Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 38

Cùng lúc đó, tất cả những người còn sống đồng loạt ôm đầu, cảm giác đầu đau như sắp nổ khiến bọn họ gần như không đứng thẳng được, cơn đau này tới mau đi cũng mau, lúc cục trưởng cục cảnh sát tới cứu người thì mọi chuyện đã sớm ổn định, ông ngẩn người, nhanh chóng nhận ra đây là tình trạng tinh thần lực bạo động.

Tinh thần lực mất khống chế là chuyện mỗi người đều sẽ trải qua, tuy nhiên tinh thần lực cấp thấp bạo động không ảnh hưởng đến bất kì ai, sức mạnh tinh thần lực có khả năng gây hại đến dân chúng tất nhiên phải là cấp A trở lên, nhưng người ở đây hôm nay không chỉ có dân chúng bình thường, còn có nhóm cảnh sát thuộc cục cảnh sát của họ. Vậy mà 3 cảnh sát tinh thần lực cấp A xuất hiện ở đây hôm nay cũng bị áp chế đau đớn khủng khiếp, do đó luồng tinh thần lực mất khống chế đã đạt tới cấp S, người có tinh thần lực cấp S ở đây cũng chỉ còn mỗi thượng tướng West……

Cục trưởng không dám tin nhìn Louis, rất sợ hắn lại không khống chế được bản thân dẫn đến bạo động lần nữa.

Đồng thời còn cảm thấy rất lạ lùng, tinh thần lực của thượng tướng West sao lại bỗng dưng mất khống chế, chẳng lẽ ở đây có thứ gì kích thích mãnh liệt đến ngài ấy?

Cục trưởng nhìn Louis, sau đó lại chuyển qua thiếu niên trong vòng tay hắn.

Hình như người này vừa đi ra từ cơ giáp của thượng tướng West, ban đầu mọi người nhìn thấy tận hai cơ giáp, một cái do thượng tướng West điều khiển, cái còn lại hẳn là do cậu trai này điều khiển, lại nhìn bộ dạng hắn ôm thiếu niên chặt chẽ trong ngực như vậy, làm sao cục trưởng lại không hiểu nữa.

Người yêu suýt nữa bị tập kích, ai là đàn ông cũng đều không chịu nổi, thượng tướng West có thể bình tĩnh nhịn đến bây giờ mới bùng nổ cũng không dễ.

……

Thời điểm Trì Chiếu bị Louis ôm chặt lấy thì kinh ngạc, tinh thần lực vốn mất khống chế ngay lập tức dừng theo, chừng hai giây sau  mới ngẩng đầu lên, nhưng Louis nhận thấy được người trong vòng tay nhúc nhích thì lại nhấn đầu cậu xuống dưới.

Trì Chiếu: “……” Anh gì ơi, làm gì đó??

Thượng tướng West ôm ôm ấp ấp một thiếu niên xa lạ giữa chốn đông người, hơn nữa vừa rồi còn mất khống chế tinh thần lực, có thể nhận ra hắn đang lo an ủi thiếu niên này.

Một đám người ồ lên, có người nhân cơ hội quay lại cảnh đó, sắc mặt Louis trầm tĩnh, hắn không ngẩng đầu, chỉ dùng tinh thần lực dò xét lại tình huống chung quanh, đến khi đã chắc chắn rằng mọi người đều tin rằng luồng tinh thần lực mất khống chế kia là do hắn phát ra thì mới an tâm một chút, cánh tay ôm Trì Chiếu cũng thả lỏng không ít, Trì Chiếu thấy thế lập tức lùi ra, cậu trừng mắt nhìn về phía Louis, tên kia thấy ánh mắt vừa khó hiểu vừa phẫn nộ của cậu thì chớp chớp mắt.

Ơ, hắn chịu trách nhiệm thay đứa nhóc này, không cảm ơn thì thôi, sao Thiệu Trạch An còn có vẻ rất tức giận?

Ở nơi khác không có nhiều quy định nghiêm ngặt như vậy, nhưng ở chủ tinh, nếu có người không khống chế được tinh thần lực của mình mà bạo động nơi công cộng thì dù có gây tổn thất cho người và tài sản hay không vẫn phải phạt tiền. Nếu hậu quả nghiêm trọng thì còn phải ngồi tù. Bởi vì học cách tự khống chế cũng là tố chất cường giả phải chuẩn bị, ngay cả điều này cũng không làm được, vậy đừng ra ngoài.

Trì Chiếu không rõ mấy thứ vòng vèo này lắm, không ai biết tinh thần lực của cậu trở thành cấp S, đương nhiên cũng không có ai dạy cậu những việc này. Cậu còn tưởng rằng Louis đang nhân cơ hội trêu ghẹo cậu, nhưng nhìn ánh mắt người xung quanh thì dường như mọi thứ không phải đơn giản như vậy, nhớ đến tinh thần lực bạo động hệ thống vừa mới nói, bây giờ Trì Chiếu mới vỡ lẽ.

Anh ta đang giúp mình phân tán sự chú ý, làm vậy cậu mới có thể nhanh chóng bình tĩnh lại.

Trì Chiếu nuốt nuốt nước miếng, thấp thỏm hỏi hệ thống: “Tinh thần lực cấp B bạo động…… có làm ra được thế này không?”

Hệ thống kín đáo hỏi lại.

【 Cậu thấy sao? 】

Trì Chiếu: “……"

Lúc Trì Chiếu đang trầm mặc, Louis đã rất chu đáo mà nghĩ ra lý do hợp lý cho cậu, thiếu niên trước mắt thích hắn, mà khi thích một người sẽ không hy vọng đối phương bị thương, chắc chắn là do cậu đau lòng.

Nghĩ vậy, trong lòng Louis ngập tràn ấm áp, hắn hạ giọng, “Không sao, lúc bọn họ đến tìm tôi thì giao tiền phạt là xong, không còn gì nữa."

Nói xong, hắn sờ sờ gương mặt Trì Chiếu, cảm nhận được sự thô ráp nhưng cũng thật dịu dàng đụng vào mặt, lại nghe thanh âm người kia, Trì Chiếu khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.

“Anh ta đã biết? Sao anh ta lại biết?!”

【 Cậu hỏi tôi…… Tôi biết hỏi ai, nhìn hành động của hắn có lẽ không phải hôm nay mới biết mà đã biết từ sớm, cậu sơ ý bại lộ, hay từ trước tới nay hắn chưa bao giờ tin lời cậu nói? 】

Trì Chiếu cũng không đoán được, cậu nhíu mày nhìn Louis nửa ngày, kéo tay hắn rồi xoay người đi.

Cục trưởng lại gần Louis, "Thượng tướng West, ngài……”

Còn chưa nói xong thì Louis đã bị Trì Chiếu lôi đi, hắn quay lại gật đầu tỏ ý xin lỗi với cục trưởng, sau đó xoay đầu về.

Cực trưởng nghẹn lời, ông xoay người nhìn xung quanh càng ngày càng nhiều người vây xem là đã có thể đoán trước đêm nay trên Tinh Võng sẽ có gió tanh mưa máu đến thế nào.

Trì Chiếu kéo hắn đi về phía bãi đỗ xe, Louis không mang mặt nạ mô phỏng, hiện tại tỉ lệ quay đầu là 300%, đến khi ngồi lên xe không gian rồi Trì Chiếu mới cảnh giác nhìn về phía Louis.

Louis không hiểu vì sao cậu thường nhìn hắn bằng ánh mắt cảnh giác đến vậy, định mở miệng dò hỏi, Trì Chiếu dùng cách hệ thống đã dạy, dùng tinh thần lực điều chỉnh tình trạng cơ thể, điều chỉnh tâm trạng nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó mới nói: “Anh không cần lo cho tôi.”

Louis nhìn nhìn hắn, “Tương lai hai ta sẽ là vợ chồng, đương nhiên tôi sẽ lo lắng cho em, về sau tình huống thế này sẽ không xảy ra nữa, tôi sẽ không để em nhìn thấy cảnh máu me như vậy.”

Louis cho rằng cậu bị kích thích lớn do gặp tình cảnh kinh hoàng nên mới nói như vừa rồi, âm thanh hắn lại nhẹ hơn, “Nhưng em cũng nên học cách tự……”

Chữ "khống" còn chưa kịp thốt ra, Trì Chiếu đã vội nắm chặt tay hắn, cậu dùng sức rất mạnh, thật ra Louis không đau, nhưng hắn cảm nhận rõ Trì Chiếu đang cuống cả lên, Louis dừng lại, câu nói kế tiếp bị hắn nuốt vào, hắn nhíu mày nhìn Trì Chiếu, cậu hơi hơi nghiêng nghiêng mắt như đang nghe tiếng gì đó.

Không thấy giọng Morris, cậu hít sâu sau đó nhìn vào mắt Louis, “Tôi sẽ, sau này đừng nhắc lại chuyện này, được không?”

Ngàn vạn lần đừng nhắc lại, nếu bị Morris phát hiện tinh thần lực cậu thật sự biến thành cấp S, thậm chí có khi còn lợi hại hơn cả cấp S, lão sẽ biết ngay mình nói dối, hơn nữa còn phát hiện mình lợi dụng lỗi chip cảm ứng che giấu lời nói dối. Đến lúc đó dù Morris không giết thì cũng muốn tra tấn cậu không còn hình người, có lẽ còn theo dõi cậu sát sao 24 giờ/ngày, hoặc bị Morris yêu cầu thâm nhập vào quân bộ, hoặc là thâm nhập bộ máy chính trị, tóm lại là ở đâu có nhiều tình báo thì cậu phải đi nơi đó, mà một người có tinh thần lực cấp S cũng chắc chắn có tư cách xuất hiện tại những khu vực đó.

Trì Chiếu dường như đã thấy được trước thảm trạng tương lai của mình, nhưng Louis  không cảm kích chút nào, hắn khó hiểu nhìn Trì Chiếu: “Tại sao? Hình như em rất sợ……”

Đôi mắt Trì Chiếu trừng lớn, nếu Louis nói câu này ra cậu sẽ đi đời ngay, bèn duỗi tay chặn miệng Louis, nhưng thể chất hắn tốt hơn cậu, động tác cũng nhanh hơn, chưa  kịp với qua thì bàn tay đã bị Louis túm chặt, sự nghi ngờ trên mặt hắn càng ngày càng sâu. Tim Trì Chiếu loạn lên, thế nào lại ngửa đầu lại gần, hôn môi Louis.

Xong rồi, Louis không nói ra được chữ nào nữa.

Hệ thống vẫn ngồi xem: “……”

Con mắt nó tinh đời thế nào chứ, tóm được ký chủ đã thông minh lại còn nghe lời, đã tốt bụng lại còn hăm hở nhiệt tình, thậm chí còn rất có tinh thần hy sinh, mỗi tội là đối tượng nhiệm vụ lần nào cũng…… Ôi da, nói ra thì lại muốn khóc.

Trì Chiếu nhắm mắt lại, dán cánh môi trên bờ môi Louis, xác nhận hắn sẽ không nói nữa mới dừng, cậu thấp giọng nói: “Tôi rất sợ, cho nên sau này đừng nhắc.”

Im lặng một lát, Trì Chiếu nâng mắt khẩn cầu nhìn Louis, “Xin anh đó.”

Cả Louis và Trì Chiếu đều biết chuyện đó là chuyện tinh thần lực, nhưng bên phản quân lại nghe thành bọn họ đang nói chuyện tập kích vừa rồi, cũng may số Trì Chiếu tốt, lúc đó có người gọi Morris ra ngoài, cho nên không nghe được bọn họ nói gì, hiện tại người đang nghe là hai cấp dưới, bọn họ không thông minh đến thế, không hiểu ẩn ý sau mấy lời này.

Nụ hôn vừa xong là nụ hôn đầu tiên của Louis, lúc thiếu niên tới gần, toàn bộ cảm giác của hắn như được phóng đại hoàn toàn, bộ não siêu việt của Louis thậm chí còn đơ mất hai giây, cơ thể hắn cứng đờ, cung phản xạ cũng chậm nửa nhịp, mãi đến khi thiếu niên lùi lại gần như khẩn cầu nói ra ba chữ kia thì Louis mới nhặt về được chút lý trí.

Ngày đó lúc Thiệu Trạch An được anh trai đón đi, hắn cố ý theo sau âm thầm theo sau chủ yếu để thử phản ứng bản năng của cậu, rất rõ ràng, hắn đã thành công, tốc độ Thiệu Trạch An quay đầu còn nhanh hơn anh trai, mà tinh thần lực của anh cậu là cấp S.

Khi đó Louis đã xác nhận, Thiệu Trạch An quả đúng là đã nhảy cấp, hình bóng ngày đó hắn nhìn thấy cũng đúng là Thiệu Trạch An, không phải ảo giác.

| Editor: Ngày đó theo lời Louis là ngày Trì Chiếu cứu Louis|

Nhưng vì sao Thiệu Trạch An lại giấu diếm chuyện này, cậu cứu người, không phải hại người, cần phải che che giấu giấu sao?

Louis không hiểu nên ngày hôm sau tới Thiệu gia, thứ nhất là xin lỗi, thứ hai là hỏi Thiệu Trạch An cho rõ ràng, nhưng tình cờ sau đó lại được nghe chuyện càng khiến mình để ý hơn, tất nhiên chuyện này không mở miệng hỏi nữa. Rồi tiếp tục đến hôm nay.

Louis đột nhiên phát hiện, thứ Thiệu Trạch An muốn giấu diếm không phải chuyện cậu cứu hắn, mà là chuyện tinh thần lực cậu rất cao.

Hai người đối diện, tim Trì Chiếu tâm sắp bay đến tận cổ họng rồi, mãi về sau Louis mới trầm mặc gật gật đầu.

Chỉ trong nháy mắt, sống lưng căng thẳng của thiếu niên thả lỏng, cậu rũ đầu, nhìn như vừa đã trải qua một lần cửu tử nhất sinh.(*)

|(*): Cửu tử nhất sinh: 9 đường chết 1 đường sống, tương tự với câu ngàn cân treo sợi tóc ở Việt Nam|

Louis không tiếng động nhìn cậu, ánh mắt nghiêm túc và lạnh lẽo, Trì Chiếu vừa ngẩng đầu đã suýt nữa bị hắn dọa nhảy dựng, lúc này xe không gian đã về đến Thiệu gia, Trì Chiếu dừng nói: “Sau này tôi sẽ giải thích với anh, gặp lại sau, thượng tướng West.”

Nói xong Trì Chiếu xuống xe, Louis không đi theo, trên đường Trì Chiếu thấp tha thấp thỏm, đến tận lúc mở cửa đi vào mới cảm giác được tầm mắt luôn dõi theo mình biến mất, Trì Chiếu lau trán nhẹ nhõm sống sót sau tai nạn.

Cuối cùng cũng lừa được chuyện hôm nay, chuyện sau này để sau rồi nói, cậu cũng không tin với năng lực nói bừa của mình còn không tìm ra lời giải thích hợp lý hợp tình.

Nửa đêm, Trì Chiếu đang nằm ở trên giường đột nhiên mở mắt ra.

…… Cậu sai rồi, thật sự cậu không tìm ra được lời giải thích hợp lý hợp tình nào cả.
Bình Luận (0)
Comment