“ Mình nói cho cậu biết, bây giờ trên người mình một phân tiền cũng không có, đến lúc đó mình lấy gì để trả viện phí cho bệnh viện đây, không cần thiết ở đây nữa!”
Văn Hinh trừng mắt với anh, cô ở viện cũng đã hai ngày rồi, căn bản là cô không có sao cả, thế mà anh lại cố tình không cho cô xuất viện. không chỉ vậy, ngày nào anh cũng bắt cô làm bệnh nhân cho cái cô y tá Tiểu Lăng luyện tập tiêm thuốc( anh có biết cô Lăng kia tay nghề thế đâu chụy?), coi cô như là cái bia sống để tiêm thuốc, cô thật sự chịu đựng đủ rồi.
Nghe cô nói vậy… Lăng Hạo Hiên lập tức bật cười,
“ Cậu yên tâm, sẽ không ai tới đòi viện phí của cậu đâu.”
Nghe vậy, Văn Hinh mạnh mẽ trừng anh, không nói gì nữa.
Tối hôm ấy, Lăng hạo Hiên sợ Văn Hinh nửa đêm gặp chuyện gì không ai chăm sóc, nên ở lại cùng cô. Văn Hinh bảo anh về đi, nhưng mà nói là làm, vẫn không thể thay đổi quyết định của anh. Cuối cùng cô cũng không quản nữa, anh muốn ở lại thì ở đi, rồi cô chìm sâu vào giấc ngủ.
Trưa ngày thứ hai, Lăng Hạo hiên ra ngoài mua một đống đồ ăn về làm bữa trưa cho Văn Hinh, mới đặt mông xuống ngồi còn chưa ấm chỗ, liền nhìn thấy Tề Nhân Kiệt ôm một bó hoa hồng đỏ to đùng đi vào.
Nhìn thấy Tề Nhân Kiệt, sắc mặt của Lăng Hạo Hiên lập tức thay đổi, anh lạnh lùng nhìn Tề Nhân kiệt, sau đó quay đầu qua chỗ khác không thèm để ý tới anh ta.
Văn hinh thấy thế, vì hành động như trẻ con của Lăng hạo Hiên mà cảm thấy buồn cười, nhìn dáng dấp của bọn họ hẳn là có tranh chấp gì đó. Sau đó cô nhìn sang Tề Nhân Kiệt, nhíu mày hỏi:
“ Sao anh lại tới đây?”
Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..
Tề nhân kiệt nhìn Lăng Hạo hiên một cái, đột nhiên lộ ra một tia cười vô cùng giảo hoạt, sau đó đến bên cạnh Văn Hinh đem bó hoa hồng trongt ay với trước ngực cô, hơn nữa thâm tình nhìn văn Hinh nói:
“ Để anh xem một chút, chúng ta dù sao cũng đã từng là tình nhân, bây giờ em ngã bệnh phải nằm viện, anh đây người yêu cũ đương nhiên phải đến thăm em một chút, nhân tiện hỏi em, em đã rời khỏi Du Thần ích, có thể trở lại bên cạnh anh không, anh vẫn còn rất thích em, nhớ mãi không quên, thế nào, em nên suy nghĩ lại một chút.”
Văn hinh nghe được hắn nói , nghe là một hồi kinh ngạc, nàng lúc nào thì thành tình nhân của hắn rồi hả ? Nhưng ngược lại thấy được Lăng Hạo hiên này đã xanh mét sắc mặt của cùng tề nhân kiệt trong mắt này bôi hài hước, nàng bỗng chốc hiểu rõ ra. Thì ra hắn là ở trêu chọc Lăng Hạo hiên đâu, không khỏi nở nụ cười.
"Tốt ——"
"Không cần suy nghĩ gì hết, ngay bây giờ cô ấy liền trả lời anh.:
Văn Hinh vừa định mở miêng, Lăng Hạo Hiên đã cắt đứt lời cô…, hơn nữa còn đoạt lấy bó hoa hồng trong tay cô nhét trở lại trong tay Tề Nhân Kiệt, đẩy anh ra khỏi cửa.
“ Cô ấy vĩnh viễn sẽ không quay lại với anh, anh hãy chết cái ý nghĩ này đi,”
Thấy thế, Văn hinh rốt cuộc không nhịn được mà cười ha ha , sau đó Tề Nhân Kiệt cũng cười theo.
Thấy hai người mới gặp nhau đã cười vô cùng vui vẻ, Lăng Hạo Hiên ngây ngẩn cả người, anh lại nhìn nét mặt của tề Nhân Kiệt và Văn Hinh một lần nữa, cuối cùng rời tầm mắt trên mặt Văn Hinh, hỏi:
“ Thế nào?”
Anh đột nhiên có cảm giác bị người khác đùa giỡn.