Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 22

“Tiên sinh, ngài đã về rồi? Nhanh dùng khăn mặt lau đi.”

Thấy Hắc tiên sinh đã vào phòng, Lương Nhất Uy nhanh chóng cầm lấy khăn mặt trong tay người hầu đưa cho tiên sinh.

“Nhất Uy, hẳn là ông cũng bị mưa ướt rồi hả?” Tiếng nói thuần hậu từ miệng Hắc tiếng sinh bật ra, xen lẫn chút mùi rượu, tan ra trong không khí. Hắn cầm lấy khăn trong tay Lương Nhất Uy, thuận tay lau lau nước dính trên mặt, con mắt nhắm lại, vẽ nên một đường cong sâu sắc.

“A? Ha ha, không, không....” Lương Nhất Uy lúng xấu hổ mà lau mồ hôi trên trán, thảo nào tiên sinh hỏi ông bị mưa ướt, hóa ra ông vì lo lắng quá mức mà ướt đẫm mồ hôi, “Tiên sinh, cô gái đêm nay của ngài, đã được tắm rửa sạch sẽ, đang chờ ở phòng bên cạnh.”

Lông mày nhíu lên, ông chủ Hắc liếc mắt nhìn về phía Lương Nhất Uy, trợ lý này đã trung thành theo Hắc gia nhiều năm, là trợ thủ đắc lực mà tập đoàn Hắc thị không thể thiếu, người đàn ông trung niên Lương Nhất Uy này cũng biết rõ tính hắn, nhưng mà đêm nay, hắn vô lại vô cớ bị chọc giận, không vui nói: “Nhất Uy, đêm nay tôi muốn đổi người!”

“Cái gì?” Lương Nhất Uy cứng người vài giây, tiên sinh muốn đổi người? Nhưng mà, nhưng mà trong nhất thời đi đâu mà tìm cô gái khác đây? Bên ngoài trời lại đang mưa to, Hắc gia lại rộng lớn, đừng nói là đi xe, cho dù là bay cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn là có thể làm được.

“Tiên sinh muốn đổi người sao?”

Lỗ tai của thím Hắc nghe được sự việc, trong lòng mừng rỡ, không dám nghĩ đến tiên sinh lại muốn đổi người, bà ta liếc liếc Mai Linh đang đứng ở phía sau, tranh thủ nháy mắt.

“Thím....” Mai Linh lập tức tiến đến, cúi đầu e lệ gọi một tiếng, từ khi Hắc tiên sinh bước vào cửa, hai con mắt to đen đều nhìn chằm chặp không hề bỏ qua!

Cô ta không ngờ Hắc tiên sinh lại đẹp trai anh tuấn như vậy! Đến Hắc gia đã một năm, cuối cùng cũng có cơ hội nhìn chủ nhân thần bí của Hắc gia, cô ta có chút hối hận, dì nói với cô ta tiên sinh là một ông chủ rất đáng sợ, hại cô ta còn tưởng là ông già có khuôn mặt dữ tợn!

Trong lòng Mai Linh lặng lẽ tức giận, từ lúc nhìn thấy khuôn mặt đẹp như điêu khắc của Hắc tiên sinh, vóc dáng cũng rất hoàn mỹ, tâm hồn thiếu nữ mười sáu tuổi của cô ta không có cách nào bình tĩnh nổi!

Vừa nãy tiên sinh muốn thay cô gái phục vụ tiên sinh sao? Chọn cô ta! Chọn cô ta! Trong lòng Mai Linh gào thét, nhưng vẫn không dám mạo muội ngẩng đầu nhìn Hắc tiên sinh.

“Tiên sinh, nếu lúc này đổi người, trong thời gian ngắn cũng không thể tìm được cô gái nào hấp dẫn hơn, không bằng......” Lương Nhất Uy lộ vẻ mặt khó xử, nhất cử nhất động của thím Hắc đều bị hắn nhìn ra, đừng mơ cháu gái bà có thể có sự chú ý của tiên sinh!

“Không bằng chọn ngay người có mặt ở đây đi, tiên sinh, cháu gái tôi cũng là xử nữ đấy!” Thím Hắc nhanh chóng ngắt lời Lương Nhất Uy, dùng vẻ mặt cười lấy lòng với Hắc tiên sinh!

“Cháu gái bà?” Hắc tiên sinh ngờ vực mà nhìn cô gái cao gầy đứng bên cạnh thím Hắc.

“Đúng vậy, nó tên là Mai Linh, năm trước cũng báo cáo với tiên sinh rồi, tiên sinh ngài không nhớ sao? Cô bé mà ngài cho phép cùng đi học với tiểu thư Tường Vi đó, chính là Mai Linh cháu gái tôi.” Thím Hắc vui rạo rực mà nịnh hót, hồi hộp mà nhìn Hắc tiên sinh, chỉ sợ ngài ấy chán ghét Mai Linh! Bà ta quay đầu lại nói với Mai Linh, “Con bé này, cháu nói đi!”

“Chào tiên sinh!” Mai Linh ra vẻ dịu dàng nhẹ nhàng kêu, tim lại như treo lên không trung.

“Thím Hắc, chẳng lẽ cứ là xử nữ đều được đưa cho tiên sinh sao? Sao không thử nhìn cháu gái bà là loại hạng gì!” Lương Nhất Uy khinh thường mà nhìn làn da đen ngăm của Mai Linh, cái quái gì chứ, con bé nông thôn quê dã này đừng mơ làm bẩn thân phận cao quý của tiên sinh!

“Nhất Uy, ý tôi muốn nói là, đêm này tôi muốn đổi cô gái kia lấy Tường Vi!”
Bình Luận (0)
Comment