*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Trái đất sắp bị hủy diệt rồi, vậy thì sao ông có thể nghiên cứu được nơi này, chi bằng ông cứ để cho linh khí thức tỉnh, xoay chuyển đất trời, tạo ra một trái đất hưng thịnh, để cho ông nghiên cứu." Tô Thương đề nghị.
"Ha ha!"
"Huyền Thiên tiên đế, bộ cậu cho rằng tôi là tên ngốc sao?"
Viêm Long tiên đế cười lạnh nói: "Nếu như trái đất thật sự tiến vào thời kỳ hoàng kim, Đế cảnh áp chế biến mất, chắc chắn sẽ sinh ra nhiều vị Đế cảnh khác, thế thì sao tôi có thể khống chế hết tất cả được?"
"Vả lại, thật ra lần này tôi tới trái đất ngăn cản linh khí thức tỉnh là vì nhận được mệnh lệnh của người, không làm không được!"
Viêm Long tiên đế nhìn về phía Tô Thương, cười châm chọc nói: "Huyền Thiên tiên đế, cậu có thể đoán ra, rằng tôi nhận được mệnh lệnh từ ai không?”
Do người khác sao?
Ánh mắt của Tô Thương hướng về Viêm Long tiên đế, anh nhíu mày nói: "Là ai?"
"Ha ha."
Viêm Long tiên đế cười, ông ta nói: "Chuyện đã đến nước này, có nói cho cậu biết thì cũng chẳng sao. Người này, chắc có lẽ cậu có quen biết, chính xác mà nói, thật ra là bản thân tôi, là một tôi khác. "
"Huyền Thiên tiên đế, tôi tin với trí thông minh của cậu, chỉ cần tôi nói như vậy chắc cậu cũng đã nghe hiểu rõ."
"Sao?"
Tô Thương dừng một chút, sau đó thăm dò nói: "Ý của ông là, ông có phân thân?"
"Không."
Viêm Long tiên đế lắc đầu nói: "Tôi... Chính là phân thân, người mà tôi nói đến, là bổn tôn của tôi."
"Thao túng trái đất là kế hoạch của bổn tôn, toàn bộ mọi thứ đều là sự sắp xếp của bổn tôn."
"Phân thân?"
Tô Thương đón nhận ánh mắt của Viêm Long tiên đế, anh khó hiểu nói: "Từ trước cho tới nay, Viêm Long tiên đế mà tôi biết, chỉ là một phân thân?"
"Không sai."
Lúc này đây, Viêm Long tiên đế khẽ gật đầu, sau đó mở miệng nói: "Từ vô số năm về trước, tôi đã phân tách ra, bổn tôn tổng cộng có hai phân thân, mà tôi chỉ là một trong số đó."
"Tôi thừa kế cơ thể của bổn tôn, cho nên vẻ ngoài của tôi và bổn tôn giống y hệt nhau."
Viêm Long tiên đế cười khẽ, ngay sau đó nói: "Nói đến đây, nói vậy chắc có lẽ cậu đã đoán được bổn tôn của tôi là ai rồi chứ?"
"Vương Dương Minh?"
Tô Thương không hề do dự, anh lập tức nói ra tên Vương Dương Minh.
Bởi vì.
Từ lần đầu tiên khi anh nhìn thấy Vương Dương Minh, anh đã nhận ra dáng vẻ của Vương Dương Minh giống với Viêm Long tiên đế, quả thực là từ một khuôn đúc ra.
Nhưng hơi thở trên người Vương Dương Minh và Viêm Long tiên đế lại chênh lệch quá lớn, hoàn toàn không giống nhau.
Hơn nữa Vương Dương Minh là đệ nhất đạo giáo, mặc áo bào tím, coi như là không để lộ chút sơ hở, đã tham gia và sắp đặt của Huyền Thiên tiên đế năm đó.
Cho nên, Tô Thương chỉ giữ một chút nghi ngờ đối với Vương Dương Minh, trước khi mọi việc còn chưa rõ ràng, anh cũng không thể hiện ra ngoài, làm bộ như không nhìn ra, vẫn trước giờ vẫn luôn duy trì cảnh giác với Vương Dương Minh.
Cũng bởi vì nguyên nhân ngoại hình đó, mà sau khi gặp ông cố của mình là Tô Vô Kỵ, mà Tô Thương mới như có như không hỏi ông ấy rằng Vương Dương Minh có đáng tin cậy hay không.
Nhưng ông cố lại trả lời rất chắc chắn, trên đời này ai cũng có thể không tin, nhưng không thể không tin Vương Dương Minh.
Và đương nhiên.
Những lời này là lời mà Huyền Thiên tiên đế nói, cũng chính là Tô Thương kiếp trước.