Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 425

Tôn Nghệ Huyên nghiến răng nghiến lợi như cũ, ngẩng đầu nhìn về ánh trăng sáng trong màn đêm, dừng lại một lúc, thì tâm trạng mới hồi phục lại được, cười lạnh nói: "Ha ha, tên Tô Huyền Thiên này, mặc dù người không được tốt lắm nhưng mà anh ta cũng giúp mình được một việc lớn, đối với mình, cũng xem như có chút ân tình."  

<

Bình Bình nghi hoặc nói: "Tiểu thư, lúc nãy cô còn nổi giận đùng đùng, hận không thể ăn tươi nuốt sống điện chủ, sao bây giờ lại nói điện chủ có ơn với cô?"  

Advertisement

"Bình Bình, cô có điều không biết."  

Tôn Nghệ Huyên mỉm cười, sau đó nghiêm túc nói: "Phương thức ngàn vàng của nhà họ Tôn, từ xưa đến nay chỉ truyền cho con trai không truyền cho con gái."  

"Vị trí điện chủ của Dược Vương Điện từ trước đến nay cũng giống như vậy, chỉ có con trai mới có tư cách làm điện chủ."  

"Từ xưa đến nay, đã một ngàn năm hơn rồi, cái quy định này trước sau vẫn không hề đổi."  

Tôn Nghệ Huyên nói tiếp: "Nhà họ Tôn chúng ta, nhân khẩu đang dần cạn kiệt, tôi có tám người chị, thế hệ của tôi, không có lấy một người con trai."  

"Cho nên, ngày tôi sinh ra, ông nội nhìn thấy mẹ tôi vẫn sinh ra một đứa con gái thì đã nảy ra ý nghĩ muốn tôi cải trang thành con trai."  

"Bởi vì, truyền thừa của nhà họ Tôn không thể bị đứt đoạn được, phương thuốc ngàn vàng bắt buộc phải có người kế thừa!"  

Tôn Nghệ Huyên chán nản nói tiếp: "Vì vậy, ông nội đã tặng tôi một sợi dây chuyền, chỉ cần tôi đeo nó, thì tất cả những nét độc đáo của phụ nữ trên người tôi sẽ biến mất, thay vào đó tôi sẽ có yết hầu như của con trai, và tôi còn có tất cả những gì một người đàn ông có."  

Vừa nói ánh mắt Tôn Nghệ Huyên nhìn xuống mặt bàn, bên trên có một mặt dây chuyền màu tím, nhỏ bằng ngón tay, toàn thân trong suốt, phủ đầy hoa văn thần bí.  

Chính là mặt dây chuyền này có thể khiến cho cô ấy biến thành một người đàn ông, mà không bị bất kỳ người luyện võ nào phát hiện ra.  

Nếu như không phải Tô Thương có linh hồn của Tiên đế, thần thức hơn người thì cũng sẽ không nhìn ra được thân phận con gái của Tôn Nghệ Huyên.  

"Từ khi tôi hiểu chuyện đến nay, chỉ có buổi tối, đêm khuya vắng người, lúc ở một mình, mới có thể tháo mặt dây chuyền xuống, hồi phục lại cơ thể con gái."  

Tôn Nghệ Huyên nở một nụ cười khổ: "Nhưng mà đây hoàn toàn không phải là cuộc sống mà tôi muốn."  

"Tôi cũng muốn giống như những người con gái khác, mặc những chiếc váy xinh đẹp, tôi cũng muốn được như bọn họ, dưới ánh nhìn của mọi người, mặc lên những bộ áo quần đẹp mắt, đáng tiếc, tôi không thể làm được."  

Tôn Nghệ Huyên nói tiếp: "Trong thế giới của tôi, chỉ có phương thuốc ngàn vàng, tôi bắt buộc phải nắm chắc phương thuốc ngàn vàng, không thể để nó thất truyền được, bắt buộc phải vì vinh quang của nhà họ Tôn, bảo vệ và giữ vững vinh quang của tổ tiên nhà họ Tôn!"  

"Vô cùng may mắn!"  

"Thiên phú y đạo của tôi cũng kinh người, hai mươi lăm tuổi đã thông hiểu được đạo lý của phương thuốc ngàn vàng, thậm chí ngay cả Thương Hàn Tạp Bệnh Luận cũng đã nắm vững được gần hết."  

"Ông nội Trương biết được giới tính của tôi, ông ấy cũng căn dặn tôi, kêu tôi đừng để lộ ra thân phận, ông nói trong tương lai tôi sẽ là điện chủ của Dược Vương Điện."  

"Nhưng mà, tôi thật sự không muốn làm điện chủ, thật đó, thật sự tôi không muốn làm chút nào!"  

"Nhưng không có cách nào khác, Dược Vương Điện có đông đảo thầy thuốc, nhưng chỉ có tôi mới có tư cách này, vinh quang nhà họ Tôn, cũng cần có tôi kế thừa, tôi bắt buộc phải mượn uy danh của Dược Vương Điện, nghĩ thôi cũng thấy mệt mỏi rồi."  

"Nhưng mà, cũng may Tô Huyền Thiên xuất hiện rồi."  
Bình Luận (0)
Comment