Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 14

Có Việc Muốn Nhờ

Hạ Tử Tình bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc!Em trai là con trai duy nhất của Hạ gia , nếu như nó ko cẩn thận mà ngồi tù ,thì công ty của Hạ gia sẽ giao cho ai tiếp nhận? Lẽ nào lại giao cho hạng nữ lưu như nàng và đại tỉ?

Nàng chỉ biết làm người mẫu,việc của công ti thì một chút cũng ko biết!Còn đại tỉ lại là một thiên kim tiểu thư chỉ biết đến quần áo! Nếu như em trai ko thể trỏ thành tổng giám đốc quản lý công ty, công ty nhất định sẽ rơi vào tay của người khác họ

Nếu là như vậy !thì tâm huyết cả đời của ba sẽ uổng phí mất!

"Chúng ta nên làm thế nào mới tốt đây ? Mẹ." Hạ Tử Tình lo lắng.

"Sở dĩ mẹ tới tìm con nói chuyện,là vì muốn con nhờ Lập Phong có thể giúp đở mình được hay ko?Dù sao Lâm gia cũng là 1 đại gia tộc,ở nước Mỹ cũng có chi nhánh công ty.Nó và nhân viên chính phủ Mỹ cũng có quan hệ.Đối với pháp luật của Mỹ quốc nó sẽ tương đối rõ ràng. Nói không chừng, Lập Phong sẽ có biện pháp cứu em trai con ra?"

Cầu xin Lâm Lập Phong giúp đỡ ? Hạ Tử Tình khẽ hạ mi. Hắn sẽ giúp đỡ bọn họ sao?Hắn sẽ nguyện ý giúp nàng cứu em trai ra sao?Trong lòng nàng 1 chút hi vọng cũng ko có! Dù sao quan hệ của bọn họ cũng ko tốt! Nàng nên như thế nào mở miệng nhờ anh đây?

"Tử tình,mẹ mong con có thể giúp mẹ lo chuyện của em trai. Nếu như nó ko thể tiếp nhận công ty của ba con,thì tương lai sau đó của nó sẽ ra sao?Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cả đời của nó! Con nhất định phải giúp nó a!Nó dù sao cũng là em trai duy nhất của con!" Dương tuệ lan nắm tay con gái năn nỉ

"Mẹ, con sẽ đi nhờ anh ấy. mặc kệ như thế nào đi nữa?Con cũng nhất định sẽ cứu em trai ra! Mẹ cứ yên tâm!" Hạ Tử Tình cầm tay mẹ rất thoải mái nói.

Kỳ thực lòng nàng lại ko muốn đi nhờ vả_!Phản ứng của Lâm Lập Phong , nàng ko cách nào suy đoán được! Nàng không thể làm gì khác hơn là kiên trì đi thử một lần vậy.Vì nhiệm vụ phải cứu em trai, vì tiền đồ cả đời của nó, vì tập đoàn Hạ thị, nàng dự định sẽ đi xin anh!

Mặc kệ Lâm Lập Phong làm sao, nàng cũng ko sợ! Chỉ cần hắn chịu giúp đỡ em trai, nàng ngay cả linh hồn cũng đều nguyện ý bán đứng!

Người nhà đối với nàng mà nói, vĩnh viễn đều là quan trọng nhất!

Hạ Tử Tìnhkhẩn trương cầm chặt bàn tay nhỏ bé , sợ hãi đi tới Lâm Lập tập đoàn. Nàng trong lòng lúc này thực sự rất khẩn trương a! Nàng sợ mình nói chuyện ko suy nghĩ lại đắc tội với Lâm Lập Phong,thì cuộc đời của em trai của nàng sẽ bị hủy hoại! Nàng phải cẩn trọng đối mặt với Lâm Lập Phong!

Nàng tự nghĩ, mặc kệ Lâm Lập Phong đưa ra yêu cầu gì,nàng cũng sẽ đáp ứng! Chỉ cần hắn nguyện ý cứu đệ đệ!

Khi tiếu quân lại một lần nữa nhìn thấy Hạ Tử Tình đi tới Lâm Lập tập đoàn,lòng cô ko hỏi đánh ra 1 dấu chấm hỏi? Lần này,vị thiếu phu nhân này ko biết lại có chuyện gì mà đến đây?

"Lâm thái thái, tổng giám đốc đang ở trong phòng họp,cô có thể đến phòng làm việc của tổng giám đốc chờ ông ấy ko?" Tiếu quân cung kính hỏi nàng.

"Được. Tôi sẽ ở bên trong chờ ." Hạ Tử Tình ôn hòa nói.

Nàng lúc này khiến tiếu quân có điểmbị mê hoặc.Nàng hôm nay thật tinh khiết,nếu đem so sánh với bạo hỏa khủng long như tối hôm qua, thì quả thật là một trời một vực

Tiếu quân đem nàng phòng làm việc của tổng giám đốc, có ý bảo nàng ngồi xuống sofa ngồi chờ,sau đó mang đến cho nàng 1 ly cà phê thơm lừng.

"Đây là loại cà phê mà tổng giám đốc thích nhất,hi vọng rằng cô cũng sẽ thích."

"Cảm tạ." Nàng gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Anh ấy họp, sao cô ko đi theo?"

Khế Ước Ma Quỷ

Tiếu Quân thức thời lập tức lui ra ngoài, thuận đà tiện tay đóng cửa. Phòng làm việc lúc này chỉ còn mỗi Hạ Tử Tình và Lâm Lập Phong.

Lâm Lập Phong đi tới bên cạnh nàng ngồi xuống, vẻ mặt sung sướng cười mỉm: "Em cố ý tìm đến công ti của tôi, ko phải là lại “muốn” tôi rồi chứ?"

Khuôn mặt của Hạ Tử Tình ko khỏi hiện lên 2 đóa mây đỏ.Hình ảnh kịch liệt tối hôm qua lại 1 lần nữa hiện lên trước mắt.Thân thể nàng đột nhiên khô nóng, ngay cả nhịp tim cũng đập nhanh hơn.

"Gì, tôi nói như thế khi nào?" Nàng vội vàng phủ định.

Ý cười của Lâm Lập Phong càng đậm“Ko phải em đến tìm tôi vì “muốn” tôi hay có việc muốn nhờ sao?"

Tên này thật thông minh a! Hạ Tử Tình phải thừa nhận!

"Em là có việc muốn nhờ." Hạ Tử Tình dự định đi thẳng vào vấn đề .

"Chuyện gì?" Con mắt đẹp của anh chăm chú nhìn nàng, mùi đàn ông đặc biệt trên người hắn quay xung quanh mũi nàng, xâm lấn khứu giác

Cái phòng làm việc này thoáng chốc đã trở nên thật chật hẹp, bên trong tràn đầy mùi của hắn, nàng cảm giác như chính mình đang bị khí của hắn vây chặt, khiến lòng nàng có cảm giác bức bách

"Em trai em tại nước Mỹ gây sự bị bắt,em hi vọng anh có thể cứu nó."giọng nói Hạ Tử Tình mềm nhẹ ko gì sánh được. Khiến hắn sau khi nghe vào cảm thấy thật thoải mái!Hình như đây là lần đầu tiên người phụ nữ này dùng lòng dạ như thế nói chuyện với hắn thì phải?

"Có nghiêm trọngko?" Anh bước tới gần nàng.

"Hình như có người bị thương." Nàng suy nghĩ một chút trả lời.

"Em muốn tôi giúp em thế nào?"

"Em trai ko bị ngồi tù, cũng ko bị lưu án lại,em mong muốn có thể giải quyết riêng." Hạ Tử Tình vội vã nói , thân thể tiến về phía sau 1 chút, để giữ khoảng cách với anh. Việc hắn gần kề sẽ khiến nàng hô hấp ko thông

Hắn hé miệng cười, "Tốt. Không thành vấn đề. Chuyện này, tôi sẽ xử lý rất tốt!Tuy nhiên nếu tôi giúp em, tôi sẽ được lợi gì?"

Câu thứ nhất của anh khiến nàng thật vui,câu thứ 2 lại khiến lòng nàng rơi thẳng xuống biển rộng. Nàng đã biết trước hắn sẽ ko vô điều kiện mà giúp đỡ nàng!Hắn là 1 người đàn ông rất thực dụng!

"Chỉ cần anh có thể làm tốt chuyện này, điều kiện sẽ tùy anh đưa ra!" Hạ Tử Tình kiên định nói.

"Em chắc chứ?"Anh chăm chăm nhìn vào mắt nàng.

"Chắc!Anh nói đi." Hạ Tử Tình chăm chú gật đầu.Cho tới bây giờ nàng chỉ có thể là cá nằm trên thớt, tùy anh định đoạt.

"Tốt!Em nghe cho rõ, tôi muốn em ko được phản đối ý muốn của tôi! Tôi nói cái gì, em đều làm cái đó! Toàn tâm toàn ý làm 1 người vợ hiền của Lâm Lập Phong,tôi nói gì đều nghe nấy! Trung trinh ko đổi!Mặc kệ sau này tôi đối với em ra sao,em cũng ko được thốt lên 1 câu oán hận! Ko được đòi ly hôn! Trừ phi tôi đem em vứt bỏ!Em có thể làm được ko?"Đôi mắt của hắn lóe ra ánh nhìn tà ác khiến người nhìn phải khiếp sợ.
Bình Luận (0)
Comment