"Cám ơn Tô thiếu gia rộng lượng từ bi." Thượng Quan Vô Ngần lần nữa nói cám ơn.
"Không cần cám ơn tôi, muốn cám ơn thì phải cám ơn chính ông."
Tô Thương nhìn chăm chú Thượng Quan Vô Ngần, chỉ điểm nói: "Chính những lời ông nói lúc nãy đã cứu ông 1 mạng."
"Ông không giết Tô Thanh Y, còn thả ông ấy đi, lại còn tỏ rõ thái độ, hy vọng linh khí khôi phục thành công, hy vọng người người ở trái đất đều không còn bị điềm xấu quấy nhiễu nữa."
Tô Thương lại nói: "Từ điểm này có thể nhìn ra được bản chất của ông không xấu, hơn nữa còn là người có lòng mang chí lớn."
"Còn về phần ông ra tay với tôi, ham chí bảo và công pháp của tôi, cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, có thể thông cảm được."
Thượng Quan Vô Ngần nghe những lời này, trong lòng tràn đầy cảm kích Tô Thương, đồng thời lại cảm thấy xấu hổ vô cùng, thế là ông ta chỉ biết cúi mặt xuống không nói lời nào.
"Mặc dù tôi không giết ông, nhưng tôi cũng không dễ dàng bỏ qua cho ông được."
Tô Thương sau đó lại nói: "Từ nay về sau, ông phải nghe theo sự sai bảo của tôi, làm nô lệ cho tôi, không được chống lại mệnh lệnh của tôi, nếu như ông đồng ý thì phải ký khế ước chủ tớ với tôi."
"Nếu như không đồng ý thì tôi sẽ phế bỏ đi khí hải của ông, biến ông thành 1 người bình thường, cứ như vậy mà sống đến cuối đời, ông tự chọn đi."
Nói xong, hai tay Tô Thương liền bấm quyết, rất nhanh đã có một bản khế ước linh hồn hiện ra, lơ lửng trước mặt của Thượng Quan Vô Ngần.
Tô Thương có 1 nguyên tắc.
Đối người muốn giết anh, một khi bị anh đánh lại, thì hoặc là giế t chết, để chấm dứt hậu hoạn.
Hoặc là thu làm nô lệ, kể từ đó, đối phương vĩnh viễn cũng đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay của anh, như vậy có hiệu quả tương đương với việc giế t chết họ, cũng có thể tránh đi nỗi lo sau này.
"Nô lệ..."
Thượng Quan Vô Ngần nhìn khế ước chủ tớ trước mặt mình, có chút do dự, trong phút chốc ông ta không biết nên lựa chọn thế nào.
Ông ta là lão tổ tông của gia tộc Thượng Quan, mà gia tộc Thượng Quan là gia tộc truyền thừa cả ngàn năm, ở trái đất vô cùng được tôn kính.
Bây giờ, mình nếu như dùng thân phận của lão tổ tông gia tộc Thượng quan, làm nô lệ cho Tô Thương, há chẳng phải nói cả gia tộc Thượng Quan đều là nô lệ của Tô Thương rồi sao?
Sau này chết đi rồi thì làm gì còn mặt mũi mà gặp liệt tổ liệt tông nhà họ Thượng Quan nữa chứ.
Nhưng nếu như mình không nhận lời thì chắc chắn tu vi của mình sẽ bị phế bỏ hết.
Bây giờ trái đất hỗn loạn thế kia, không có vị cao thủ giả đan cửu chuyển là mình đây thì gia tộc Thượng Quan có thể tồn tại được bao lâu chứ?
Tên Tô Thương này, cũng chỉ mới hơn 20 tuổi, trẻ tuổi như vậy mà đã là cảnh giới nguyên anh, hơn nữa còn nắm trong tay chí bảo của vị đại nhân vật thông thiên kia, đã vậy còn là người mà ông trời lựa chọn khởi động cải biến giới luyện võ, thành tựu sau này chắc chắn sẽ không lường trước được...
Chim khôn biết chọn cây mà đậu, Thượng Quan Vô Ngần cuối cùng cũng nghiến răng nghiến lợi lựa chọn ký vào khế ước chủ tớ.
"Rất rốt."
Tô Thương thấy vậy, bèn mỉm cười nói: "Rất nhanh ông sẽ biết đi theo tôi chính là một quyết định quan trọng cỡ nào."