Buổi sáng có hai con chim nhỏ một mực đậu trên cành xoài ngoài cửa sổ hót líu lo không ngừng. Ánh nắng ban mai xuyên qua kẽ lá chiếu lên giường tôi, oa~, ngày đẹp nha.
Đáng tiếc thắt lưng tôi đau muốn nứt ra, hôm qua tôi lại bị tên kia đè nhún suốt đêm. Mặc dù tôi chỉ nằm hưởng thụ nhưng một buổi tối làm đến ba lần tôi cũng không chịu nổi.
“Tỉnh rồi hả? Nhanh ra ăn sáng đi.” Trần Đường mặc tạp dề đẩy cửa tiến vào, một bên kêu tôi một bên mò tay vào trong chăn sàm sở tôi. Chờ đến khi tôi nhịn hết nổi hất tay hắn ra, hắn liền ôm tôi thảy vào nhà tắm. Tôi tắm rửa, mặc áo khoác, rửa mặt rồi đi ra.
Phòng ăn sớm bị đổi thành phòng khách nên muốn ăn tôi phải mở bàn trà nhỏ đặt trong vườn. Từ khi Trần Đường dọn đến, hắn chuyển tủ lạnh vào nhà bếp, mua một bàn ăn hai người tiện nghi đặt trong bếp, từ đó chúng tôi ăn cơm ở đây.
Trước kia tôi sống một mình nên rất ít khi nấu cơm, đa số là mua cơm tiệm gần khu nhà hoặc gọi điện đặt thức ăn mang đến. Ngay khi Trần Đường đặt hành lý của mình xuống, hắn đi đảo một vòng quanh bếp, thấy nhà bếp của tôi trống trãi đến cằn cỗi nên đã đi mua muối tiêu đường bột ngọt các thứ, rồi lại ôm bao lớn bao nhỏ thức ăn về trổ tài nấu nướng, làm một bàn thịnh soạn đầy đủ hương vị.
Có câu ‘muốn chinh phục trái tim đàn ông đầu tiên phải chinh phục dạ dày anh ta’. Điều này Trần Đường làm vô cùng tốt, hắn chinh phục được dạ dày của tôi nên tôi giữ hắn lại.
Bởi vì chỉ có một phòng, cho nên từ khi dạ dày tôi bị chinh phục thì giường của
tôitrở thành giường của
chúng tôi. Đương nhiên, thân là chủ nhà tôi không có lý do gì phải ra nằm salon phòng khách cả. Mặc dù tôi biết hậu quả của ngủ trên giường là tôi thường hay bị cưỡng hiếp, đúng là hắn thụ nhưng thể lực hắn phi thường tốt, một đêm cũng phải đè tôi đến hai ba lần.
Đôi khi tôi cũng chủ động tiến công, nhưng bởi vì lý do sức khỏe nên cùng lắm chỉ làm xong hiệp đầu, sau đó chỉ có thể nằm trên giường để hắn dùng cúc hoa hiếp tôi.
Thật sự không đoán ra, hắn nam tính uy dũng bừng bừng như vậy mà lại là thụ. Theo lý, đàn ông là sinh vật thích tấn công, ngay cả một tên văn nhược như tôi còn thích, sao Trần Đường nhìn sao cũng manly hơn tôi mà lại thích
bị người ta tấn công cơ chứ.
Chẳng lẽ tâm lý tiểu thụ khác với tâm lý đàn ông sao? Không hiểu được.
Thực đơn bữa sáng hôm nay gồm cháo đậu xanh ăn kèm bánh bao, vỏ bánh mỏng nhân nhiều thịt, ăn thiệt là ngon. Bánh bao bán trong tiệm không thể so sánh với bánh bao Trần Đường làm.
Trần Đường chẳng những thích nấu ăn lại còn thích sạch sẽ, yêu ngăn nắp. Từ khi hắn dọn vào, căn hộ năm năm bẩn như một ngày của tôi hóa thân thành tiên. Lúc trước, một năm tôi dọn dẹp vệ sinh không quá hai lần, ngày nay sáng bóng không còn hạt bụi nhờ ngày nào Trần Đường cũng lau chùi, thậm chí sàn nhà phòng khách dính toàn màu sơn hắn cũng có thể lau sạch sẽ.
Hằng năm chỉ có em gái tôi đến thì nó còn siêng siêng mang rèm cửa đi giặt giúp tôi. Còn bây giờ, tất thối dưới gầm, áo khoác dưới đáy tủ, drap giường, chăn nệm đều được giặt thường xuyên, mạng nhện bồ hóng trên trần biến mất tăm…
Còn chăm sóc hoa trong vườn, sửa lại giá dàn hoa tử đằng, bồn cầu rỉ nước, tủ lạnh đóng băng…
Trời ạ, mới một tuần, tôi không nhìn ra căn hộ tôi sống suốt năm năm qua.
Chẳng lẽ, Trần Đường chính là ‘hiền thê lương mẫu’ thụ chuẩn mực trong truyền thuyết? Mỗi lần tôi hoài nghi đều nhận một kết cục bi thảm.
Mặc dù khi hắn tức giận luôn uy hiếp muốn chơi mông tôi nhưng cuối cùng đều dùng cúc hoa của mình cưỡi tôi cả.
Bàn xếp nhỏ vừa mua đủ hai người hai người ngồi, khi ngồi mặt đối mặt, chân kề chân. Khi tôi đang ăn hắn luôn sờ chân tôi, mới đầu tôi còn nhịn, nhưng lâu dần ban tay cứ mò lên trên đúng chỗ ấy.
Nhịn không nổi rồi hả, dám sờ chỗ đó của tôi, để xem tí anh dùng tay nào để ăn bánh bao?