Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 180

"La tổng, cũng đã khuya rồi, tôi cảm thấy khá mệt mỏi, muốn đi ngủ, không bằng tôi đi về trước nhé!" Cô sớm đã không còn cảm thấy hứng thú nữa, không ngờ lại bị hắn lợi dụng, cô chỉ muốn bữa tiệc sớm kết thúc mà thôi

"Vậy được rồi, chắc các tiểu thư bây giờ cũng đã mệt rồi nhỉ? Để tôi đưa các cô trở về." Triển Diệc Tường đi xung quanh chụp hai lần, vẫy vẫy Hắc Diêm Tước đang bị một đám con gái vây quanh.

"Triển công tử, các ngươi đi về trước đi, chúng ta muốn cùng Hắc tiên sinh uống rượu một lát nữa!"

Triển Diệc Tường không ngờ đến sẽ bị nhóm người phụ nữ này cự tuyệt, chậc chậc, một đám phụ nữ nịnh nọt, vừa thấy Hắc Diêm Tước đến, tựa như ong hút mật một đám liền đi lên!

"Nếu như vậy, La tổng, ta phải đi về trước rồi." Thẩm Tường Vi đứng lên, nhưng vì uống rượu nên lảo đảo vài cái.

"Ái chà, Thẩm tiểu thư cũng đã uống say, tôi xem đêm nay nên đến một căn phòng nào đó để nghĩ ngơi một đêm vậy. Bên giờ bên ngoài trời đã đổ mưa và cũng có sét đánh, trở về cũng không an toàn !" La tổng hận bây giờ không thể ăn Thẩm Tường Vi ngay lập tức, âm thầm vui mừng may mắn vì trời đang đỗ mưa và có sấm sét, đúng là trời cao ban cho cơ hội !

"Ừ, La tổng nói cũng đúng, trời đỗ mưa và có sấm sét, ngộ nhỡ gặp phải gió bão, ra ngoài cũng không an toàn." Triển Diệc Tường nhìn thời tiết bên ngoài đen mịt, đành phải đồng ý với ý kiến của La tổng.

"Tới tới tới, Thẩm tiểu thư, tôi dẫn cô đi xem phòng, bảo đảm cô sẽ yêu thích nơi này." Dứt lời, La tổng liền vội vàng dẫn Thẩm Tường Vi đang đi đứng lộn xộn , đi tới căn phòng.

"Không, không cần phiền toái La tổng đâu ! Bản thân ta có thể đi..." Âm thanh của Thẩm Tường Vi dần dần mất hẳn từ căn phòng.

Triển Diệc Tường có chút bất an nhìn Hắc Diêm Tước, hỏi: "Lão Hắc, La tổng kia sẽ không vì thế mà tiếp cận chứ? Tóm lại đêm nay chi phí tôi với anh cùng tính. Các người mẫu đêm nay, hảo hảo hầu hạ Hắc tổng, biết không?"

"Ôi, đã biết, Triển công tử, chẳng lẽ anh lại lo lắng chúng tôi sẽ thất lễ với Hắc tổng sao?" Một đám phụ nữ cười duyên.

"Ha ha ha, vậy cũng đúng, tôi đây đi trước tìm phòng nghĩ ngơi, sáng mai sang tiếp các người !" Triển Diệc Tường nháy mắt ra hiệu cười nói, cố tình hướng Hắc Diêm Tước nháy mắt nói ngày mai, chậc chậc, một nam N nữ, đêm nay mỹ nữ không đem lão Hắc ép khô mới là lạ!

Cười ngượng, hắn cũng đi vào phòng.

Trên hành lang, Triển Diệc Tường lấy điện thoại từ trong túi áo ra, môi nở nụ cười lạnh.

"Alo, Lão Doãn, con cá đã mắc câu rồi."

Ầm ầm - -

Sấm sét kéo đến, đem trọn dãy biệt thự bao bọc trong âm âm u u.

Trong thang máy, Thẩm Tường Vi vẫn ôm cửa thang máy không chịu đi ra.

"La tổng... Bản thân tôi có thể tìm được địa phương nghỉ ngơi, cám ơn hảo ý của ngài, mời ngài trở về đi." Cô cố nén rượu ở trong dạ dày đang quay cuồn cuộn. Thằng đàn ông chết tiệt, hắn vậy mà còn không chịu buông tay!

"Thẩm tiểu thư, cô không cần phải khách khí, đến đây đi, phòng tôi đã mở ra." Người đàn ông như con heo chết nở nụ cười ngoan độc,Triển Dược Tường cũng không để ý đến sự sống chết của cô, cô bây giờ giả trang cái gì!

"Không! Mời ngươi thả tay ra! Nếu không tôi sẽ kêu lớn!" Thẩm Tường Vi theo dõi gương mặt của hắn, tâm không khỏi sợ hãi !

Bốp - -

Bỗng dưng, hắn hung hăng đánh một bạt tai lên khuôn mặt của Thẩm Tường Vi!

Con heo chết tiệt này lập tức nổi giận dường như nắm bàn tay của Thẩm Tường Vi lôi kéo từ thang máy đi ra, "Kỹ nữ, bây giờ còn giả trang ư! Ai chẳng biết trước khi các ngươi lên làm người mẫu, đã sớm không còn cái gì gọi là Thánh nữ, đừng hóa trang nữa! Hôm nay lão tử coi trọng ngươi, là phúc khí của ngươi!"

"Hả!" Thẩm Tường Vi chóng mặt một hồi, nguyên lai tất cả đàn ông đều như thế sao? Động một tí liền dùng cưỡng ép, động một tí liền đánh một cái tát, bọn hắn cùng Hắc Diêm Tước không có khác gì nhau là mấy!

"Ông buông tôi ra! Chết tiệt, đồ con heo chết tiệt!" Không biết từ đâu mà có sức lực như thế, Thẩm Tường Vi hung hăng cánh lên cánh tay của hắn!

"Nha - -" nhất thời, tiếng quát vang lên khắp tầng trệt!

Thừa dịp hắn buông tay , Thẩm tường Vi bước vào thang máy, không ngừng đè xuống nút đóng cửa, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Nhưng, hắn một cước liền chen lách tiến vào!

"Người phụ nữ chết tiệt! Dám cắn ông đây! Được lắm, lão tử liền ở trong thang máy muốn ngươi!" Con heo chết tiệt nỗi giận.

Cửa thang máy khép lại, ấn Thẩm Tường Vi đè xuống.

"Ông đừng làm bậy làm càn, trong thang máy có máy theo dõi!" Thẩm Tường Vi hảo tâm nhắc nhở!

"Hừ, máy theo dõi, lão tử phải sợ sao!" Con heo chết tiệt đó ngông cuồng tự đại cười vênh váo nói, dứt lời, liền đem Thẩm Tường Vi đến một góc của thang máy

Roẹt!

Quần áo của cô bị hắn thô bạo xe rách một đường dài!

"Ông là cầm thú! Ông hãy cút ngay cho tôi!" Cô nắm chặt quả đấm, hung hăng đánh trên người hắn, nhưng đánh không lại sự thô bạo của hắn, lần đầu tiên trong đời, cô hận chính mình yếu đuối vô lực, lập tức sử dụng sức lực toàn thân, dùng đầu nhắm ngay vào đầu của hắn

"Bộp!"

Hung hăng đụng một cái!

"A - -" hắn kêu lên một tiếng, hắn che trán của mình, hắn không nghĩ tới người phụ nữ gầy yếu này, lúc phản kháng thế nhưng lại ngoan độc mạnh mẽ!

Đầu của Thẩm Tường Vi choáng váng một chút, có cảm giác chảy máu, trong hốc mắt nhất thời chua xót, lúc này, cô mới giật mình, liền nghĩ Hắc Diêm Tước làm tổn thương mình, lòng của cô thủy chung đối với hắn là đặc biệt, bởi vì là đặc biệt, mới có thể dễ dàng tha thứ cho hắn đã làm cho cô bị tổn thương, thế nhưng lại sống chết phản kháng sự đụng chạm của Tử Nam!

Trong lúc này, dần dần không khống chế được đứng dậy!

"Đinh!"

Thang máy cửa mở, Thẩm Tường Vi mạnh mẽ đẩy hắn ra, đè lại vết thương trên trán không ngừng chảy máu, rất nhanh chạy như điên ra ngoài!

"Ngăn cô ta lại cho tôi! ngăn cô ta lại cho tôi!"

La tổng ở phía sau lớn tiếng gào thét! Tiếng gọi chờ đợi bảo vệ trị an, mẹ nó, kỹ nữ thối, dám làm đầu của hắn bị thương!

Ầm ầm - -

Bên ngoài biệt thự cơn dông ầm ầm nỗi đến!

Thẩm Tường Vi nhanh chóng trốn các nhân viên an ninh , chạy nhanh ra bên ngoài.

Cơn mưa rất nhanh làm cho cô ướt và chật vật, nước mắt cũng dần dần tuôn trào, khắp nơi đều là một mảnh tối đen, tại nơi đất khách quê người, cô cảm thấy cô độc và bất lực!

"Hu hu hu..."

Thở hổn hển, cô liền khóc lớn tiếng!
Bình Luận (0)
Comment