Người giết chết Tô Huyền Thiên thì sẽ có được tuyết liên năm ngàn năm.
Đinh Tắc đến Giang Bắc là vì muốn giành giết chết Tô Huyền Thiên trước Lưu Vĩnh Húc.
Loading...
Vốn dĩ ông ta còn tưởng rằng phải tốn một thời gian thì mới có thể tìm được Tô Huyền Thiên, ông cũng chuẩn bị xong tâm lý để mà đối phó với lại tứ trưởng lão Lưu Vĩnh Húc.
Advertisement
Nhưng ai mà ngờ, ông chủ nhà họ Đổng làm việc thật sự rất là uy tín mà, mình vừa mới xuống máy bay thì đã có được tin tức của Tô Huyền Thiên rồi.
Tốt.
Như vậy thì rất tốt mà.
“Tam trưởng lão quá khen rồi, chuyện của Vô Ảnh tông giao cho, từ trước đến nay tôi đều tận sức mà làm.”
Đối diện với lại tình huống này, Đổng Văn Thắng đã không còn là lần đầu tiên đối diện, tâm thái đã buông lỏng đi rất nhiều, khẽ cười nói: “Mấy ngày nay, tôi luôn đi tìm tung tích của Tô Huyền Thiên, tôi đã hao tốn rất nhiều nhân lực và vật lực, mới tìm được chỗ ở của cậu ta.”
“Ha ha, vậy sao.”
Đinh Tắc hài lòng nhìn Đổng Văn Thắng, thành thực nói: “Ông chủ Đổng, tôi rất là khen ngợi ông, có một vài việc tôi không muốn giấu ông.”
“Lần này tôi đến đây để giết chết tôi Huyền Thiên là vì muốn có được Tuyết Liên năm ngàn năm.”
“Tông chủ nói rồi, ai giết được Tô Huyền Thiên thì sẽ được thưởng một đóa Tuyết Liên năm ngàn năm.”
Đinh Tắc nói tiếp: “Đóa Tuyết Liên Hoa này đối với tôi vô cùng có ý nghĩa, nó có thể giúp tôi sống thêm vài năm nữa, có lẽ tôi có thể nhờ đó mà đạt được đến địa ông hậu kỳ, đến lúc đó chân khí dồi dào, lại có thể kéo dài thêm mấy năm tuổi thọ.”
“Ông chủ Đổng, ông đã nhanh chóng tìm ra được chỗ ở của Tô Huyền Thiên, cũng xem như đã giúp tôi được một việc lớn, sau này tôi sẽ giúp đỡ ông, con cái của ông thậm chí là có thể gia nhập vào Vô Ảnh Tông, trở thành đệ tử của tôi.” Đinh Tắc cam kết nói.
“Cảm ơn tam trưởng lão.”
Đóng Văn Thắng lá mặt, lá trái* phối hợp với lại Đinh Tắc, sau đó nói: “Tam trưởng lão, chuyện này không nên chậm trễ nữa, chúng ta mau xuất phát đi, tôi đã không thể chờ được được để nhìn thấy cảnh ông giết chết Tô Huyền Thiên rồi.”
“Ha ha, cái này thì có gì đâu mà phải chờ đợi, Tô Huyền Thiên chẳng qua chỉ là bán địa tông mà thôi, mà tôi sớm đã đạt đến địa tông trung kỳ rồi, giết cậu ta chẳng qua chỉ như là cái phủi tay mà thôi.”
Đinh Tắc cười nói: “Nhưng mà cũng thật sự phải xuất phát rồi, nếu không tứ trưởng lão đến rồi thì lại thêm một phiền phức nữa.”
“Ông chủ Đổng, không ngờ tới, ông lại mong chờ tôi đi giết Tô Huyền Thiên như vậy, xem ra là ông muốn tôi có được Tuyết Liên, thật sự khiến tôi cảm động quá.”
Đinh Tắc cảm kích nhìn Đổng Văn Thắng, sau đó ngồi vào hàng ghế sau của xe, hai người nghênh ngang rời đi.
Khoảng 10 phút sau, chiếc Land Rover của Đổng Văn Thắng đã tới ở bên ngoài biệt thự ven sông.
“Tam trưởng lão, ông vào đi, tôi ở đây chờ tin tức tốt của ông.” Đổng Văn Thắng thành thục nói.
“Ừm, được.”