Tô Thương nói thẳng mà không kiêng dè: "Lai lịch của tôi đã bị anh vạch trần hết sạch rồi, bây giờ tôi chỉ là cảnh giới nguyên anh mà thôi, cách quá xa so với thực lực của anh."
"Nếu như trong quá trình hợp tác, ông đâm tôi một nhát dao sau lưng, hoặc là dứt khoát không đâm sau lưng, mà lập tức trở mặt thành không quen, thì tôi biết tìm ai để nói rõ lí lẽ đây?"
"Ha ha, Tô thiếu gia suy nghĩ nhiều rồi, tôi có thể thề, Viêm Long tiên đế chưa bị giết, nếu tôi làm hại đến cậu, thì tôi chết cũng không yên!" Khuê Long trực tiếp thề.
"Được!"
Tô Thương nghe thấy vậy, gật đầu hài lòng: "Hợp tác thì hợp tác, vậy thì sau này tôi sẽ gọi anh là anh Long nhé."
"Hai chúng ta chân thành hợp tác với nhau, cùng nhau tiến bộ, thì Long Viêm tien đế là cái thá gì chứ!"
"Ha ha, cậu nói rất đúng!"
Khuê Long cười sảng khoái, sau đó khiêm tốn nói: “Nhưng, Tô thiếu gia, anh Long xấu hổ không dám nhận đâu nha, cậu từng là Huyền Thiên tiên đế, lại gọi tôi là anh Long, tôi..."
“Haizzz, đã từng trải qua biến cố thì những chuyện như này thì là bình thường thôi, ngày trước huy hoàng thế nào đi nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì cả, chuyện của quá khứ đừng nên nhắc lại nữa."
Tô Thương thở dài một hơi, rồi lại cười nói: "Bây giờ thực lực của anh còn mạnh hơn tôi, tôi gọi anh là anh Long, là điều đương nhiên mà.."
"Ha ha, vậy tôi mà từ chối là không phải phép rồi." Khuê Long vui vẻ đồng ý.
"Như vậy mới đúng chứ."
Tô Thương cười cười, vội nói tiếp: "Đúng rồi anh Long, chỗ tôi tu luyện còn thiếu tài nguyên, anh cũng biết đấy, linh khí của trái đất đã cạn kiệt, chẳng có đồ gì tốt cả, anh xem có thể cho tôi chút đồ tốt như linh thạch cực phẩm, để tôi đột phá cảnh giới được không."
"Tôi biết chúng ta vừa hợp tác, mà tôi đã ở miệng đòi những đồ tốt, quả thực là có chút đường đột, nhưng tôi thực sự đã hết cách rồi, anh Long, nếu anh có, thì giúp tôi với, còn nếu không có thì không sao, cứ coi như tôi chưa nói gì hết.” Tô Thương nói thêm.
"Cậu em Tô này, cậu nói cái gì thế, không phải chỉ là tài nguyên tu luyện thôi sao, anh đây sao lại không có chứ."
Khuê Long khá là hào phóng, trực tiếp lấy ra năm viên pha lê long lanh từ trong vòng tay chứa đồ ra, rồi đưa cho Tô Thương.
"Đây là... Long tinh sao?"
Tô Thương nhận lấy, rồi quan sát tỉ mỉ thêm vài lần, bỗng bộc lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Không sai."
Khuê Long gật đầu cười nói: "Đây chính là long tinh của Long tộc tôi, một viên long tinh, bằng với mấy vạn viên đá linh thạch cực phẩm đấy."
"Năm viên long tinh ẩn chứa linh khí này, hoàn toàn đủ để giúp cậu đột phá đến cảnh giới độ kiếp. "
** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Cái này..."
Tô Thương sợ Khuê Long đổi ý, vội vàng thu vào vòng tay chứa đồ, sau đó ngại ngùng nói: “ Anh Long, cảm ơn anh nhé, anh hào phóng quá đi, tiếc là tôi không có đồ gì tốt để đáp lễ lại cho anh."