Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 351

Tùng tùng cắc cắc ….

Một hồi tiếng trống vang lên giữa bầu trời đêm, nhạc sĩ Ả-rập chơi loại nhạc cụ truyền thống___trống con. Chỉ thấy họ quơ quơ múa múa loại nhạc cụ chế tạo đơn giản chỉ dùng da dê hoặc da trâu bịt lên, trong miệng phát ra tiếng hát đệm.

Tập tục hôn lễ ở Saudi, thường cử hành hôn lễ vào ban đêm.

Khi màn đêm phủ xuống, bầu trời chói lọi đầy sao bao phủ trên cung điện của Alva Aure, giống như một viên minh châu đang sáng lấp lánh trong màn đêm.

Trên quảng trường bên ngoài cung điện của Alva, trên đó trải một tấm thảm Ả-rập có màu xanh lá cây- màu sắc vui mừng. Chung quanh còn đặt ghế sa-lon bày biện các loại thức ăn, nước uống và bánh ngọt.

Dưới sự hướng dẫn của mấy diễn viên múa cao lớn mặc áo choàng Ả-rập, khách tới tham dự làm động tác vỗ tay theo tiết tấu âm nhạc Ả-rập truyền thống, đạp lên tấm thảm mềm mại, trước sau trái phải cùng nhau hát đối và nhảy múa, giống như kiểu múa oa của Lệ Giang, Vân Nam.

Bọn họ đều là những hôn khách nhảy vũ điệu truyền thống mừng lễ cưới của Ả-rập. Chỉ lát sau bọn họ đã nhảy lên biểu diễn màn múa kiếm của các bậc nam tử hán tráng kiện. Những người đàn ông cao lớn uy mãnh cầm thanh kiếm dài, đón gió nhẹ nhàng tung bay. Bọn họ thình thoảng khom lưng, thỉnh thoảng ưỡn ngực, thỉnh thoảng đằng đằng sát khí, thỉnh thoảng ngửa mặt lên trời cười dài. Chỉ thấy kiếm dài trong tay bọn họ, múa may trong không trung theo nhịp trống, không ngừng hét to theo nhịp, nhưng lại làm cho người khác cảm nhận được một vẻ đẹp tục tằn.

Những đứa trẻ trong vương thất cũng không nhàn rỗi, chúng nó ca múa và chơi đùa với nhau, nhảy múa xuyên hành trong đám người. Trong tiếng nhạc, tiếng hát, tiếng sáo triền miên, hôn lễ có một bầu không khí vui vẻ hạnh phúc.

Đây là một hôn lễ của hoàng gia, ý nghĩa khác biệt của nó còn có, trong số đông đảo con cháu hoàng thất Saudi, người có khả năng được thừa kế sự nghiệp thống nhất đất nước-hoàng tử Alva Aure cưới một người ngoại tộc!

Mặc dù Alva đã có 16 người thê thiếp, nhưng cũng không từng long trọng như hôn lễ lần này, bởi vì đây là người phụ nữ may mắn nhất, được trở thành vương phi Saudi. Cho nên hôn lễ lần này cực kỳ long trọng, không chỉ kế thừa phong tục hôn lễ của Saudi, vì vương phi tương lai là người ngoại tộc, cho nên có kết hợp với nghi thức hôn lễ Phương Tây nữa, đồng thời còn có một nhóm người làm truyền thông tràn vào, ngồi chổm hổm chờ đợi, trong lúc nhất thời, không khí khẩn trương và ồn ào.

Trong đêm hoa lệ sáng chói này, trong lòng Tường Vi đang là đổ mồ hôi, mặc dù cô đã từng mặc đồ màu vàng kim hồi còn trẻ con rồi, nhưng vẫn không nhịn được mà run run cơ thể, tối nay, cái giây phút quyết định cuộc đời cô, sẽ đến thật sao?

Alva rất coi trọng hôn lễ này, quần áo và trang sức trên người cô, chắc là cũng đủ xa xỉ. Trong gương phản xạ một cô gái ánh kim lóng lánh, tẹo nữa thì cô lóa cả mắt, nếu không nhìn cho kỹ, cô sẽ nghĩ đây là phiên bản của Cleopatra (Một nữ hoàng Ai Cập có sắc đẹp nổi tiếng).

Cô soi gương rồi cười nhạo một tiếng, qua đêm nay, cô sẽ triệt triệt để để cảm ơn người đàn ông kia, lần nữa trở về với cuộc sống yên tĩnh trước kia, dù là hy sinh, cũng đáng giá.

“Sao, đang thấy may mắn vì được gả cho người có tiền, từ nay vinh hoa phú quý rồi hả?”

Một âm thanh giễu cợt truyền tới, Hắc Diêm Tước mặc một thân tây trang màu đen, không quá khác biệt so với bình thường, nhưng trên túi áo trên ngực anh cài một đóa hoa tường vi màu vàng, khuôn mặt anh đùa cợt đi tới chỗ cô dâu, khóe miệng cong lên một đường cong châm chọc, đôi mắt đen như mực, sáng như sao lấp lánh ánh sáng.

Tường Vi xoay người, đôi mắt đẹp trong suốt, chẳng biết tại sao, lúc này đây gặp lại anh, tâm trạng lại bình tĩnh khác thường, đôi môi xinh đẹp đỏ thắm đã được kẻ đâu đấy, khẽ chu lên, cười nhạt___

“Cho nên rất là cảm kích anh hôm nay đã vì tôi mà làm tất cả, Alva thật là một người không tệ, gia thế tốt, người cũng tốt, quan trọng nhất là, anh ấy luôn miệng nói yêu tôi, người đàn ông như vậy, tôi có đốt đèn lồng đi tìm cũng khó thấy.”

Giọng cô bình thản, dường như cố ý lại như vô tình tỏ vẻ giễu cợt, lọt vào tai Hắc Diêm Tước ba phần chói tai, bảy phần rối rắm.

“Hừ, vậy thì cô nên mở to hai mắt, cố mà giữ vị trí của mình. Đừng có bảo tôi không nhắc nhở cô… cô chỉ là người thứ 17 của Alva, cũng sẽ không phải là người cuối cùng. Với lại ở nơi đất nước đạo Hồi này, nếu đàn ông muốn ly hôn, chỉ cần nói liên tục ba lần ‘Cô bị bỏ’ trước mặt vợ mình, việc ly hôn chính thức có hiêu lực. Thừa thấy, Alva mà muốn bỏ một người phụ nữ thì dễ tới mức nào.”

Một bên anh nói lời lạnh lùng, một bên thì xụ mặt đi tới phía sau lưng cô, ánh mắt chim ưng nhìn chăm chú vào bóng dáng màu vàng trong tấm gương.

Tối nay cô thật sự là hoa lệ. Lễ phục trên người hoàn toàn là do vàng lá làm thành, trang phục và trang sức đều là trang phục Ả-rập truyền thống được phương Tây cải biến, làm triển lộ toàn bộ vẻ đẹp dịu dàng của cơ thể ra ngoài, xa hoa, ung dung mà trang nhã.

Lọn tóc màu đen của cô rủ xuống bả vai, tới sống lưng, đen bóng, tỏa ra hương thơm dìu dịu, trên trán đeo một chuỗi dây chuyền bằng vàng lấp lánh, kéo dài tới tận sau gáy, một lớp sa mỏng màu vàng kim trong suốt trùm lên sau đầu, có vẻ đẹp phiêu dật như thần thánh.

Hay cho một vương phi Saudi!

Hắc Diêm Tước híp đôi mắt hẹp dài, vẻ mặt tinh khiết của cô làm đáy lòng anh trào lên lửa giận vô hình!

“A, thật vậy chăng? Nếu mà anh tới để chúc phúc tôi thì tôi đây xin nhận. Xin lỗi nhé, tôi đang vội.” Thì ra ly hôn đơn giản tới vậy.

Tường Vi lạnh nhạt cười một tiếng, sau đó xoay người lại, mặc cho mấy người hầu gái giúp cô sửa soạn lễ phục.

Cô không biết cô và Alva có làm đăng ký về mặt pháp luật không, bởi vì tất cả mọi việc đều do Hắc Diêm Tước làm, cô chỉ cần làm một cô dâu ngoan ngoãn là được.

Từ khi nhận cú điện thoại kia, cô hiểu rằng, giữa cô và anh không thể có gì nữa.

Sắc mặt Hắc Diêm Tước hơi bị cứng ngắc một chút, anh cứ nghĩ cô sẽ hai mắt đẫm lệ cầu xin anh đừng gả cô cho người khác…Nhưng lúc này đây, cô lại cực kỳ tỉnh táo, anh tinh tế liếc bóng người trong gương một cái, thấy trong đôi mắt cô chỉ có sự lạnh nhạt, cứ như anh là một người xa lạ…

Bục, trong ngực như có thứ gì đó nện xuống, ánh mắt anh chợt lóe lên, cắn răng nói từng chữ, “Vậy thì xin chúc mừng cô, vương phi Saudi!”

Nói xong, anh nện bước đi thẳng ra khỏi buồng cô dâu, không hề quay đầu lại.
Bình Luận (0)
Comment