*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Ma nhớ lại: "Lúc ấy Huyền Thiên tiên đế đã nói, cậu ấy vì Huyền Thiên tiên đế, những thứ tốt của Huyền Thiên tinh vực, tất cả đều ở trong tay cậu ấy, tài nguyên tu luyện của một mình cậu ấy gần như chiếm hai mươi phần trăm toàn bộ tài nguyên của Huyền Thiên tinh vực.”
"Sau đó, cậu ấy gần như là lấy ra hết những tài nguyên này, bố trí hơn một ngàn trận pháp, mục đích chính là để ngăn ngừa những chuyện ngoài ý muốn."
Tô Ma nói tiếp: "Cậu ấy còn nói với tôi, những trận pháp kia cần thời gian để lắng đọng, mà thời gian vừa hay là một trăm năm. Đến lúc đó, một khi trận pháp được mở ra sẽ vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần có đủ năng lượng, thì người có cảnh giới trên Đế cảnh cũng sẽ bị trận pháp giết được!”
** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Tô Thương là Tổ Long và Huyền Thiên tiên đế chuyển thế, là đứa con trai của số mệnh. Vào những lúc bị dồn vào bước đường cùng, chắc chắn sẽ có giọng nói nhắc nhở cậu ấy cách để khởi động một ngàn toà trận pháp đó, chúng ta không cần lo lắng cho cậu ấy đâu." Tô Ma an ủi mọi người.
"Nếu vậy thì tốt rồi, chúng ta hãy nhanh chóng điều chỉnh bản thân thôi. Mặc dù thanh kiếm Thiên Đế này làm ngưng đọng thời gian, nhưng chẳng có ý nghĩa gì cả, cũng sẽ không giúp chúng ta có được nhiều thời gian hơn."
Tô Vô Kỵ nói xong, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển thần công Vô Ngã, hơn nữa ông ấy còn tự tin nói: "Chẳng phải chỉ là đi trái đạo trời thôi sao, cái này thì tôi biết rõ!”
“Tôi đã không còn quan tâm đến điềm chẳng lành nữa, nhưng mà Đế cảnh áp chế, tôi trước giờ vẫn không để vào mắt!”
“Đế cảnh, Tô Vô Kỵ tôi đây nhất định phải phá vỡ áp chế, đặt chân vào Đế cảnh!”
Tô Vô Kỵ cổ vũ bản thân, sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Ba người Tô Ma, Bạch Khởi, Thương Ưởng thấy vậy, cũng vội vàng tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Và cũng vào lúc đó.
Ở trang viên nhà họ Tô, Giang Bắc.
Vương Dương Minh mặc áo đạo sĩ màu tính, bỗng nhiên xuất hiện đứng trước mặt Lý Nguyệt.
“Vương Dương Minh? “
Lý Nguyệt đang chờ đợi, chờ Tô Thương trở về, trong lòng cô vông cùng lo lắng.
Kết quả, cô không đợi được Tô Thương, lại đợi được Vương Dương Minh đến.
“Thật tốt quá!”
Lý Nguyệt nhìn về phía Vương Dương Minh, vô cùng kích động, cô vội vàng hỏi: "Vương Dương Minh, Đông Sơn bên kia đã xảy ra chuyện gì vậy, linh khí thức tỉnh thành công không?”
“Tô Thương nói ông xem được không sót chuyện gì, ông có thể xem giúp tôi hay không, xem xem Tô Thương thế nào rồi?” Lý Nguyệt hỏi dồn dập.
“Thanh Hoàng nữ đế!”
Vương Dương Minh thẳng thừng mở miệng ngắt lời cô, giọng điệu bình thản nói: "Vấn đề của cô nhiều lắm rồi, bây giờ không phải là lúc để nói những chuyện này.”
“Thanh Hoàng nữ đế?”
Lý Nguyệt nghe được Vương Dương Minh gọi mình như thế, nhất thời ngây ngẩn cả người, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi: "Vương Dương Minh, ông đang nói chuyện với tôi sao?”
“Đúng vậy!”
Vương Dương Minh nghiêm túc nhìn Lý Nguyệt, ông ấy khẽ gật đầu, không hề phủ nhận.
“Cái gì mà Thanh Hoàng nữ đế, tôi không phải, tôi, tôi cũng không biết nữa, có phải ông nhầm lẫn rồi hay không?” Lý Nguyệt mờ mịt hỏi.
“Không, tôi không nhầm, cô chính là Thanh Hoàng nữ đế!”
Vương Dương Minh nhìn chằm chằm vào Lý Nguyệt, nói một cách chắc chắn: "Lý Nguyệt, cô có muốn biết về kiếp trước của mình không?”
“Vương Dương Minh, rốt cuộc ý của ông là sao?”
Lý Nguyệt nhíu mày nói: "Cái gì mà kiếp trước, rốt cuộc là ông muốn nói gì vậy?”
"Ha ha."
Vương Dương Minh nở một nụ cười, sau đó nói: "Lý Nguyệt, cô vốn dĩ là cao thủ chí cường tung hoành thiên hạ, Đế cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là trên Đế cảnh."
“Tìm khắp vũ trụ Thương Khung, hàng tỷ dặm tinh tú, ba ngàn tinh vực, người có đủ tư cách làm đối thủ của cô là vô cùng ít."