Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 682

Lý Dung Liên và Tô Kiến Minh đang đánh nhau túi bụi thì đột nhiên thiết bị liên lạc vang lên.

Hai người đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán, không ai để ý.

Nhưng một lúc sau thiết bị liên lạc lại vang lên, cứ như vậy vài lần, Tô Kiến Minh không thể nhịn được nữa, một cước đá Lý Dung Liên ngã xuống, rồi tức giận nghe máy: "Ai vậy?!"

"Tô Kiến Minh! Từ khi không làm việc, ông càng ngày càng cứng đầu rồi đấy!"

Tô Kiến Minh giật nảy mình, thái độ thay đổi 180 độ, vừa sợ hãi vừa cung kính:

"Cung bộ trưởng! Xin lỗi, xin lỗi, tôi vừa nãy không nghe thấy chuông, ông tìm tôi có việc gì không?"

Cung bộ trưởng chính là lãnh đạo cấp cao nhất của bộ dự án công trình, lúc trước ông ta còn muốn giới thiệu Tô Đào cho con trai của Cung bộ trưởng, nếu có thể kết thành thông gia, ông ta chắc chắn sẽ thăng quan tiến chức.

 

Chỉ là Cung bộ trưởng đã từ chối, tám phần là không ưng Tô Đào lúc đó còn là con nhóc.

Sau đó ông ta cũng không có cơ hội tiếp xúc với Cung bộ trưởng, ông ta đã nghỉ việc lâu như vậy rồi, gọi điện thoại cho ông ta làm gì?

Nghỉ việc rồi tìm việc lại? Nhân viên cũ được mời lại?

Tô Kiến Minh phấn chấn hẳn lên, đúng rồi, Tây tam khu bây giờ phải đại tu, chắc chắn cần thêm nhiều kỹ sư hỗ trợ Đào Dương!

Ông ta vểnh tai lên, vô cùng mong chờ lắng nghe.

Nhưng lại nghe thấy đối phương nói không chút lưu tình:

"Lúc trước khi ông còn tại chức không có thành tích gì đặc biệt nổi bật, tổ chức thấy gia đình ông đông người, đặc cách cấp cho các người một căn nhà sáu mươi mét vuông, bây giờ ông đã nghỉ việc lâu như vậy rồi, con cái cũng đều có tương lai riêng rồi, tổ chức quyết định thu hồi căn nhà phúc lợi này của ông, phân phối cho nhân viên có đóng góp nhiều hơn, nhưng tổ chức cũng sẽ không bạc đãi ông, sẽ cho ông một khoản bồi thường."

 

"Cái... cái gì?"

Cung bộ trưởng có chút mất kiên nhẫn.

Ông ta từ rất lâu trước đây đã rất coi thường hành vi bán con cầu vinh của Tô Kiến Minh.

Bây giờ Tạ khu trưởng là một quan lớn như vậy đã lên tiếng, muốn đuổi nhà Tô Kiến Minh ra ngoài, chắc chắn là Tô Kiến Minh đã phạm phải chuyện gì đó lớn, ngay cả lãnh đạo cấp trên cũng bị kinh động.

Người này chính là củ khoai lang nóng phỏng tay, ai nhận ai xui xẻo, phải nhanh chóng xử lý người này đi.

Cung bộ trưởng nhấn mạnh giọng điệu: "Tôi nghe nói các người còn có một đứa con gái ở Tân Đô sống rất tốt, cả nhà các người dứt khoát chuyển đến Tân Đô đi, trong vòng hai tuần tổ chức sẽ phái người đến thu nhà, đến lúc đó nếu trong nhà còn đồ đạc, chúng tôi sẽ tự xử lý."

Nói xong cũng không đợi Tô Kiến Minh hỏi, trực tiếp cúp máy.

 

Tô Kiến Minh ngã ngồi xuống đất từ trên ghế sofa, hồi lâu không thể hoàn hồn.

Cho đến khi nghe thấy tiếng khóc hoảng sợ của Kẹo Đường: "Ông ngoại, sao bà ngoại chảy máu vậy ông ngoại..."

Tô Kiến Minh quay đầu nhìn Lý Dung Liên bị ông ta đá ngã, chỉ thấy bà ta sau khi ngã xuống thì không dậy nữa, sau gáy đập vào góc tường, bên dưới toàn là máu đỏ sẫm.

Tô Kiến Minh như bị sét đánh, run rẩy đứng dậy sờ mũi Lý Dung Liên.

Vẫn còn!

Ông ta run rẩy mãi mới gọi được điện thoại cấp cứu, mãi đến khi Lý Dung Liên được đẩy vào phòng cấp cứu, ông ta mới sực tỉnh chân mềm nhũn, ngã xuống cửa.

Nếu người không cứu được, vậy ông ta có phải là gϊếŧ người không?

Kẹo Đường đã bị dọa sợ, thấy ông ta ngã xuống đất cũng không khóc không la, mặt trắng bệch cả người cứng đờ.

Tô Kiến Minh đột nhiên bò dậy, túm lấy Kẹo Đường, mặt mày hung dữ nói:

"Nếu có người hỏi, cháu phải nói bà ngoại tự ngã! Nếu không ta sẽ ném cháu ra ngoài cho zombie ăn! Để đám quái vật đó cắn rách bụng cháu, uống máu ăn nội tạng!"

Bình Luận (0)
Comment