Tôi Một Chút Cũng Không Đáng Yêu

Chương 4



Cả thể xác và tinh thần của Thư Trừng đều mệt mỏi mà đón một chuyến tàu điện ngầm về nhà, lúc này là giờ cao điểm tan tầm, trong xe chen đầy, Thư Trừng bị chen ở trong góc không cách nào nhúc nhích.

Vừa tới trạm, người đi xuống không ít, Thư Trừng lúc này mới giật giật thân mình.

Lúc này, hai nữ sinh cấp 3 đeo cặp sách đi lên, rồi mới tùy ý mà đi về phía chỗ trống bên này của Thư Trừng.

Hai cô đứng yên, liền cầm di động nhỏ giọng mà nói chuyện với nhau.

“‘Chúng ta trong thời gian’ sắp quay ở đại học sư phạm Thanh Viễn, thật muốn đi xem nha, nhưng mà phải đi học.” Trong đó một cô nữ sinh có chút mất mát mà nói.

Một nữ sinh an ủi cô ấy: “Ngày cuối tuần tụi mình đi thử vận may, có khả năng còn đang quay thì sao.”

“Hy vọng đi, chỉ sợ đến lúc đó mẹ tớ không cho tớ đi ra ngoài, thật phiền, muốn nhìn Dịch Nam một chút cũng không được.”

“Tớ cũng muốn nhìn Dịch Nam.”

Nói xong, hai cô liền cúi đầu chơi di động, lướt Weibo.

Một chút nghe thấy cái tên Dịch Nam này, Thư Trừng cũng ở trong đầu tìm tư liệu của anh ta. Dịch Nam là một trong những tiểu sinh đứng đầu lưu lượng nhất gần hai năm nay, thường xuyên bá chiếm hot search Weibo.

Dịch Nam diện mạo đẹp trai, fans thích anh ta rất nhiều, đạo diễn và người chế tác cũng là nhìn trúng điểm này. Hơn nữa kỹ thuật diễn của anh ta ở trong các tiểu sinh cũng coi như không tồi, vị trí nam chính này cũng không thể là anh ta không được.

Mà người đóng vai nữ chính còn lại là tiểu hoa đang nổi tiếng Điền Điềm. Điền Điềm, người cũng như tên, ngọt ngào xinh đẹp động lòng người. Kỹ thuật diễn của cô ổn định, đây cũng đúng là yêu cầu của đạo diễn.

Hai cô gái nhỏ lướt Weibo, bỗng nhiên liền chụm đầu mà kêu lên, “Woa! Cậu xem nè! Đây là người đóng vai Thẩm Tinh Lăng kia đi?”

“Là ai, anh ấy cũng đẹp trai quá.” Nữ sinh nhỏ giọng kêu lên, mặt mày dấu không được rung động, “Lúc ấy tớ chỉ là tùy tiện nhìn thoáng qua diễn viên đóng vai Thẩm Tinh Lăng, cũng chưa nhìn kỹ, thì ra là đẹp trai như thế!”

“Tên là Lê Dữ, ngũ quan thật tinh xảo nha, cậu không cảm thấy hai bức ảnh này đặt ở cùng nhau, Lê Dữ so với Dịch Nam còn đẹp trai hơn sao?”


“…… Tớ tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hình như là sự thật. Không có việc gì, anh Nam của tớ đi con đường phái thực lực thì tốt rồi.”

Thư Trừng ở bên cạnh nghe thấy, chỉ là hiểu ý mà cười, ai là phái thực lực còn không nhất định đâu, Lê Dữ chính là ngôi sao nhí xuất đạo.

“Trời ạ, Lê Dữ là ngôi sao nhí xuất đạo nha! Khi còn nhỏ anh ấy đóng thật nhiều phim.”

Một nữ sinh khác lấy di động lại đây, “Cho tớ nhìn với.”

“Lê Dữ hẳn là ngôi sao nhí top 1 lớn lên vẫn đẹp trai đi, tớ quyết định, tớ sẽ là fan của anh ấy!”

“Cậu cũng quá tùy tiện đi……”

“Đây có là cái gì, anh ấy lớn lên đẹp trai là được, tớ về nhà đi xem video của anh ấy không phải được rồi sao.”

“Hừ, tớ vẫn là thích Dịch Nam.”

……

Thư Trừng mím môi cười cười, dáng vẻ này trái lại có chút giống mẹ cô Phùng Lan Anh, cô gái nhỏ rất dễ dàng bị soái ca hấp dẫn.

Quả nhiên giá trị khuôn mặt là trên hết.

***

Trở về nhà, Thư Trừng liền bắt đầu chuẩn bị cơm chiều, đang lúc làm cơm, Phùng Lan Anh gọi điện thoại tới.

Thư Trừng cầm điện thoại di động nhấn loa ngoài, rồi mới liền tới cắt ớt xanh.

Nghe thấy âm thanh, Phùng Lan Anh liền hỏi: “Mới vừa tan tầm trở về à, đang nấu cơm sao?”

“Dạ, tại sao lại nhớ gọi điện thoại tới đây?” Thư Trừng bỏ ớt xanh được cắt lát vào trong rổ thuận miệng hỏi.

“Mẹ và bố con không có việc gì, con không cần lo lắng. Mẹ nói rồi, không tới hai ngày, ông ấy liền làm lành với mẹ.” Trong giọng nói của Phùng Lan Anh không phải không có đắc ý.

“Cho nên bố con lần này kiên trì bao lâu?” Thư Trừng cười một tiếng, rồi mới mở miệng hỏi.

Phùng Lan Anh suy nghĩ một chút, “Chừng khoảng 20 tiếng.”

“Một ngày cũng chưa đến à.” Thư Trừng cười khẽ.

“Ông ấy đó, chính là nhiều việc, ăn một bữa ở nhà ăn liền chạy về nhà.” Phùng Lan Anh hừ một tiếng.

“Mẹ cũng đừng giận dỗi với bố làm chi, tính tình của bố mẹ còn không biết sao.” Thư Trừng cười khuyên.

“Cái này thì mẹ biết, không nói nữa, mẹ bảo ông ấy đi rửa chén.” Phùng Lan Anh nói, liền cúp điện thoại.

Thư Trừng khóe miệng cong lên, không hề để ý tới di động, mà là bắt đầu xào rau.

Sau khi cơm chiều qua đi, nhớ tới chính mình phải lên mạng, Thư Trừng run rẩy mà mở Weibo ra, phát hiện ‘Chúng ta trong thời gian’ lên hot search, Lê Dữ cũng lên hot search.

Thì ra đoàn phim đã đăng mấy tấm ảnh tin tức mới nhất, Dịch Nam, Điền Điềm, Lê Dữ đều ở trong đó.

Hay uống nước ô mai: Má ơi, anh trai nhỏ ở tấm thứ hai là ai? Đẹp trai quá! Xin mãnh liệt đề cử!

Miêu tiểu thư: Lê Dữ thật thích hợp với nhân vật Thẩm Tinh Lăng này, đẹp trai quá!

Tiểu cục cưng Phao Phao: Tiết lộ tiểu cục cưng Lê Dữ nha, ngôi sao nhí xuất đạo, từng đóng rất nhiều bộ phim truyền hình, như 《Một nhà của tôi》, 《Còn đang yêu》, 《Tương tư không muộn》 v.v, vừa đáng yêu lại đẹp trai, mọi người gia nhập sẽ không mệt.

Thiếu nữ vị kẹo: Trời ạ! Những bộ phim đó không phải hồi ức thơ ấu của tui sao? Lê Dữ cũng ở trong đó? Tui phải nhanh chân đến xem!


……

Thư Trừng lại đi thời gian official Weibo nhìn thoáng qua, nói là ngày mai sẽ đăng ảnh tạo hình, phía dưới một đống lớn kêu om sòm, xem ra nhiệt độ này đã lên cao.

***

Ngày thứ hai.

Thư Trừng cảm giác hôm nay lên lớp sinh viên đều có chút nóng vội, rất nhiều người mắt còn không dừng mà nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như đang tìm kiếm cái gì.

Trong lòng cô tự nhiên hiểu rõ, đoàn phim ‘Thời gian’ lúc này đang đóng phim ở đại học sư phạm Thanh Viễn, bọn họ đây là có chút ngồi không yên.

Buổi sáng cô nghe Giả Dung Dung nói qua, đoàn phim ‘Thời gian’ có suất diễn sẽ quay phim trong phòng học ở khu dạy học thứ sáu.

Khu dạy học thứ sáu vừa mới xây xong, ngày thường dùng làm phòng dạy học rất ít. Như vậy đoàn phim đang quay phim kia, cũng sẽ không ảnh hưởng sinh viên tới lớp.

Cách giờ tan học còn có mười phút, Thư Trừng đã giảng xong nội dung hôm nay, cô đóng sách lại, liền trêu chọc: “Lòng của các em đều bay đến khu dạy học thứ sáu kia đi?”

Trong phòng học lập tức nở nụ cười, cũng ầm ĩ lên.

“Cô ơi, đối với chúng em mà nói, cô vẫn là nữ thần của đại học sư phạm Thanh Viễn, chúng em tuyệt đối sẽ không đi xem!” Một cậu nam sinh ở bên trong lớn tiếng nói.

Cậu nam sinh kia vừa dứt lời, bên cạnh một cậu nam sinh khác liền lập tức chọc phá nói: “Cô ơi, cô đừng nghe nó nói, nó vừa rồi còn nói muốn đi xem Điền Điềm.”

“Em……” Cậu nam sinh vừa rồi còn thề son sắt lập tức nghẹn đỏ mặt, ngượng ngùng mà cúi đầu.

Các sinh viên khác nhìn bộ dạng 囧 này của cậu ta, cũng không khỏi cười ha ha lên.

“Cô ơi, cô nhìn kìa, bọn nó ngày thường một đám nịnh hót, bây giờ nhìn mỹ nữ mắt đều thẳng.” Một cô nữ sinh cười nói.

“Hừ! Các cậu còn không phải muốn đi xem hai thằng kia.” Một cậu nam sinh bất mãn mà phản bác nói.

“Hai thằng kia cái gì, người ta có tên đàng hoàng đó!” Trong nhóm nữ sinh lập tức có người nhanh chóng phản bác.

Mắt thấy liền phải ồn lên, Thư Trừng kịp thời lên tiếng ngăn lại: “Được rồi, xem mỹ nữ xem soái ca cũng không sai. Chờ sau khi tan học, các em liền đi thôi. Chú ý đừng tăng thêm phiền toái cho đoàn phim là được.”

“Ấy? Cô ơi, Dịch Nam và Lê Dữ cô thích ai hơn ạ?” Một cô nữ sinh chống cằm tò mò hỏi.

Giống như tiêu chuẩn lựa chọn bạn trai, ánh mắt của cả lớp tất cả đều tập trung lại đây, nhiều chuyện mà nhìn Thư Trừng, muốn nhìn xem Thư Trừng nghiêng về phía ai.

Trong lòng Thư Trừng nhảy dựng, nhìn hơn một trăm đôi mắt ánh mắt sáng quắc, cô thực sự có chút ăn không tiêu.

Còn chưa chờ trả lời, tiếng chuông tiết học này vang lên trước một bước.

Thư Trừng vỗ tay một cái, “Được rồi, tan học đi.” Trong lòng cũng âm thầm thở ra, có loại cảm giác tránh được một kiếp.

“Aizz……”

Không hỏi được đáp án, các sinh viên không khỏi có chút thất vọng, nhưng vẫn là dọn dẹp cặp sách rời đi, bởi vì lòng của bọn họ đang ở khu dạy học thứ sáu.

***

Thư Trừng ôm sách trở về văn phòng, mới vừa lên đến chỗ ngoặt ở lầu hai, liền nhìn thấy Vạn Vi đã nghênh diện đi tới, trong lòng cô sửng sốt, cho dù muốn tránh né, cũng đã không còn kịp rồi.

“Thư Trừng, tại sao cậu lại ở đây vậy?” Vạn Vi mặt mang nụ cười mà đi tới.

Thư Trừng cười cười: “Thật trùng hợp nha.”

Khu dạy học thứ sáu liền ở bên cạnh khu nhà này của các cô, xác thật quá trùng hợp, cứ như vậy cũng có thể gặp phải.


Vạn Vi đánh giá Thư Trừng, rồi mới ngẩng đầu nói: “Cậu làm việc ở chỗ này sao? Thật không thể ngờ, giảng viên à? Dạy gì vậy?”

Thư Trừng lập tức dùng hai tay giơ sách giáo khoa Mácxít lên, thuận miệng hỏi: “Cậu ở chỗ này đóng phim sao?”

“Đúng vậy, ‘Chúng ta trong thời gian’, tớ ở bên trong đóng một nhân vật.” Vạn Vi xoay tròn tròng mắt nói.

Kỳ thật, sau khi Thư Trừng trở về, ở thời gian official Weibo lưu ý một chút, không có nhìn thấy tên của Vạn Vi, lúc này cô mới lên Baidu tìm một chút.

Vạn Vi tiến vào giới giải trí cũng đã nhiều năm, vẫn luôn không nổi tiếng, vai diễn cũng đều là một ít nhân vật. Kỹ thuật diễn giống nhau, diện mạo giống nhau, người xem tự nhiên cũng không nhớ được.

Lần này liền lấy ‘Chúng ta trong thời gian’ tới nói, cũng là ở trong phim đóng vai một nhân vật không có phân lượng gì.

“À, bộ phim này tớ có nghe nói qua, rất hot.” Thư Trừng mặt ngoài cố gắng mỉm cười nói.

Kỳ thật cô một chút cũng không muốn nói chuyện với Vạn Vi, hai người lại không quen thuộc, kỳ lạ khiến cho người mệt mỏi.

“Thư Trừng, lần trước tớ nhắc chuyện với cậu, cậu suy nghĩ như thế nào? Chỗ bên Kỷ Lăng tớ có thể liên hệ.” Vạn Vi lo chính mình nói.

Thật là cái hay không nói, nói cái dở, Thư Trừng nhàn nhạt mà ngước mắt: “Vạn Vi, chuyện năm đó rất nhiều người cũng không biết, cậu là làm sao lại biết được.”

Nhiều năm như thế cô không tham gia tiệc họp lớp, rất nhiều bạn học cũ đều cho rằng cô chỉ là không muốn lại đây hoặc là có việc bận, lại không biết nguyên do trong đó.

Chỉ có Vạn Vi, kiên định mà hoà giải quan hệ với Kỷ Lăng, còn thề son sắt rằng muốn giúp bọn họ.

Vạn Vi chột dạ mà rũ xuống mí mắt, sau đó lại nói: “Nghe người khác nói, tớ cũng biết chân tướng chuyện này, kỳ thật chính là một trò đùa dai, cậu vì cái gì muốn để ở trong lòng?”

Khuôn mặt Thư Trừng lập tức lạnh xuống, “Vậy cậu cũng hy vọng trò đùa dai như vậy xảy ra ở trên người của cậu?”

Vạn Vi nghẹn lời.

“Cậu không phải là người trong cuộc, cậu bằng cái gì thay tớ ra quyết định?” Giọng nói của Thư Trừng rất lạnh, giống như ngày xuân se lạnh vậy.

Vạn Vi giật giật môi, mắt trợn trắng, “Hừ, ai muốn quản mấy người.” Rồi mới liền xoay người rời đi.

Thư Trừng nhìn chằm chằm bóng dáng hốt hoảng của Vạn Vi có chút ngẩn người, cô cũng không cảm thấy Vạn Vi là một người thích giúp đỡ mọi người, trong đó chẳng lẽ còn có chuyện cô không biết sao?

“Này! Chị à, người cũng đi rồi, chị còn nhìn cái gì vậy?”

Giọng nói thoải mái thanh tân ở bên tai Thư Trừng vang lên, Thư Trừng vừa quay đầu, liền thấy Lê Dữ đang vẫy vẫy tay với cô.

Thư Trừng lui ra sau hai bước, hiển nhiên là đột nhiên bị Lê Dữ lên tiếng dọa tới rồi.

“Lê Dữ?”

“Chị à, chị biết tên của tôi sao, lần trước tôi cũng đã quên tự giới thiệu.” Lê Dữ híp mắt, nở nụ cười ngọt ngào.




Bình Luận (0)
Comment