*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng đồng thời, người tu chân của trái đất cũng khiến cho người khác phải kính nể, thế mà có thể nghiên cứu ra con đường giả đan, ở giữa trúc cơ và kết đan chân chính, lặp lại vòng tuần hoàn này, tìm kiếm sức mạnh chiến đấu siêu cường.
Dưới sự so sánh này, thì mấy người tu chân ở Huyền Thiên Tiên Vực thật quá hạnh phúc rồi, không chỉ được ở nơi có linh khí dồi dào mà còn không cần lo lắng đến cái gọi là hiện tượng lạ kia.
Advertisement
Có thể tượng tượng, nếu như người tu chân của trái đất đến được Huyền Thiên Tiên Vực thì sẽ gây ra chuyện chấn kinh lớn như thế nào chứ.
Advertisement
Mấy người đó có đánh chết cũng không ngờ được rằng còn có người tự nguyện phá vỡ kim đan, thậm chí lại còn phá vỡ đi phá vỡ lại kim đan nữa chứ.
Nếu như thật sự có một ngày, người tu chân ở trái đất có thể đến được Huyền Thiên Tiên Vực, nhờ vào linh khí dồi dào, cùng với hoàn cảnh tu luyện không có hạn chế gì này thì ắt hẳn không lâu sau sẽ leo lên đến hàng tuyệt đỉnh luôn nhỉ?
Dù sao.
Trong môi trường khắc nghiệt như trái đất, người ta còn có thể trở thành người cự phách, thì thiên phú chắc chắn phải là dạng bậc nhất rồi.
Mấy tông phái ở Huyền Thiên Tiên Vực sao có thể đối mặt được với người tu chân của trái đất chứ?
Suy nghĩ đến đây, Tô Thương bỗng nhiên nhớ ra, người tu chân ở trái đất đạt tới cảnh giới kết đan có thể thông qua con đường tinh không cổ lộ đi đến ngoại vực, cũng không biết mấy người đó, bây giờ như thế nào rồi nữa?
Ầm!
Chính ngay lúc Tô Thương đang suy tư đến mấy vấn đề này thì từ trên không trung vang lên một tiếng ầm cực lớn, đồng thời cũng kèm theo ánh sáng vô cùng mãnh liệt.
Sau khi luồng ánh sáng đã tiêu tán dần đi, Tô Thương liền phát hiện ra, cơ thể Tây Dao đang rơi xuống, chín con rồng vàng vốn bao quanh cơ thể cô ấy cũng đã tiêu tán mất rồi.
Nhìn lại Lâm Uyên thì cũng không tốt giống như vậy, miệng phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt thì tái nhợt.
Điều quan trọng nhất chính là lúc nãy ông ta vì muốn đối phó với Tây Dao mà đã lấy ra cờ bách độc.
Sau khi trải qua một cuộc chiến đấu ác liệt, cờ bách độc đã tuột ra khỏi tay của Lâm Uyên, rơi xuống mặt đất, tản ra ánh sáng đen yếu ớt.
Nhưng thương thế của ông ta tổng thể mà nói thì cũng không nặng lắm, hô hấp cũng không hề khó khăn.
"Bịch!"
Một bên khác, sau khi Tây Dao rơi xuống đất, thì cô ấy nhanh chóng đứng vững lại, khuôn mặt xinh đẹp như ngọc nhợt nhạt vô cùng, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, không nhịn được liền nói: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!!"
"Chín con rồng của tôi đã hợp nhất lại, bộc phát ra hết sức mạnh, cho dù là cơ thể kết đan đỉnh phong cũng không có cách gì chống lại được."
Tây Dao nhìn chăm chú Lâm Uyên, nghiến răng nói: "Mà khí tức trên cơ thể của ông, cũng chỉ là kết đan hậu kỳ mà thôi, dưới sự tấn công của cửu long hợp nhất, sao có thể chỉ bị thương nhẹ chứ!"