuyệt quá.” Cô gái vừa nói đến đây, Lệ Lâm Lâm lại trở nên phấn khích. Khi còn nhỏ, cô rất muốn tự tay mở một nhà hàng như thế này. Thật không ngờ ước mơ bấy lâu sẽ trở thành hiện thực tại một chương trình giải trí, “Em rất thích phong cách thiết kế của nhà hàng này.”

Nhà hàng được trang trí theo phong cách Bắc Âu, rất thích hợp với phong cảnh thiên nhiên bên ngoài, các đồ vật trang trí trong nhà hàng cũng rất tinh xảo, có thể thấy chúng được lựa chọn rất kỹ lưỡng.

“Trước hết nhà hàng chỉ trang trí đang giản như thế này thôi, sau này thay đổi như thế nào đều tùy thuộc vào các bạn. Hiện tại nhà hàng còn thiếu rất nhiều thứ, chẳng hạn như nguyên liệu nấu ăn, nếu muốn lấy được thì nhóm của bạn phải hoàn thành được nhiệm vụ của chương trình.”

Người phụ trách giới thiệu ngắn gọn với Lệ Lâm Lâm, tiếng chuông cửa lại truyền tới. Lệ Lâm Lâm quay đầu nhìn ra, liền phát hiện Thượng Từ từ bên ngoài đi vào.

Trên tay kéo theo một chiếc vali, theo sau còn có một camera man, Thượng Từ nhìn quanh nhà hàng một vòng, khi nhìn thấy Lệ Lâm Lâm thì có chút sửng sốt, vẻ mặt ngoài ý muốn.

“Thượng Từ đến rồi, Thượng Từ cũng là một trong những vị khách mà chúng tôi mời đến chương trình.” Người phụ trách bước tới mời Thượng Từ vào, “Chào mừng đến với《Meal in the Woods 》.”

“Xin chào.” Thượng Từ lên tiếng chào hỏi người phụ trách, sau đó gật đầu với Lệ Lâm Lâm.

Người phụ trách giống như fan hâm mộ của CP “Bắc Quốc Giai Nhân”, ánh mắt không giấu được vẻ kích động: “Thượng Từ chắc hẳn không có xa lạ gì với em gái Lâm Lâm nhà chúng ta đúng không?”

“Khá tốt.” Thượng Từ trả lời rất thẳng thắn, “Đã từng hợp tác với nhau.”

“Bộ phim này tôi cũng có xem. Diễn xuất của hai người rất xuất sắc.”

“Cảm ơn.”

“Em gái Lâm Lâm, ấn tượng của em về Thượng Từ là gì vậy?” Người phụ trách đột nhiên CUE* Lệ Lâm Lâm. Lệ Lâm Lâm “Hả?” một tiếng, sau đó trả lời: “Rất tốt, là một người rất chuyên nghiệp.”

*CUE: Nhắc ai, ra hiệu cho ai, nói bóng với ai.

“Em có cảm thấy cậu ấy đẹp trai không?”

“Rất đẹp trai, hai người trợ lý của em rất thích anh ấy.”

“Vậy em có thích kiểu con trai như vậy không?”

“Hả?” Đây là lần đầu tiên Lệ Lâm Lâm tham gia chương trình giải trí, vì thế không kịp phòng bị. Cái này chỉ mới bắt đầu thôi đúng không? “Anh hỏi nhân vật hay diễn viên? Nếu là nhân vật thì Âu Gia Tự chắc chắn sẽ không thích Tiêu Dật Nhân, vì anh ấy luôn muốn bắt cô ấy. Còn nếu là diễn viên thì em thích nhất là Lâm Chân.”

Người phụ trách: “…”

Lâm Chân thật sự là một viên gạch, nơi nào cần thì di chuyển tới nơi đó.

Trong lúc bọn họ đang trò chuyện thì những khách mời khác cũng lần lượt xuất hiện, người phụ trách dẫn bọn họ đến một căn biệt thự lớn trên núi, sau đó phân chia phòng ngủ cho mỗi người.

Ở biệt thự chỉ có khách mời của chương trình, còn trợ lý của bọn họ thì được sắp xếp ở khách sạn trên núi. Camera được lắp đặt tại các khu vực chung trong biệt thự, để tiện cho việc theo dõi các hoạt động của khách mời. Bên ngoài biệt thự còn có một bãi cỏ rộng lớn, trên bãi cỏ được đặt vô số thiết bị để chuẩn bị cho các hoạt động ngoài trời.

Buổi tối mọi người cùng nhau ăn cơm trong biệt thự, sau đó nhanh chóng trở về phòng ngủ để dưỡng sức, tổ chương trình đã yêu cầu bọn họ phải dậy quay phim lúc 6 giờ sáng ngày mai.

Bởi vì chỉ ở trên núi một đêm, ngày mai ghi hình thuận lợi thì có thể xuống núi, nên Lệ Lâm Lâm cũng không mang quá nhiều đồ —— Nhưng chú chó nhỏ tên Kẹo Bông Gòn của cô thì cô vẫn mang nó tới!

Sau khi đặt Kẹo Bông Gòn bên cạnh gối nằm, Lệ Lâm Lâm mới thỏa mãn chuẩn bị đi ngủ, nào ngờ còn chưa kịp thay quần áo thì điện thoại đã rung lên.

Trải qua nhiều lần như thế, Lệ Lâm Lâm đã đúc kết được kinh nghiệm, nếu người khác tìm cô sẽ không muộn như vậy, nhưng bởi vì ban ngày Trần Nhất Nhiên rất bận, nên buổi tối khi anh hoàn thành xong công việc mới gọi điện cho cô!

Cô nhanh chóng cầm điện thoại lên, quả nhiên là cuộc gọi của anh Nhất Nhiên: “Anh Nhất Nhiên.”

“Ừ, em ngủ chưa?”

Hình như anh Nhất Nhiên đang ở bên ngoài, Lệ Lâm Lâm có thể nghe thấy tiếng gió nhè nhẹ truyền qua tai, “Em chưa, anh Nhất Nhiên, anh đang ở ngoài hả?”

“Ừ.” Trần Nhất Nhiên lên tiếng, giọng nói xen lẫn tiếng cười, “Em muốn đi dạo không?”

“Đi dạo?” Lệ Lâm Lâm ngẩn người, “Hôm nay em đến núi Du Tiên, ngày mai phải ghi hình cho chương trình.”

“Anh biết.” Trần Nhất Nhiên vẫn tiếp tục cười, “Anh đang đứng ở bãi cỏ bên ngoài biệt thự.”

Lệ Lân Lâm: “!”

Lệ Lâm Lâm lập tức xỏ dép mở cửa chạy ra ngoài.

Những bóng đèn nhỏ xung quanh bãi cỏ vẫn đang phát sáng, Trần Nhất Nhiên mặc một bộ tây trang màu đen, đứng trên bãi cỏ nhìn về phía trước. Dường như nhận ra có người đi đến, anh hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa chính biệt thự.

Lệ Lâm Lâm nhất thời không tin nổi chuyện này, Trần Nhất Nhiên thật sự đứng ở đây. Lẽ nào đây là món quà mà thượng đế ban tặng cho người nghiêm túc làm “cá mặn” như cô?!”

“Anh Nhất Nhiên!” Lệ Lâm Lâm chạy đến chỗ Trần Nhất Nhiên, điện thoại trên tay vẫn chưa tắt máy, “Sao anh lại tới đây?”

“Nghe nói ngày mai chương trình sẽ bắt đầu ghi hình, anh không yên tâm nên đến đây xem thử.” Trần Nhất Nhiên cúi đầu nhìn cô, “Sao em lại mang dép ra đây?”

“Ách…” Lệ Lâm Lâm cũng cúi đầu xuống nhìn, “Vừa rồi em quên thay giày.”

“Em đã hai mươi tuổi rồi mà vẫn không khiến người khác bớt lo.” Trần Nhất Nhiên gõ nhẹ lên trán cô, “Đi thay giày.”

“Không sao, không sao.” Lệ Lâm Lâm liên tục lắc đầu, “Anh không biết đâu, trong phòng khách có rất nhiều camera, em mà quay về thì sẽ bị phát hiện, nếu như bọn họ không cho em ra ngoài thì làm sao đây?”

Trần Nhất Nhiên khẽ cong môi: “Bọn họ không dám không cho em đi.”

“Ấy, bỏ đi, mang dép cũng không ảnh hưởng gì.”

“Vậy à.” Trần Nhất Nhiên bày ra vẻ mặt phiền muộn, “Anh còn đang suy nghĩ, nếu đã tới đây thì sẽ dẫn em đi xem cảnh đêm trên núi.”

“!” Lệ Lâm Lâm co giò chạy về phía biệt thự, “Anh đợi một chút, em về thay giày thể thao rồi trở lại ngay.”
Bình Luận (0)
Comment