Ba người chắp tay trả lời, sau đó liền khom người, lui ra khỏi phòng, còn Vương Trại đi ra sau cùng, cũng đóng cửa lại luôn.
<
Sau khi ba người Lưu Huy rời đi, ánh mắt Tô Thương nhìn vào Hứa Sơn Cư.
Advertisement
Lúc này.
Sắc mặt Hứa Sơn Cư nghiêm túc, vẫn đang nhanh chóng hấp thụ trận pháp đang chuyển hóa thành chân khí, ông ấy nhìn thấy mình có thể đột phá được lên thiên tông.
"Hai trăm viên đá năng lượng, sắp bị hút khô rồi, không ngờ rằng chỉ thăng cấp thiên tông mà lại tiêu hao nhiều đá năng lượng như vậy."
Tô Thương nhíu mày suy tư một lát, sau đó nói: "Đã quyết định đào tạo rồi, thì chỉ có làm hay không làm, nếu đã quyết định làm thì làm cho xong, lấy thêm năm trăm viên đá năng lượng, xem ông ấy có thể tăng thêm được đến bước nào."
Nghĩ đến đây, Tô Thương không do dự mà lấy thêm năm trăm viên đá năng lượng nữa, để vào mắt trận.
Vù!
Trong chốc lát, ánh sáng trận pháp mãnh liệt, chuyển hóa tốc độ cao hơn gấp mấy lần.
Tạch!
Gần như là trong khoảnh khắc, Hứa Sơn Cư liền đột phá đến cảnh giới thiên tông.
Võ đạo thiên tông, uy thế ngút trời!
"Thiên tông hả, mình cuối cùng cũng đặt chân đến thiên tông rồi, cảm ơn cậu chủ, ơn này vĩnh viễn không bao giờ quên!" Hai mắt Hứa Sơn Cư đỏ ngầu, cảm kích nói.
"Đừng dừng lại, tiếp tục hấp thu cho tôi, để xem có thể thăng cấp lên được thiên tông hậu kỳ hay không!" Tô Thương thản nhiên nói.
"Vâng!"
Hứa Sơn Cư nghe vậy, hai mắt liền khép hờ, tiếp tục hấp thu trận pháp chuyển hóa chân khí.
Lại qua thêm một giờ, trận pháp chuyển hóa đã mất đi sự lộng lẫy, trước sau tổng cộng bảy trăm viên đá năng lượng, toàn bộ biến thành bột phấn.
Cùng lúc đó, Hứa Sơn Cư thành công thăng cấp thiên tông hậu kỳ, trên cơ thể phát ra uy thế, làm người khác chấn động cả hồn phách.
Cho dù là Tô Thương, đứng dưới uy thế này, cũng chịu không được mà lùi về sau mấy bước, suýt nữa còn bị chấn thương.
Tô Thương bây giờ, chỉ có thể đối phó với thiên tông sơ kỳ, thi triển huyết tế, có thêm chìa khóa của Đông phủ thì mới có thể đối phó với thiên tông trung kỳ.
Mà Hứa Sơn Cư, đã đặt chân đến thiên tông hậu kỳ, vượt xa khỏi khả năng có thể đối phó được của Tô Thương.
Lúc này.
Hứa Sơn Cư nhìn thấy Tô Thương bị chính mình đẩy lui, chẳng những không tỏ vẻ đắc ý, ngược lại còn sợ xanh mặt.
Ông ấy nhanh chóng thu lại uy thế xung quanh, sau đó vội vàng từ trên giường bước xuống, hai đầu gối quỳ xuống đất, cung kính tự trách mình nói: "Thuộc hạ đáng chết, không khống chế tốt khí tức của mình, xin cậu chủ trách phạt."