"Cháu tin hay không cũng không quan trọng, cháu phải nhớ kỹ, từ nay về sau, bản tướng quân sẽ dạy dỗ cháu, đi theo bản tướng quân nhanh, để bản tướng quân dạy cháu quy củ."
Thương Ưởng nắm cổ áo Tô Tinh Hà, nghiêm túc nói: "Thiên hạ có pháp luật kỷ cương, người trên thế giới phải tuân theo, nếu người không biết tuân theo, không theo nề nếp thì cả đời dốt nát."
"Cái quái gì vậy chứ, thả tôi ra, lão già kia, thả tôi ra, ông có nghe hay không hả." Tô Tinh Hà vừa giãy dụa vừa chửi mắng.
Nhưng Thương Ưởng lại mắt điếc tai ngơ, không tức giận không đánh chửi, chỉ dẫn theo Tô Tinh Hà rời khỏi hiện trường.
Một già một trẻ, hình bóng của hai người nhanh chóng biến mất.
Cứ như vậy, con đường phạm tội của Tô Tinh Hà, vừa mới mở ra liền đi vào ngõ cụt rồi.
Mà người kết thúc con đường này, lại là đại diện cho pháp luật nước nhà, Thương Ưởng.
Đây đúng là, đá đấm vào tấm sắt mà.
...
Giờ phút này.
Màn đêm buông xuống, Tây Dao vẫn luôn không dừng lại, cuối cùng từ Vân cương chạy tới thành phố, đồng thời đúng hẹn gặp Long Hành Thiên.
"Chị Tây Dao, đã lâu không gặp, thực lực của chị thế mà trở nên kh ủng bố như vậy." Long Hành Thiên nịnh nọt cười nói.
Ở trước mặt Tây Dao, Long Hành Thiên từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì tư thái của tiểu sư đệ, thậm chí trong ánh mắt còn có một chút yêu thương.
Lúc trước thiên hạ đại loạn, hoàng thượng liền tìm được Tây Lạc Diệp của nhà họ Tây, tặng tư nguyên để tìm kiếm sự che chở của nhà họ Tây.
Về sau, vì Tô Kiền Khôn ở chiến trường gặp nguy hiểm, Tô Vô Kỵ xuất hiện, chèn ép Đoan Mộc, giải quyết nguy cơ của triều đình.
Tây Lạc Diệp không cần ra tay mà cũng có được tư nguyên, cảm thấy áy náy, nên đồng ý chuyện để một tên hoàn tử làm đồ đệ.
Cái tên hoàng tử ấy, tất nhiên là Long Hành Thiên rồi.
Kỳ thật.
Long Hành Thiên từ nhỏ phụ thuộc tông phái nhà họ Tây mà lớn lên, khi đó, Tây Dao đang ở cảnh giới cao sắp đột phá, phong ấn trí nhớ, cũng tại môn phái này lĩnh ngộ hồng trần.
Chính vì thế, Tây Dao và Long Hành Thiên gặp nhau.
Tây Dao khi đó, thực lực mạnh mẽ, là người của tông phái lạnh lùng nhất trên thế giới, không được phép nói cười tùy tiện.
Khi Long Hành Thiên tại môn phái bị bắt nạt, luôn là chị Tây Dao ra mặt cho anh ta,
Dần dần, Long Hành Thiên liền sinh ra loại tình cảm không thể tránh khỏi đó.
Nhưng anh ta biết giữa mình và Tây Dao có sự chênh lệch lớn, vì thế chưa bao giờ thổ lộ, chỉ là ẩn giấu trong lòng mà thôi.
Về sau.
Long Hành Thiên rời khỏi tông phái, tiếp quản vị trí hoàng thượng, Tây Dao cũng đi ra ngoài xã hội, theo Long Hành Thiên.
Tiếp sau đó, Tây Dao gặp Tô Thần Binh và Thạch Ngọc Yến.. những chuyện này đều đã được nói qua hết rồi.
Tóm lại, Long Hành Thiên đối với Tây Dao, ngoài sự kính sợ ra, còn có ý yêu thương cực kỳ.
""Ha ha."