"Tô Thương anh biết không, tôi vốn dĩ cũng không phải là người Giang Bắc, mà chính là thiếu minh chủ của liên minh Cửu Môn, mấy năm trước, tôi che giấu thân phận, lấy danh nghĩa là cháu gái họ hàng xa với gia tộc nhỏ nhà họ Giang, đi đến Giang Bắc, mục đích vì một tiên đoán, cố ý đến tiếp cận anh."
<
"Thực ra, buổi tối năm năm trước đó, tôi có thể phản kháng, nhưng tôi không làm thế, bởi vì, tôi cùng anh nảy sinh quan hệ, chính là mục đích mà tôi đến Giang Bắc."
Advertisement
Giang Tuyết Nhi nhìn thấy cơ thể đang dần phát lạnh của Tô Thương, hai mắt đẫm lệ: "Năm năm sau, tôi mang theo con gái của anh đến Giang Bắc, vốn là muốn để con bé gặp mặt anh một lần, sau đó sẽ dần nó rời đi, vì không muốn có quá nhiều dây dưa với anh."
"Nhưng sau khi tôi biết anh chính là Tô Huyền Thiên, tôi mới hiểu được, thì ra tiên đoán năm đó lại chính là thật, môn chủ cũ của Thiên Cơ Môn không đoán sai, anh chính là người cứu liên minh Cửu Môn, vì thế tôi thay đổi chủ đích, định chờ thời cơ chín muồi mới cùng anh nói chuyện thẳng thắn, nói hết tất cả cho anh biết."
"Đáng tiếc quá, Tô Thương, tôi còn chưa kịp nói cho anh biết, anh đã rời khỏi thế giới này rồi."
"Thật xin lỗi, là tôi lừa anh, làm anh áy náy năm năm trời, thật xin lỗi!"
"Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, liên minh Cửu Môn vẫn còn chờ tôi và Du Du, chúng tôi không thể ở lại để tiễn đưa anh được, hãy để sự cố giữa chúng ta, vĩnh viễn niêm phong lại đi."
"Hẹn gặp lại!"
Vừa dứt lời, Thiên Sơn Tuyết nghẹn ngào lau đi nước mắt trên mặt, lập tức lau đi giọt nước mắt trên mặt, nhanh chóng ôm Tô Du Du, hình bóng lập lòe, biến mất trong đêm tối.
Trước khi đi, Thiên Sơn Tuyết lại nhìn chăm chú Tô Thương thêm lần nữa, trong mắt đều là nỗi buồn bi thương.
Nhưng Tô Thương đã là người chết, Du Du cũng cần phải về liên minh Cửu Môn để chữa trị nữa.
Thiên Sơn Tuyết không có thời gian, cũng không muốn tham gia tang lễ của Tô Thương, nếu không thì sẽ càng thương tâm hơn.
Mặc dù Thiên Sơn Tuyết đi rồi, nhưng cô ấy lại thông báo cho nhà họ Lý và Hoa Thời Mạc.
Thiên Sơn Tuyết biết nhà họ Tô và nhà họ Lý có quan hệ rất tốt, nên để nhà họ Lý đến khắc phục hậu quả này.
Còn về thông báo cho Hoa Thời Mạc, vì để trị thương cho mọi người nhà họ Tô, dù sao thì Hoa Thời Mạc cũng là thầy thuốc giỏi nhất Giang Bắc.
Khoảng hai mươi phút sau.
Lý Thuần Phong dẫn mọi người nhà họ Lý, đi vào nhà họ Tô, đồng thời người cùng đi vào còn có Hoa Thời Mạc.
Dưới sự chỉ đạo của Lý Thuần Phong, người làm nhà họ Lý đích thân xử lý chuyện của nhà họ Tô.
Khi nhìn vào cơ thể Tô Thương, tất cả mọi người đều hiện lên một vẻ rất khổ sở, thật sự tiếc hận.
Nhất là Lý Thuần Phong, ông ấy đã đem Thông thần đan gia truyền cho Tô Thương, rồi tùy ý bỏ mặc Tô Thương vùng lên, ai ngờ được nhà họ Tô lại gặp biến cố lớn như vậy chứ.
"Haiz, Khuê Võ, dù nói thế nào đi nữa, Tô Thương cũng là con rể của nhà họ Lý chúng ta, bây giờ cha con nhà họ Tô bị thương nặng lại còn hôn mê, không quan tâm được hết, con đi tìm một cỗ quan tài tốt nhất, đồng thời tự tay chuẩn bị tang lễ, chờ khi cha con nhà họ Tô tỉnh lại rồi, để họ gặp nhau lần cuối, sau đó có thể hạ táng rồi." Lý Thuần Phong thở dài một hơi, bi thương mà nói.
"Vâng."