Cũng may thành viên Huyết đồ đều tu luyện Thanh minh luyện thể thuật, sau khi được tắm máu tươi xong thì thương thế lại từ từ hồi phục lại, coi như cũng còn sức để mà chơi đùa với đám binh lính cảnh giới địa tông kia.
Tiêu Đình lấy một địch hai, có hơi chút tốn sức, nhưng mà để áp chế hai tên thiên tông hậu kỳ thì cũng không phải là vấn đề lớn gì.
Nhưng mà.
Advertisement
Đây chỉ mới là tạm thời thôi, thành viên Huyết đồ còn có một con át chủ bài chưa tung ra, đó chính là Phục long hợp thuật kích.
Chỉ cần thi triển hợp kích bí thuật thì Tiêu Đình cùng với 49 thành viên Huyết đồ giống như trở thành một khối chỉnh thể, trong nháy mắt có thể gi3t chết được thiên tông đỉnh phong, hoàn toàn có thể lật ngược được thế cờ.
Nhưng Tô Thương trước khi đi đã căn dặn, để bọn họ chiến đấu mà rèn luyện một phen, sau đó mới dùng đến Phục long hợp kích thuật.
Advertisement
Toàn bộ thành viên Huyết đồ đều thận trọng nghe theo mệnh lệnh của Tô Thương, cùng với binh lính của Bình Thân Vương đánh một trận kịch liệt.
"Hừ!"
"Nếu như bọn chúng không thể vì bản vương mà làm việc, vậy thì mượn việc này tiêu diệt hết chúng đi, tránh để sau này ảnh hưởng đến kế hoạch của bản vương!"
Bình Thân Vương trừng mắt nhìn lên màn hình ở điện Kim loan, ánh mắt lạnh lùng nói.
Trước mắt, binh lính của mình vẫn đang chiếm ưu thế, huống chi ở trong vương phủ vẫn còn một cao thủ thiên tông hậu kỳ.
Đợi vị thiên tông hậu kỳ kia giải quyết xong Tô Thương thì có thể đến hỗ trợ thêm rồi.
Đến lúc đó sẽ gi3t chết Tiêu Đình trước, rồi đánh tan cái đám này, đem 49 tên Huyết đồ, gi3t chết toàn bộ!
"Aiya."
Đứng đầu quan văn là Lưu Trung Liên thở dài một tiếng, ông ta cảm thấy vô cùng bất lực.
Dã tâm của Bình Thân Vương, đã bộc lộ ra rồi, nhưng ai có thể ngăn anh ta lại được chứ?
Về phần Long Hành Thiên, sắc mặt anh ấy lại vô cùng ngưng trọng, đương nhiên cũng có thể đoán ra được, lần này Bình Thân Vương xuất binh ra, chỉ e là còn có ý đồ khác.
"Lẽ nào thật sự lại dùng đến cơ hội cầu cứu sư môn sao?"
Long Hành Thiên đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế rồng, không có chút biểu cảm gì, nhưng trong lòng anh ấy sát ý lại đang trào dâng lên.
Nếu như Bình Thân Vương thật sự dám mưu đồ hoàng vị của anh ấy thì anh ấy cũng chỉ đành mượn sức mạnh của sư môn để dẹp tan phản loạn mà thôi!
...
Lúc này.
Ở Bình Thân Vương phủ.
Tô Thương đã đi vào căn phòng cổ xưa kia, dựa vào cảm giác của mình, anh đã tìm ra được cửa vào nhà tù dưới đất.
"Ai đó?"
Binh lính của Bình Thân Vương vậy mà lại hoàn toàn không xông ra ngoài hết để đối phó với Huyết đồ, bảy tên vệ sĩ cảnh giới địa tông xông lên.
Sau khi nhìn thấy Tô Thương thì mấy người này liền nhìn Tô Thương một lượt, sau đó không hẹn mà cùng xông thẳng về phía Tô Thương.
"Không biết sống chết!"
Tô Thương ánh mắt lạnh lùng, liền lập tức ra tay, một tia linh khí ngưng tụ lại thành một con rồng nước, hướng thẳng lên trời mà bay lên.
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Con rồng nước như đang sống, trong khoảnh khắc xuyên thủng qua lồ||g ngực của tất cả binh lính ở đó, sau đó nó lại hóa thành sương mù, tan biến mất vào trong không khí.
Ngay sau đó.
Tô Thương giẫm lên xác của những binh lính này, bước nhanh vào nhà tù dưới đất.