Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 41



Giờ phút này.

Ở khuôn viên của Tô Thương, tất cả vệ sĩ đã bày sẵn thế trận chờ địch, thăm dò xung quanh rất cảnh giác.

Đối với nhà họ Tô, tối nay là một trận đại nạn, tất cả mọi người đều vô cùng căng thẳng.

Các dòng họ lớn ở Giang Bắc, toàn bộ đều đang đợi xem trò hề của nhà họ Tô, thậm chí một vài dòng họ, có ý đồ muốn chiếm lấy vị trí này.

Trong phòng đọc sách.

Tô Thần Binh ngồi trên ghế, mặt trầm như nước, sắc mặt hết sức khó coi.

Bên cạnh có hai người, một người là phó đội trưởng đội vệ sĩ.

Một người khác dáng người nhỏ gầy, hơn bốn mươi tuổi, nhìn có hơi giống với Vương Phú Quý, chính là cha của Vương đại thiếu gia, Vương Bảo Toàn.

Lúc này, Vương Bảo Toàn nói: "Đại tướng Tô, ông không cần lo lắng quá mức, không phải chỉ là một tên Hóa Kình đỉnh phong sao, nhằm nhò gì chứ, đối với nhà họ Tô mà nói chỉ là chuyện cỏn con mà thôi."
"Ừm."

Tô Thần Binh liếc nhìn Vương Bảo Toàn một lát, dò hỏi: "Vương Bảo Toàn, hiện nhiều dòng họ ở Giang Bắc, đều đang bất hòa với nhà họTô, ông lại cử người qua đây giúp tôi như vậy, không sợ bị liên lụy sao?"
"Sợ cái mẹ gì, Đại tướng Tô, tôi từng là phó quan của ông, chúng ta là tình cảm thân thiết hoạn nạn có nhau."
Vương Bảo Toàn dõng dạc nói: "Hôm nay cho dù có chết, tôi cũng phải chết trước mặt ông!"
"Tiểu tử nhà ông, bình thường chỉ biết nịnh nọt, nhưng giờ phút quan trọng thì lại luôn có mặt, tôi quả nhiên không nhìn lầm ông."
Tô Thần Binh lộ ra một nụ cười khổ: "Nhưng chỉ là, lần này chỉ sợ nhà họ Tô phải gặp rủi ro thật sự rồi."
"Đại tướng Tô, đừng mất tinh thần nữa, không phải là ông truyền tin về thành phố rồi sao, sẽ có quân chi viện chứ." Vương Bảo Toàn an ủi.

"Thành phố sao? Nơi đó có người chỉ muốn nhà họ Tô bị tiêu diệt đó."
Tô Thần Binh lắc đầu cười, sau đó nói: "Còn nữa, Vương Bảo Toàn, năm năm trước tôi đã không phải là Đại tướng Tô nữa rồi, sau này không cần xưng hô như vậy với tôi nữa."
"Vâng." Vương Bảo Toàn nghiêm túc trả lời.

" Hi vọng nhà họ Tô, có thể thoát được kiếp này."
Tô Thần Binh thở dài lần nữa, hai mắt liền khép hờ, muốn lấy trạng thái đỉnh cao nhất, dẫn đầu đội vệ sĩ nhà họ Tô nghênh chiến với Tiếu Diện Phật.

...!
Một bên khác.

Tiếu Diện Phật đã đi tới chợ đen Cửu Môn, nổi giận đùng đùng hô to: "Tô Huyền Thiên, đi ra chịu chết đi!"
Soạt soạt soạt!
Trong chốc lát, ánh mắt mọi người đều nhìn sang bên đó.

"Tiếu Diện Phật đến rồi!"
"Ha ha, Tô Huyền Thiên tôi chờ cậu ta một lúc lâu rồi, lần này có kịch hay để xem rồi đây!"
"Lần trước nghe nói Tô Huyền Thiên đã cắt tai của Tiếu Diên Phật, nhưng tôi vẫn không tin lắm, Tô Huyền Thiên xem ra cũng hơn hai mươi tuổi, sao có thể là đối thủ của Tiếu Diện Phật chứ."
"Nghe nói Tô Huyền Thiên đánh lén, cho nên mới đánh được, cục tức của Tiếu Diện Phật xem ra không nhẹ đâu nha, một mực muốn tìm Tô Huyền Thiên, muốn trả mối thù cắt tai."
Chợ đen đông đảo những người luyện võ công, đều biết Tô Huyền Thiên có ân oán với Tiếu Diện Phật, vì vậy xung quanh thấy rất náo nhiệt.

Lúc này.

Tô Thương từ trong đám người đi tới, nhìn về phía Tiếu Diện Phật cười đểu, khẽ cười nói: "Ôi, tiền bối, sao bầu không khí ở đây náo nhiệt vậy.."
"Tô Huyền Thiên!"
Tiếu Diện Phật căm tức nhìn Tô Thương, nghiến răng nghiến lợi nói: "Biết rồi còn cố hỏi, giả vờ gì nữa, đêm nay tôi sẽ giết cậu, để xả mối hận trong lòng tôi!"
"Ha ha, tiền bối, ông đây là có chút không rõ phải trái nhé."
Tô Thương cười nói: "Hai ngày trước ông lừa tôi ra ngoài, muốn cướp tiền của tôi, nhưng tôi chỉ ra tay đánh trả chút mà thôi, không cẩn thận cắt mất bên tai của ông, không phải tôi cố ý, ông không hận tôi đến mức như vậy chứ."
"Không cẩn thận?"
Tiếu Diện Phật kìm được giận nói: "Hừ, Tô Huyền Thiên, hôm nay bất kể cậu giải thích thế nào, tôi cũng sẽ không tha mạng cho cậu đâu!"

“Tiền bối, sao ông lại như vậy được chứ, chúng ta giảng hòa không được sao, thực ra tôi cũng rất tôn trọng ông.”
Tô Thương nói nghiêm túc nói: "Tôi một lòng ngưỡng mộ ông, giống như nước sông cuồn cuộn, triền miên không ngớt, lại giống như..."
"Lại lan tràn giống như Hoàng Hà, đã xảy ra là không thể ngăn cản đúng không?" Tiếu Diện Phật giành nói.

"Vãi chưởng."
Tô Thương kinh ngạc nói: "Tiền bối, làm sao ông biết tôi nhắc tới cái này vậy, chúng ta quả nhiên có duyên phận, tâm linh tương thông nha."
"Mẹ kiếp!"
Tiếu Diện Phật không nhịn được, nói tục trực tiếp luôn, tức giận đùng đùng nói: "Tô Huyền Thiên, sai lầm giống nhau tôi đây sẽ không mắc hai lần đâu, tôi đây không thể bị dính chiêu được nữa!"
"Vậy được rồi."
Tô Thương nhìn thấy Tiếu Diện Phật không kìm chế được cơn giận, trong lòng liền nảy ra một suy nghĩ chế nhạo, thế là nói ra: "Tiền bối, thật ra tôi vô cùng khâm phục ông, trước khi ra tay, ông có thể đồng ý một yêu cầu của tôi không?"
"Ha ha, thằng nhóc này, cậu cũng biết đêm nay chính bản thân mình buộc phải chết, cho nên muốn để một lời trăng trối chứ gì?
Tiếu Diện Phật nghe vậy, cười nhạt trước, sau đó rộng lượng nói: "Được, Tiếu Diện Phật tôi là một người có phong độ, có yêu cầu gì, cậu nói đi."
"Vậy tôi nói thật nhé?"
"Bảo cậu nói thì cậu cứ nói, nói nhảm đâu ra nhiều như vậy." Tiếu Diện Phật không nhịn được nói.

"Được rồi."
Ánh mắt của Tô Thương dừng lại trên người Tiếu Diện Phật, nháy nháy mắt, ngây thơ như cún nói: "Tiền bối, đời này tôi còn chưa cưới vợ, chưa từng làm cha, ông có thể gọi tôi một tiếng cha, cho tròn vẹn ước mơ làm cha của tôi không?”
? ? ?
Vừa nói xong, những người luyện võ công xung quanh đều trợn tròn mắt lên, sau khi dừng lại vài giây mọi người ào lên cười to.

"Tôi cứ nghĩ Tô Huyền Thiên sẽ cầu xin tha mạng, ai ngờ cậu ta lại ngoan cố như vậy.”
"Ha ha, có thể gọi tôi một tiếng cha không, chết cười tôi đây."
"Nhân tài đó, Tô Huyền Thiên này kiêu ngạo đấy, nhưng, chỉ sợ cậu ta sẽ chết rất thê thảm!"
...!
"Tô Huyền Thiên!"
Tiếu Diện Phật phản ứng lại, mặt đỏ lên, giận tím mặt nói: "Cậu dám trêu đùa tôi, muốn chết à!"
Vừa dứt lời, Tiếu Diện Phật mất lý trí, vận động toàn bộ chân khí, bỗng nhiên ra tay.

"Người tôi đang đợi chính là cậu đấy!"
Ánh mắt Tô Thương sợ hãi, hai tay nhanh chóng nắm lại, một quả thủy cầu dần dần hình thành.

Cùng lúc đó, quanh người Tô Thương tản ra uy thế kinh khủng, tung hoành khắp nơi.

Dưới khí thế của Tô Thương, thậm chí những người xung quanh có thực lực yếu đều đứng không vững.

"Đây, chân khí hóa ngũ hành, cậu ấy, cậu ấy là tông sư võ đạo!"
"Làm sao có thể chứ, nhìn chung giới luyện võ, cũng không có tông sư võ đạotrẻ tuổi như vậy."

Quá kinh khủng, tuy không thể tin được, nhưng cậu ấy chắc chắn là tông sư, không thể nghi ngờ được!"
Tiếu Diện Phật cũng đã nhận ra khí tức của Tô Thương, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi nhanh.

"Chẳng lẽ thằng nhóc này là tông sư võ đạo thật sự?"
Suy nghĩ đến đây, trong lòng Tiếu Diện Phật không chắc, quay người muốn trốn, đáng tiếc đã không còn kịp rồi.

Ầm!
Tô Thương vung ra thủy cầu, nhanh chóng đập vào ngực của Tiếu Diện, hiện trường truyền đến một tiếng ầm vang.

Trong phút chốc, cơ thể Tiếu Diện Phật bay ngược lên, sau khi rơi trên mặt đất, mồm phun ra một vũng máu, sắc mặt vô cùng tái nhợt.

Lúc này, khí tức của ông ta vô cùng yếu ớt, có cũng như không, hai mắt trừng to ra, ôm ngực nói đứt quãng: "Tôi, tôi đây cả đời làm việc, cẩn...!cẩn thận từng li từng tí, chưa từng, chưa từng, vậy mà chọc phải cao thủ tông sư...!Tôi, tôi oan quá đi!"
Vừa mới dứt lời, Tiếu Diện Phật liền nhắm mắt lại, hoàn toàn mất đi mạng sống.

"Tôi gọi ông là tiền bối, đùa giỡn với ông, là muốn dùng thái độ của người bình thường chung sống cùng ông, nhưng ông không nên ép tôi, sao phải như thế chứ!"
Tô Thương lắc đầu không biết làm sao, quay người muốn rời khỏi chợ đen Cửu Môn.

Mọi người ở đây, vôi vàng nhường một con đường, vừa kính nể vừa kiêng dè với Tô Thương.

"Chờ một chút, Tô công tử, bên trong chợ đen Cửu Môn không được đánh nhau, càng không thể giết người, hôm nay đã xảy ra chuyện như vậy, cậu nhất định phải theo chúng tôi về Cửu Môn, cho người ở bên trên một lời giải thích." Lúc này, hai tên bảo vệ ngăn lại kiên trì nói.

"Giải thích?"
Tô Thương dừng chân lại, chăm chú nhìn hai tên bảo vệ, lạnh lùng nói: “ Tô Huyền Thiên tôi cả đời làm việc, không cần giải thích với bất kỳ ai! ?"
"Tránh ra, nếu không, chết!"
Hai tên bảo vệ tận mắt nhìn thấy Tô Thương giết Tiếu Diện Phật, không dám ngăn cản lại, vội vàng tránh ra, mặc cho Tô Thương rời đi.

Sau khi Tô Thương đi, chợ đen Cửu Môn nhốn nháo.

Tin tức cao thủ thần bí Tô Huyền Thiên, một chiêu xóa sổ Tiếu Diện Phật, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Giang Bắc..


Bình Luận (0)
Comment