Quý Thời Dương vừa thay bỉm cho cục cưng xong thì chuông cửa vang lên.
Dì bảo mẫu chăm cục cưng hôm nay xin nghỉ, công ty Hoắc An có việc nên anh không ở nhà, cho nên hôm nay chỉ có mình Quý Thời Dương trông nom cục cưng.
Cậu ôm cục cưng đi ra huyền quan, vừa mở cửa vừa nói: “Tới đây.
”
Cửa mở ra, đứng bên ngoài là một người đàn ông cao gầy, tuy đã che giấu pheromone nhưng không khó để đoán ra anh ta là A.
Quý Thời Dương hơi sững người, “Chào anh, xin hỏi anh là?”
Người đàn ông giơ hộp điểm tâm cầm trong tay ra: “Chúng tôi là hàng xóm mới chuyển đến cạnh nhà cậu.
Đây là điểm tâm thủ công người yêu tôi làm, mang tới cho các cậu nếm thử chút.
”
Giọng nói của anh ta rất trầm, nghe vào tai rất thích.
“Các anh khách khí quá.
” Nói xong, Quý Thời Dương dành một tay ra nhận đồ, mời người ta vào ngồi một lúc.
Người đàn ông đang định từ chối, phía sau có một thanh niên vội vã chạy tới, thanh niên bá vai người đàn ông thở gấp rồi lại thò đầu ra chào hỏi Quý Thời Dương.
“Xin lỗi nhé, đây là lần đầu tôi làm điểm tâm nên không biết hương vị thế nào.
” Thanh niên cười lên rạng rỡ như ánh mặt trời.
.