Lâm Uyên nhìn Tô Thương, cười lạnh nói: "Bây giờ, cậu có thể chết được rồi, nhổ cỏ là phải nhổ tận gốc, đó là nguyên tắc làm việc của tôi."
Vừa nói xong, trong lòng bàn tay của Lâm Uyên tản ra chân khí chuyển động mãnh liệt, bỗng nhiên hướng về phía Tô Thương...
Lâm Uyên đem đến cho Tô Thương cảm giác gần giống với Đoan Mộc Lưu, đó là cảm giác không có cách gì chống trả lại được.
Advertisement
Giờ này phút này.
Đồng tử của Tô Thương co lại, anh không dám đối đầu với Lâm Uyên, cho nên lập tức thi triển Chỉ xích thiên nhai để chạy trốn.
Soạt!
Sau một giây, Tô Thương trong tích tắc tránh được một đòn tấn công nguy hiểm của Lâm Uyên.
Nhưng không để anh thở một hơi, Lâm Uyên lần nữa lại xông tới, không chút chần chờ nào, đánh một chưởng ra ngay lồ||g ngực của anh.
"Ặc!"
Ngay sau đó, Tô Thương bị đánh bay ngược ra phía sau, máu từ miệng anh phun ra đầy trời, sau khi rơi xuống đất, liền mất đi khả năng chiến đấu, sắc mặt tái nhợt nằm yên trên mặt đất.
Quá mạnh rồi!
Tô Thương nhận định là trước khi bản thân mình chưa đạt được cảnh giới Trúc cơ thì chắc chắn không phải là đối thủ của người luyện võ ở cấp độ của Lâm Uyên.
"Tô Thương, thân pháp của cậu đúng là quỷ dị, nhưng mà cũng chỉ có như vậy mà thôi."
"Bây giờ, tôi cũng đã nắm được phương pháp tu luyện của chiến sĩ luyện khí thượng cổ, đợi một thời gian nữa thôi, nhất định cũng sẽ được như cậu, thân pháp thần bí khó lường."
Lâm Uyên chậm rãi bước về phía Tô Thương, đồng thời cười nhạo nói: "Bây giờ, cậu, chịu chết đi, còn tôi sẽ làm rạng rỡ cho công pháp của nhà họ Tô của cậu, ha ha ha!"
Sau đó, Lâm Uyên giơ bàn tay lên, định dùng một chưởng đánh chết Tô Thương.
Lúc này.
Tô Thương không còn chút sức lực chống trả nào, cho dù là anh miễn cưỡng khởi động huyết tế, tế xuất ra chìa khóa Đông phủ, thì cũng không có cách gì chiến thắng được Lâm Uyên.
"Xem ra chỉ còn cách đánh thức Thục Phân dậy mà thôi, dựa vào thực lực gần đạt đến Trúc cơ của Thục Phân, có lẽ có thể cùng Lâm Uyên phân cao thấp một phen, bằng không thì cũng có thể cho mình thêm cơ hội chạy trốn."
Nghĩ đến đây, Tô Thương liền định gọi Teddy Thục Phân từ trong vòng tay chứa đồ ra cứu giúp.
"Ông dám giết cậu ta!"
"Muốn chết!"
Nhưng chính ngay lúc này, một giọng nói thanh lãnh bỗng vang lên.
Tiếp theo đó.
Một bóng dáng màu trắng như tia sét đánh ngang bầu trời xuất hiện chắn ngay trước mặt Tô Thương, đỡ lấy một chưởng của Lâm Uyên.
Ầm!
Trong chốc lát, hai bàn tay chạm vào nhau, kéo theo một tràng âm thanh vang trời, dư chấn của cuộc va chạm như những gợn sóng tản ra khắp bốn phía.
Mặc dù cơ thể của Tô Thương bị thương nặng, nhưng dù sao anh cũng đã là luyện khí tầng chín, còn có linh khí bảo vệ nữa, nên cũng không bị ảnh hưởng gì.