Tô Thương thấy cảnh tượng này, thì chẳng sợ sệt gì cả, mà thi triển Cửu U Trấn Ngục Quyết ngay lập tức, tiếp nhận lấy đòn tấn công của Tây Môn Phong Vân.
Ầm!
Advertisement
Ầm!
Ầm!
Trong chốc lát, hai người đánh nhau qua lại mấy chiêu, bất phân thắng bại, sau đó liền ra tay liên tục.
Advertisement
Tố chất của Tây Môn Phong Vân, thì không có gì phải nghi ngờ, ông ta đã tu luyện Hỗn Nguyên công pháp ở ngưỡng đỉnh cao rồi, khi ra tay thì uy thế ngút trời.
Trạng thái hiện tại của Tây Môn Phong Vân, cũng chẳng có gì bất ngờ xảy ra, bất kì lúc nào ông ta cũng có thể bước được vào cảnh giới kết đan được.
Nhưng rất kì lạ, ông ta không đi theo con đường cảnh giới giả đan, mà một mực muốn chèn ép cảnh giới của mình xuống thấp đi.
Do đó, thực lực của Tây Môn Phong Vân, có thể nói là mạnh vô cùng, nhất chuyển Giả Đan, chưa chắc là đối thủ thực sự của ông ta.
Còn Tô Thương, đương nhiên cũng không phải người yếu, Cửu U Trấn Ngục Quyết là công pháp vô địch khiến các đại Tiên Đế nhớ đến.
Lại thêm Bách Thế Luân Hồi quyền,Thủy Long thuật của Tô Thương, cho nên dù anh ấy chỉ vừa bước đến cảnh giới trúc cơ, nhưng cũng không hề thấy sợ hãi Tây Môn Phong Vân, có thể ăn miếng trả miếng được với đối phương, thậm chí có khi còn điều khiển được cả cục diện trận đấu.
“Thực lực của cậu chủ…”
Cách đó không xa, nhìn lấy hai người đang chiến đấu, A Ly không nhịn được mà thầm nghĩ: “Mạnh thật đấy, mình cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh ấy, chẳng trách lúc trước có nhắc đến việc đánh cược với mình.”
“Không được, mình nhất định phải xuất hiện ở trước mặt cậu chủ, đặt chân đến cảnh giới kết đan, nếu không sẽ không có sức mạnh để bảo vệ cậu chủ đâu.”
A Ly lẩm bẩm một mình, rồi hạ quyết tâm.
Trong khoảng thời gian này, đều là cô ấy bảo vệ Tô Thương, A Ly rất hưởng thụ loại cảm giác được Tô Thương cần đến này.
Nhưng bây giờ, Tô Thương đã thăng cấp đến trúc cơ, thực lực cũng không kém gì cô ấy, điều này cũng khiến A Ly cảm thấy hơi khó xử.
Cho nên, cô ấy đã quyết tâm phải mạnh lên, chỉ có như vậy, mới có thể giống như hồi trước đây, tiếp tục bảo vệ được Tô Thương, tiếp tục được Tô Thương cần đến.
...
Ngay lúc Tô Thương giao đấu với Tây Môn Phong Vân, thì có một bóng dáng của một người già vụt qua, xuất hiện ngay dưới núi Côn Luân.
Người này là một bà lão, hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc phơ, da mặt nhăn nhúm lại, người thì còng, nhìn qua có vẻ như khá yếu ớt.
Bà ấy chính là dì Phù!
Hôm qua sau khi cải biến giới luyện võ, dì Phù cũng không tham gia lễ hội của Võ Đang cổ trấn, mà tìm một một chỗ yên tĩnh tu luyện.
Lúc đó trên người dì ấy có vết thương, khi Tô Thương trị thương xong, thì hồi phục rất nhanh, nên không ảnh hưởng gì đến việc tu luyện cả.
Dì Phù là đệ tử của Tô Vô Kỵ, vốn dĩ có thể tiếp xúc với hệ thống tu chân, nhưng lại lựa chọn luyện võ.
Bà ấy có một tình cảm nồng nàn đối với luyện võ, tốc độ tu luyện thậm chí còn vượt qua cả Tây Môn Phong Vân.
Dì Phù là đệ tử cuối cũng của Tô Vô Kỵ, trong số mười vị đệ tử lớn, bà ấy là người nhỏ tuổi nhất.
Nhưng hơn một trăm năm trước, thực lực của bà ấy không kém gì Tây Môn Phong Vân.