*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thiên Niên Sát đột nhiên cực kỳ lo lắng: "Tô Thương, vợ ông đâu rồi, sao đột nhiên không thấy đâu nữa!"
"Đừng vội, cháu để Ngô tiền bối vào trong vòng tay lưu trữ rồi, ở đó rất an toàn."
Tô Thương nói tiếp: "Tình hình bây giờ khá phức tạp, chờ giải quyết xong những người ở Ngoại vực đó, tôi ổn định lại tinh thần sẽ trị thương cho Ngô tiền bối, ông yên tâm đi, Ngô tiền bối sẽ không sao đâu."
Advertisement
"Vòng tay lưu trữ?"
Thiên Niên Sát càng lo lắng hơn: "Vòng tay lưu trữ không thể cất giữ vật sống mà, Tô Thương, cháu nhanh thả vợ ông ra ngoài đi!"
Advertisement
"Ông nội Thiên, vòng tay lưu trữ của cháu ẩn chứa không gian rất lớn, có thể chứa được vật sống." Tô Thương giải thích nói.
"Như thế à."
Thiên Niên Sát nghe nói như thế, đột nhiên thở dài một hơi, âm thầm cầu nguyện: "Vợ à, bà có thể ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì được không."
Tô Thương cũng không trấn an Thiên Niên Sát quá nhiều nữa, mà nhìn về trận chiến phía xa.
Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, không thể khinh thường, trước mắt thì tình hình hai người chiến đấu là cân sức.
Ầm!
Đột nhiên, hai người xảy ra va chạm mãnh liệt, cùng nhau ngã bay người ra.
Ngay sau đó.
Xích Hồng Nguyệt rơi xuống đất, bưng bít lấy bả vai, phun ra một ngụm máu.
Tình hình của Khuê Long, tốt hơn một chút, nhưng khí huyết cũng đảo lộn, bị thương, hơi thở dồn dập, trạng thái không thật sự tốt.
"Ha ha, Xích Hồng Nguyệt, thực lực của cô quả thật không yếu, lại có thể làm tôi bị thương."
Khuê Long vừa đi về phía Xích Hồng Nguyệt, vừa thoải mái cười nói: "Có điều, tôi vẫn chưa khôi phục bản thể, nên không thì không đến mức này, bây giờ, cô có thể chết rồi!"
Vừa nói xong, Khuê Long bỗng nhiên ra tay, muốn trực tiếp gi3t chết Xích Hồng Nguyệt.
Nhưng vào lúc này, Phong Khê thiếu gia vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lấy chùy Tử Kim từ trong tay ra, lấy tư thế dũng mãnh nhất mà hướng về phía Khuê Long...
Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia ra tay, lại không lưu tình chút nào, ra tay cũng là một chiêu tất sát.
Vốn dĩ.
Khuê Long coi là mình muốn liên minh với Khê thiếu gia, nên cũng không cảnh giác gì.
Giờ phút này Phong Khê thiếu gia đột nhiên ra tay, khiến cho anh ta hoàn toàn bị động, vội vàng từ bỏ dò xét Xích Hồng Nguyệt, nhanh chóng nhún người tránh né.
Mặc dù trước đó Khuê Long không đề phòng, nhưng thực lực anh ta nổi trội, cuối cùng tránh được đòn công kích của Phong Khê thiếu gia.
Có điều, Khuê Long cũng bị chùy Tử Kim tác động đến, vết thương lại nặng thêm mấy phần.