Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 214

Hôm nay cô ta cố ý đi hỏi người hầu trong nhà, được biết bữa nay cha sẽ đến đây, nên cô cũng ngựa không ngừng vó mà chạy đến. Chỉ là cô không ngờ anh trai cũng dẫn người phụ nữ kia về!

Cô có chút lo lắng không biết cha thấy trường hợp quẫn bách như vậy sẽ làm thế nào!

Cha của Tây Tử nhướn nhướn mi, khẽ nheo đôi mắt hẹp dài lại nhìn xéo về phía Hắc Diêm Tước, dùng tiếng Nhật nói: “Tây Tử, con cũng đem lời của cha biến thành trò hề rồi sao?”

“…..Cha….” Nụ cười trên mặt của Tả Đằng Tây Tử bỗng chốc cứng đờ, trong lòng thầm kêu hỏng bét, cô ta lập tức nhào vào lòng mẹ cô, “Mẹ à, mẹ xem cha kìa, người ta khó khăn lắm mới có thể về nhà một chuyến đó…”

“Lão già này, khó khăn lắm cả nhà mới được cùng ăn một bữa cơm, Tây Tử dẫn bạn về thì đừng để người ta cười nhạo mình chứ.” Mẹ của Tây Tử vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô gái mà Triết Dã dẫn về ông không thích thì thôi đi, ngay cả bạn trai mà Tây Tử dẫn về ông này cũng không thích, người đàn ông này trông c1o vẻ rất ưu tú cơ mà.

Không khí có gượng gạo hẳn lên! Đầu Tướng Vi kêu ong ong, cái gì cũng không nghe thấy, cô chỉ biết người đàn ông ngồi đối diện khiến trái tim cô đập liên hồi! Hắn cũng thật nhanh quá đi chứ! Cô có thể đoán được hắn là cố ý! Với năng lực của hắn, cô quả thực là không có đường để mà thoát, nhưng không ngờ…hắn lại dùng phương thức này…

Tường Vi lén nhìn Hắc Diêm Tước, thấy hắn mang vẻ mặt không cảm xúc ngồi đó, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm cứ như cô không tồn tại vậy, ngón tay thon dài nâng ly trà lên, tự mình nhâm nhi thưởng thức.

“Tây Tử, con nói với cậu ta, hoặc là nói xin lỗi chúng ta và bồi thường lại khoảng tổn thất của Ny Thường trong sự kiện Paris, còn không thì kêu hắn cút đi, nhà Tả Đằng không hoan nghênh chào đón những người đối nghịch với Ny Thường!” Cha của Tây Tử tức đến nổi đỏ bừng cả mặt.

“Cha, như vậy sao con nói ra miệng được chứ…” Tả Đằng Tây Tử bĩu môi, yêu cầu của cha cũng thật là quá đáng đi chứ. “Vả lại sự kiện ở Paris vốn là do anh trai ra tay đánh người ta trước cơ mà!”

“Tây Tử, anh nói rồi, anh có đánh hắn ta!” Triết Dã vừa nghe liền phản bác, anh phẫn nộ nhìn Hắc Diêm Tước!

Cha của Tây Tử lập tức quay qua nhìn Triết Dã giận dữ nói: “Còn cậu nữa, tiểu tử thối, mau đuổi người phụ nữ này đi ra ngoài cho tôi!”

Không khí nhất thời căng thẳng hẳn lên! Hắc Diêm Tước lạnh lùng mà thản nhiên nhướn nhướn mày, khóe miệng không khỏi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉm, uống trà xong rồi lại ưu nhã đem ly đặt xuống bàn, không nói một lời nhưng lại khiến người phải e sợ!

“Lão già này!” Mẹ của Tây Tử đại khái hiểu được tình hình, nhưng bà vốn thương con gái nên liền nói nhỏ với Tây Tử, “Tây tử, con dẫn Hắc tiên sinh về phòng dành cho khách trước đi, tối nay cứ ở đây, cha của con mẹ sẽ từ từ nghĩ cách thuyết phục ông ấy.”

“Dạ, cảm ơn mẹ.” Tả Đằng Tây Tử chỉ đành quay qua kéo Hắc Diêm Tước, “Tước, em dẫn anh đến phòng dành cho khách trước, có lẽ cha không được vui, vì chuyện ở Paris lần trước đó…ừm, Tước, anh đừng giận nhé, mẹ em nói là sẽ nghĩ cách khuyên cha.”

Hắc Diêm Tước lạnh lùng quét mắt nhìn cha của Tây Tử, rồi đứng da65ym khẽ gật đầu với mẹ của Tây Tử theo lời cô ta.

“Triết Dã, chúng ta cũng đi thôi.” Mẹ của Triết Dã liền trấn an đứa con trai đang không chịu nhượng bộ này.

“Triết Dã…hay là chúng ta cũng tạm thời rời đi trước đi!” Chân của Tường Vi đang muốn tê rần lên rồi, nhưng cô cắn răng đợi Hắc Diêm Tước đi rồi mới khẽ thở phào, cô cần phải chạy trốn, càng nhanh càng tốt!

Tả Đằng Triết Dã cau mày, bất đắc dĩ nói với cha mình: “Cha, thế con đi trước đây, nhưng con sẽ không bỏ Tường Vi đâu, con sẽ kiên trì đến cùng…”

“Hỗn xược! Cút ra ngoài cho tôi!” Cha của Triết Dã vừa nghe anh nói thế thì giận dữ.

“Đi thôi, Triết Dã, đừng nói nữa, đừng nói nữa!” Mẹ của Triết Dã đành nhanh chóng kéo anh đi.

Bữa cơm tối nay tan tiệc với một bầu không khí không mấy vui vẻ, có ai ngờ rằng người mà hai anh em dẫn về đều là những người khiến cha họ tức đến phồng mang trợn má chứ!

Gió vào ban đêm đặc biệt lạnh, Tường Vi cứ lo âu thấp thỏm cùng Triết Dã đưa mẹ anh ta về phòng liền cùng Triết Dã đến phòng mình.

Tường Vi thấp thỏm nhìn xung qunh một cái, sau khi xác định không ai đi theo liền kéo cửa lại, chưa đợi cô mở miệng Triết Dã đã nhanh chóng nói: “ Mạn Vi, tối nay thật là có lỗi với em, anh không ngờ cha lại về bất ngờ như vậy, còn Tây Tử…”

“Không phải tại anh, Triết Dã, anh không cần phải áy náy. Mọi thứ đều tại em, chuyện ở Paris anh là vô tội mà, em cảm thấy thật có lỗi…” Tường Vi lắc đầu, chuyện lúc trước cô cũng không biết nên giải thích với Triết Dã ra sao, “Cha anh không thích em, em nghĩ em vẫn là nên rời khỏi thôi, anh thấy thế nào?”

Cô cẩn thận hỏi, cô cảm thấy rất lo lắng, tên ác ma đó đến rồi, cô không thể khờ khạo mà giả bộ không thấy hắn! Cô theo bản năng sờ sờ bụng mình, khẽ nắm chặt tay lại, vì đứa bé, cô phải dũng cảm lên!

Nhưng không ngờ Triết Dã lại lắc đầu: “Mạn Vi, chúng ta tạm thời vẫn chưa thể rời đi, bởi vì em là vượt biên qua đây, chỉ có thể gả cho anh, anh mới có thể giúp em đăng kí một thân phận hợp pháp, vả lại, mình cũng cần phải để cha thấy được sự kiên trì của chúng ta! Mạn Vi, em nói đúng không?”

Sắc mặt Tường Vi bất thình lình trở nên trắng bệch! Gả cho Triết Dã, cô chưa từng nghĩ đến chuyện này!

“Nhưng…Triết Dã, có thể tạm thời rời khỏi một thời gian không?” Cô bỗng chốc cảm thấy lảo đảo người, đúng vậy, người không có thân phận như cô, vô luận là đi đến đâu cũng sẽ bị áp giải về nước, một khi về nước thì đồng nghĩa là cô sẽ không thoát khỏi bàn tay ma quỷ, vả lại cô không có đồng nào cả, cho dù cô không ăn cơm thì đứa bé trong bụng cũng phải ăn chứ!

Thẩm Tường Vi, cô quả thật quá ngây thơ mà…

Cô thống hận bản thân mình quá vô dụng! Ngay cả con của mình mà cũng không bảo vệ được!
Bình Luận (0)
Comment