"Cậu chủ." Sau khi điện thoại được kết nối, liền truyền đến âm thanh đầy cung kính của Hứa Sơn Cư.
"Ừm."
Advertisement
Tô Thương gật đầu, sau đó dò hỏi: "Hứa Sơn Cư, tình hình ở sơn trang Y Vân thế nào rồi?"
"Thưa cậu chủ, tông chủ Thiết Quyền Tông Trương Trường Sinh, Cổ Hồng Nguyệt ở Tam Đồng Kiều, cùng với Đỗ Minh Viễn của nhà họ Đỗ ở Thâm thành, ba thế lực đã đến dơn trang Y Vân rồi, cũng đã đánh nhau với trụ cột Dược Vương Điện Trương Trọng Ngu."
Advertisement
Hứa Sơn Cư cung kính nói: "Có điều, mục tiêu của chúng là tư nguyên của Dược Vương Điện, nên không ra tay tàn sát, chỉ có một mình Trương Trường Sinh ra tay thôi, sau khi làm Trương Trọng Ngu bị thương, liền để lại một lời uy hiếp, sau đó rời đi."
"Theo như tôi đoán không nhầm, bọn họ không dám làm đến cùng tận đâu, mà làm có mức độ, không muốn chọc giận Dược Vương Điện, làm Dược Vương Điện thật sự tức giận, họ cũng không chịu đựng nổi."
Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó hỏi: "Bọn họ uy hiếp Dược Vương Điện như thế nào?"
"Ba phe thế lực đó nói. đêm nay sẽ đặt chân đến Dược Vương Điện lần nữa, nếu lựa chọn của Dược Vương Điện làm họ không hài lòng thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Cậu chủ, theo tôi thấy, họ muốn làm thật đó."
"Ha ha, không sao, những người đó không đủ gây sợ đâu."
Tô Thương cười cười, sau đó hỏi: "Đúng rồi, ông vừa mới nói, Trương Trọng Ngu bị thương, vết thương thế nào rồi?"
"Thưa cậu chủ, nếu xét về tính nghiêm trọng thì bây giờ đang ở tình trạng yếu ớt, dù là Trương Như Mộc ở bên cạnh chữa trị, nhưng vẫn không có chuyển biến tốt." Hứa Sơn Cư nói.
"Hử?"
Tô Thương nghe vậy, thất thời nhíu mày nói: "Vì sao mà ông không nói sớm cho tôi biết?"
Anh ấy sở dĩ trì hoãn thời gian dài như vậy, là vì nếu Hứa Sơn Cư chưa gọi điện thoại tới, thì cho rằng Dược Vương Điện bình an vô sự, không ngờ Trương Trọng Ngu lại bị thương nặng như vậy.
"Cậu, cậu chủ, đây là ý của Trương Trọng Ngu."
Hứa Sơn Cư vội vàng nói: "Trương thần y thấy cậu đi khỏi Giang Bắc mấy ngày rồi, bây giờ vừa về đến nhà, ông ấy muốn để cậu có thời gian ở bên gia đình hơn, cho nên mới..."
"Ừm."
Tô Thương nghe nói như vậy, có chút xúc động, sau đó nói: "Trương Trọng Ngu giờ này đang ở sơn trang Y Vân à?"
"Đúng vậy."
Hứa Sơn Cư đầu tiên là trả lời, sau đó liền nhắc nhở: "Cậu chủ, khi cậu đến đây thì nên cẩn thận một chút, bên ngoài sơn trang Y Vân, có ba tên Thiên tông đỉnh phong đang canh giữ, phòng chuyện thầy thuốc ở Dược Vương Điện chạy trốn."
"Thuộc hạ trước đó có đánh nhau với 1 tên trong số đó, thực lực của đối phương quả thật không kém."
"Hừm, thật sự coi Dược Vương Điện là cá nằm trên thớt rồi hay sao, có thể tùy ý mà gây khó dễ sao?"
"Thiên tông đỉnh phong phải không?"
Tô Thương mặt trầm như nước, trong mắt lóe lên một tia ý lạnh: "Được, tôi biết rồi."
Bây giờ Tô Thương, có thể nhẹ nhõm đánh Thiên tông đỉnh phong rồi, nếu dùng hết sức lực, miễn cưỡng có thể giết được bán Thần tông.