Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 33

Trì Chiếu nhìn hắn, không nói gì.

Louis nghĩ cậu đang ngượng ngùng, kỳ thật không phải, Trì Chiếu đang đối thoại với hệ thống.

“Hắn có vẻ là người tốt……”

【 Ờm……】

“Lần trước tôi cũng thấy Lý Nhất Hàn là người tốt, nhưng cuối cùng Lý Nhất Hàn……”

【 Ờ……】

Trì Chiếu lại im lặng một lát, thay đổi thái độ, cậu quay đầu đi, vô cùng lạnh nhạt nói: “Bảo vệ tôi là trách nhiệm của các anh, đừng mong tôi sẽ cảm ơn.”

Mặc kệ nam chính có phải người tốt hay không. Dù sao cậu cũng vẫn phải làm người xấu, đừng ai cản cậu!

Hệ thống: “……” Ký chủ đang trong trạng thái hăng máu gà, làm sao bây giờ QAQ

Louis hơi hơi nhướng mày, dán cho Thiệu Trạch An một cái nhãn trong lòng.

Kiêu ngạo.

Các tiểu thiếu gia đều có bệnh chung giống vậy, diễn viên trong phim điện ảnh thực tế ảo cũng diễn như vậy, trước kia Louis rất chướng mắt với loại tính cách này, nhưng sau khi tiếp xúc với Thiệu Trạch An, hắn lại cảm thấy tính cách thế này cũng không quá phiền, thậm chí còn khá dễ thương.

Louis rất tự nhiên cầm lấy dịch dinh dưỡng trong tay cậu, sau đó hỏi vấn đề phó quan đã đề cập, “Chúng tôi tìm thấy trong phòng thí nghiệm của Morris một thiết bị thí nghiệm khổng lồ, cậu biết đó là cái gì không?”

Theo bản năng Trì Chiếu định hỏi hắn vật đó có hình dạng gì, nhưng Morris vẫn luôn an tĩnh lần thứ hai lên tiếng, “Nói không biết, cậu không thấy gì, bị tôi trói trên giường, không thể quay đầu, chỉ nhìn thấy trần nhà và một chút khoảng trống chung quanh, còn lại không thấy gì cả.”

Trì Chiếu lặp lại, “Tôi không phát hiện thiết bị khổng lồ nào, lúc ấy bị trói trên giường, tầm mắt chỉ nhìn thấy một khoảng không rất nhỏ, không có gì, chỉ có một mình Morris.”

Louis nghe xong, gật gật đầu, “Tôi biết rồi.”

Bỗng chốc, Morris còn nói thêm: “Hỏi hắn, vì sao hắn hỏi điều này.”

Trì Chiếu chớp chớp mắt, “Thượng tướng tiên sinh, vì sao anh hỏi tôi như vậy, phòng thí nghiệm đó có vấn đề gì sao?”

“Chúng tôi phát hiện một vài thiết bị đã bị nổ tung” Louis trả lời: “Tạm thời không có cách nào nghiên cứu ra tác dụng của chúng, cho nên hỏi cậu một chút.”

Thấy cậu hơi hơi nhíu mày, Louis lại bổ sung: “Không biết cũng không sao, chờ trở lại chủ tinh, chúng tôi sẽ đưa mảnh vỡ thiết bị đến Viện Nghiên Cứu Hoàng Gia, nơi đó có quy trình nghiên cứu chuyên nghiệp.”

Giọng Morris như nhuốm thêm phần suy tư, “Viện Nghiên Cứu Hoàng Gia……”

Trì Chiếu: “……”

Louis thật đúng là tận tình quá mức, đã tuôn ra cả một tình báo rồi, đột nhiên Trì Chiếu hiểu tường tận vì sao Morris muốn  thả cậu về chủ tinh, bởi vì tác dụng của  cậu thật sự rất lớn đó.

Trong nhà có cha làm đại pháp quan, anh trai trung tướng, ông nội là thượng tướng về hưu, một bà mẹ nắm quyền lũng đoạn kinh tế Đế Quốc về mặt thị trường châu báu, hơn nữa còn vô số bạn học là con cái quan to hiển quý, có điều kiện được trời ưu ái bẩm sinh đến vậy, Thiệu Trạch An quả thực chính là một cỗ máy dò tình báo, không ngon không lấy tiền.

Nghĩ nghĩ, Trì Chiếu nhìn về phía Louis, “Thượng tướng tiên sinh, anh còn muốn hỏi tôi cái gì sao?”

Louis lắc đầu, “Không có. Cậu có thể gọi thẳng tên tôi, không cần gọi thượng tướng tiên sinh.”

Trì Chiếu ngoan ngoãn sửa miệng, “Được, West tiên sinh.”

Louis: “……”

Hắn không nhịn được bật cười, “Gọi Louis là được.”

Trì Chiếu cảm thấy xưng hô thế này quá thân mật, bọn họ vẫn là người xa lạ.

Trì Chiếu cười nhẹ “Được, Louis. Dù sao thì còn sống đã là tốt rồi. Tôi còn tưởng rằng  mình chết chắc rồi cơ đấy, nếu không có người biết tôi ở đó, người nhà không biết tôi đã xảy ra chuyện, các bạn học cũng đi mất. Đúng rồi, bạn học tôi báo cho các anh biết là tôi bị bắt đi sao?”

Louis hơi hơi kinh ngạc, “Bạn học cậu?”

Trì Chiếu gật gật đầu, “Ừm, tôi còn tưởng rằng bọn họ đã quên mình, may mắn là không.”

Nhìn lúm đồng tiền nhàn nhạt trên mặt Thiệu Trạch An, cuối cùng Louis mới phát hiện điểm kỳ quái trong lời của cậu, hắn nghiêm túc nhìn Thiệu Trạch An, “Không, không phải tôi nhận được lời cầu cứu từ bạn học cậu, do tôi thấy cậu nên mới trở lại cứu. Thật ra cũng không thể tính là cứu, dù gì thì cậu cũng cứu tôi trước.”

Trì Chiếu cùng hệ thống đồng thời chửi một câu: Má nó chứ!

Morris ngồi đối diện một màn hình lớn, vừa uống trà vừa nghe hai người đối thoại, thư thái y như đang xem phim truyền hình.

Chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, ngay lập tức Trì Chiếu đã phản ứng lại. Dù thế nào thì hắn cũng không thể xác nhận lại chuyện này, một khi cái mũ ân nhân cứu mạng đội đầu mình thì trong tương lai có tẩy thế nào cũng không tẩy đen được.

|Con nhà người ta tẩy trắng, bạn này chơi trội tẩy đen|

Trì Chiếu bình tĩnh mà lắc đầu, “Anh nhớ lầm, tôi không cứu anh.”

Louis không hiểu vì sao cậu nói như vậy, Trì Chiếu lần thứ hai bình tĩnh chỉ ra chỗ vô lí cho hắn, “Anh cho rằng tôi cứu anh, hẳn là do tôi để lại mã gen trên cơ giáp, thật ra tôi không cứu anh mà là cứu chính mình, khi đó tôi tưởng anh đã chết, rõ ràng lúc ấy tim anh không đập, cũng không hô hấp. Anh là thượng tướng, trên người chắc chắn có cơ giáp, tôi muốn dùng cơ giáp của anh rời đi, nhưng sau đó lại phát hiện tinh thần lực của mình mở không nổi, không thể không từ bỏ. Anh ngẫm lại xem, tôi là tinh thần lực cấp B, sao có thể sờ vào cơ giáp của anh được?”

Louis không nghĩ tới vấn đề này, bởi vì lúc ấy trong không gian chỉ hai người họ, hắn theo bản năng cho rằng Thiệu Trạch An cứu mình. Bây giờ nghe được mấy câu này, hắn cũng sửng sốt, “Vậy tôi trở về như thế nào?”

Trì Chiếu mặt không đổi sắc, tiếp tục nói lung tung, “Anh tự mở cơ giáp ra, tôi còn muốn anh dẫn tôi đi cùng, nhưng mà chưa kịp nói thì phản quân đã đến, sau đó anh chạy mất, anh đang trong trạng thái hoàn toàn mất ý thức, có lẽ cũng không biết tôi ở nơi đó. Không sao, dưới tình huống như thế mà anh có thể rời đi cũng đã không dễ dàng, nếu anh không đi, tôi cũng sẽ không được cứu, đúng không?”

Louis trầm mặc nhìn Trì Chiếu, Trì Chiếu vô cùng thản nhiên đối diện hắn.

Không khí trong nhà cực kì an tĩnh, Trì Chiếu không biết hắn có tin hay không, cậu đang định thêm dầu vào lửa thì lại thấy Louis đứng lên, “Chuyện này về sau lại nói, tôi ra ngoài xem hiện tại tới đâu rồi. Cậu nghỉ ngơi cho tốt.”

Nói xong Louis đi ngay, không chừa lại thời gian cho Trì Chiếu trả lời, nhìn hắn đột nhiên thay đổi thái độ, Trì Chiếu nhẹ nhàng thở ra, chắc hắn đã tin tưởng.

Hắn vừa đi, giọng Morris lại vang lên, “Vì sao nói như vậy?”

Trì Chiếu điềm nhiên trả lời: “Bởi vì đây là sự thật, sao ai cũng nghĩ tôi cứu hắn, hắn là thượng tướng, thể chất phế vật như tôi có thể cứu thượng tướng đường đường chính chính sao?”

Morris: “……” Cũng có lý.

Trước đó Morris vẫn nghi ngờ, nhưng câu nói nhắc đến tinh thần lực kia ngay lập tức làm lão tin tưởng. Đúng vậy, người tinh thần lực cấp B như Thiệu Trạch An, sao có thể khởi động được cơ giáp cấp S, trừ khi cậu ta đột nhiên thăng cấp, lúc trước hắn cho rằng Thiệu Trạch An đã thăng cấp, còn đang cảnh giác, cho nên theo dõi càng chặt  chẽ, bây giờ biết được cậu ta vẫn là phế vật giống như trước đây, hắn đã an tâm rồi.

Morris yên lặng, Trì Chiếu lại đột nhiên gọi lão một tiếng, “Morris.”

Ngữ điệu Morris hơi nâng lên, “Trạch An tiểu thiếu gia, có việc?”

“Tôi có thể làm gián điệp cho các ông.” Trì Chiếu nói.

Morris cười, “Cậu không ngây thơ như vậy chứ, nghĩ mình vẫn còn quyền lựa chọn?”

Trì Chiếu mặc kệ hắn, tiếp tục nói: “Tôi có quyền lựa chọn hay không chẳng phải tùy vào ông sao.Tôi làm gián điệp, nhưng đồng thời cũng muốn có tự do nhất định, ví dụ như lúc đối thoại với người khác tôi sẽ không hoàn toàn thuật lại lời ông nói, ông không thể phán đoán hoàn cảnh quanh tôi, nhưng tôi lại có thể, tôi có thể bảo đảm an toàn cho bản thân, ông cũng đạt được mục đích.”

Morris âm trầm hạ mặt, không nói gì.

“Sở dĩ tôi chấp nhận làm gián điệp cũng là vì tôi còn muốn sống, nhưng nếu ông ra lệnh mù quáng, có đôi khi sẽ đẩy tôi vào tình thế nguy hiểm, tôi muốn giữ mạng trước rồi mới giúp các ông ăn cắp tình báo. Đây là yêu cầu của tôi, ông có thể cân nhắc.”

“Ồ, vậy tiểu thiếu gia Trạch An, cậu muốn tôi cân nhắc cái gì?”

“Lựa chọn đồng ý yêu cầu của tôi, chúng ta tiếp tục hợp tác, hoặc giết tôi luôn. Dù sao nếu ông không đáp ứng, tôi cũng không sống được bao lâu, chết trong tay ông hay chết trong tay người khác, tôi chẳng có gì băn khoăn cả, cứ dứt khoát, cho tôi chết nhanh gọn thì hơn.”

Sự nham hiểm trong giọng nói Morris nặng thêm vài phần, “Cậu không sợ chết?”

“Sợ chứ, đó là lí do tôi đưa ra yêu cầu. Nếu ông thấy tôi to gan lớn mật, vậy giết tôi, xem thử liệu có còn bắt được gián điệp thích hợp hơn tôi không.”

Lại một hồi im lặng, đột nhiên tiếng cười của Morris truyền tới, hắn cười rất to. Trì Chiếu chưa bao giờ nghe thấy hắn cười phóng túng như vậy, không nhịn được nhíu nhíu mày, Morris cười đủ rồi mới cảm khái nói: “Tiểu thiếu gia Trạch An, cậu thú vị hơn so với lúc nhỏ, trưởng thành rất tốt, có thể thấy được cha mẹ cậu biết cách dạy con. Hẳn là bọn họ dùng chế độ nuôi dạy dành cho nhân tài ưu tú của Đế Quốc bồi dưỡng cậu, vậy mà không nghĩ tới, cuối cùng lại bồi dưỡng một nhân tài phản quốc gia.”

Phẩm chất Đế Quốc coi trọng nhất là trung thành, ai nghe được chữ phản quốc thì đều căm ghét. Trì Chiếu bình tĩnh nghe, lờ đi lời châm chọc móc mỉa của lão.

Morris nói tiếp, “Cũng tốt, yêu cầu của cậu tôi đáp ứng, tiểu thiếu gia Trạch An, hy vọng cậu có thể cung cấp đủ tình báo.”

Trực giác của Louis cho thấy Thiệu Trạch An đang nói dối, hắn sở hữu tinh thần lực cấp S, trực giác cực kì chuẩn. Nhưng vì sao Thiệu Trạch An nói dối về chuyện này?

Louis nhíu mày đi ra ngoài, phó quan từ xa đi tới, “Thượng tướng, tình trạng vết thương của anh chưa tốt, cần trị liệu thêm, đã hoãn vài ngày rồi, hiện tại đang trong hoàn cảnh an toàn, anh nên đến khoang trị liệu nằm một lát đi……”

Trước kia chiến đấu bên cạnh Louis, phó quan cũng là một anh hùng cứng cỏi, hiện tại lại cảm thấy mình là bà bảo mẫu.

Phó quan có chút buồn bực, điều càng khiến hắn buồn bực hơn là, đối tượng chăm sóc của bảo mẫu là hắn dường như không để lời hắn vào tai, còn đi về phía trước, phó quan ngậm ngùi theo sau, chuẩn bị lại khuyên tiếp, đột nhiên Louis quay người lại, không cảm xúc nhìn hắn, “Cấp bậc tinh thần lực của Thiệu Trạch An là cấp mấy, cậu biết không?”

“Biết” phó quan trả lời rất nhanh, “Cấp B, cháu trai thứ hai của Thiệu lão thượng tướng là người thường, chuyện này rất nhiều người đều biết. Tôi cũng không hiểu nổi, theo lý thuyết thì cả nhà có gen mạnh mẽ như vậy, Thiệu Trạch An chắc cũng không kém bao nhiêu, nhưng có đôi khi tạo hóa trêu người, cho nên lời chuyên gia uy tín của Đế Quốc nói có thể là sự thật, cường giả cùng cường giả kết hợp thật sự có khả năng  sinh ra con cái có cấp bậc gen rất thấp, Thiệu phu nhân không phải là AA sao, bà và chồng đều là kẻ mạnh, cho nên kết quả lại sinh ra đứa nhóc rất cực đoan, một tên 2S, một tên bình thường……”

“Ơ, thượng tướng, anh đi đâu?”

Phó quan chưa nói hết lời thì Louis đã đi mất rồi, phó quan đờ đẫn đứng nguyên một chỗ trong chốc lát, cuối cùng quyết định vẫn nên trực tiếp gọi quân y tới, cả hai cùng khuyên.

Louis trở lại phòng chuyên dụng của bản thân, ngồi trên ghế, hắn rũ mắt suy tư nửa ngày, cuối cùng lại mang cái nhẫn hình cơ giáp ra.

Chiếc nhẫn như hắc diệu thạch rực rỡ lung linh trong tay hắn, cơ giáp này đúng là chỉ có cấp S mới có thể mở ra. Chẳng lẽ, thật sự là hắn nhìn lầm, cảm giác sai rồi, bởi vì trong người có độc cho nên mới xuất hiện ảo giác?

Rõ ràng chuyện này rất dễ đoán, tuy có trường hợp thăng cấp, nhưng không có người nào có thể nhảy cấp vượt trội, trong cuộc đời mỗi người chỉ gặp nhiều nhất một lần thăng cấp, hơn nữa nhiều nhất chỉ có thể tiến một bậc, có khi là nửa cấp, để được thăng cấp rất khó, 90% người cả đời đều không gặp cơ hội thăng cấp. Gần một vạn năm lịch sử Đế Quốc cũng chỉ có một người nhảy cấp, nhưng việc này đã xảy ra 3000  năm về trước, sau đó không còn trường hợp  nhảy cấp nào nữa.

Có lẽ, đúng là kí ức của hắn có vấn đề.
Bình Luận (0)
Comment