Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 441

Tô Đào vừa đóng cửa chưa được bao lâu thì lại có tiếng gõ cửa.

Vừa mở cửa thấy Lôi Hành, cô theo bản năng muốn đóng sập cửa lại.

Thấy mắt cô đỏ hoe, Lôi Hành lập tức dựng tai lên, chống tay vào cửa hỏi:

"Hắn ta nói gì với cô mà làm cô khóc thế?!"

Tô Đào không khách khí duỗi chân ra đá hắn: "Buông tay ra."

Lôi Hành đang ngồi xổm tê chân, bị cô đá nhẹ một cái liền như có dòng điện chạy qua người, ngã ngửa ra sau.

Tô Đào không kịp đỡ hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn như củ cải ngã xuống đất, kinh ngạc nói:

"Anh ăn vạ à?"

Lôi Hành chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi, mặc kệ, nằm ngửa ra không dậy, yếu ớt nói:

"Đá đau rồi."

Tâm trạng uể oải của Tô Đào bị hắn làm trò vô lại này xua tan đi phân nửa, nheo mắt hỏi:

"Đá đau rồi, thì sao?"

Chưa đợi Lôi Hành lên tiếng, Giang Vũ từ trong bóng tối xuất hiện:

 

"Đội trưởng Lôi, tôi cõng anh."

Lôi Hành lập tức vịn tay nắm cửa đứng dậy: "Rồi, tôi tự đứng dậy được rồi."

Tô Đào đóng sầm cửa lại, không cho hắn cơ hội hỏi thêm.

Trở lại không gian yên tĩnh, cảm giác bất lực và đau lòng lại trỗi dậy.

Giang Vũ rót cho cô một cốc nước, nhẹ giọng nói:

"Nếu thực sự không thể giải tỏa cảm xúc, có thể thử làm cho mình bận rộn."

Tô Đào nghỉ ngơi một lúc rồi gật đầu: "Anh nói đúng."

Giang Vũ nhịn một chút, lại nói:

"Bà chủ Tô, Thiếu tướng Thời có lẽ là một nhà lãnh đạo tốt, một chiến sĩ xuất sắc, một anh hùng đáng kính, nhưng không phải là người bạn đời tốt."

Tô Đào ôm gối ngẩn người:

"Tôi nào có không rõ, tôi cũng không phải nhất định phải treo cổ trên cây cổ thụ cong queo này, đôi khi tôi cũng không biết là thích anh ấy nhiều hơn hay là sùng bái anh ấy nhiều hơn, tôi thật sự không hiểu."

 

"Nhưng dù là loại nào, tôi cũng không hy vọng anh ấy đi... chịu chết."

Giang Vũ thở dài, ẩn vào trong bóng tối.

Tô Đào nghe theo lời khuyên của hắn, cố gắng không nghĩ đến bất cứ điều gì liên quan đến Thời Tử Tấn, bắt đầu dồn toàn bộ tinh lực vào công việc.

Việc đầu tiên là xây dựng đại bản doanh Báo Đồ.

Mảnh đất này được thầy trò Mai lão chia thành hai khu vực.

Bên trái 500 mét vuông là khu nghỉ ngơi, ăn uống, giải trí.

Tầng hầm của tòa nhà chính là gara, dùng để đậu xe máy cũ nát của Báo Đồ.

Tầng một là nhà ăn, có thể chứa hơn mười người của Báo Đồ cùng lúc ăn uống.

Đi hết bên phải nhà ăn là nhà bếp rộng rãi, sau này họ có thể thuê người giúp việc nấu ăn lâu dài.

Đi hết bên trái nhà ăn là cầu thang, tầng hai, ba, bốn đều là căn hộ một phòng ngủ, một phòng khách.

 

Người của Báo Đồ đều là đàn ông độc thân, hầu như không có dự định kết hôn sinh con, một phòng ngủ, một phòng khách là đủ.

Trên tầng bốn là một sân thượng.

Mai lão cân nhắc đến việc họ thích hát hò, tụ tập, nên sân thượng không chỉ có sàn nhảy, quầy bar, mà còn được trang bị âm thanh.

Dưới lầu còn có một hồ bơi ngoài trời, bên cạnh hồ bơi đều có ghế nằm.

Thường ngày sau khi luyện tập xong có thể bơi lội, lên bờ nằm nghỉ ngơi.

Bên cạnh tòa nhà chính còn có một tòa nhà phụ hai tầng.

Tầng một là phòng khách để Báo Đồ mời bạn bè đến chơi, tầng hai là một phòng họp lớn, để họ thường ngày họp bàn công việc.

500 mét vuông còn lại là sân huấn luyện.

Ở giữa có phòng tập thể dục bằng kính, dùng để đặt các dụng cụ tập luyện trong nhà.

Xung quanh là đường chạy hình tròn, rất hữu ích cho việc luyện tập hàng ngày.

Bình Luận (0)
Comment