Nhưng mà sắc mặt Du Thần Ích trầm xuống, lạnh lùng nói: “ em ở công ty cùng mẹ xử lí công việc.”
"Trong công ty không phải còn có hắn sao?" Lạc Tình nhìn về phía Lam Dật Thần, vẻ mặt không vui nói.
“ Cậu ấy sẽ đi cùng anh.”
Lần này, Lạc Tình càng không cam lòng, lập tức kêu lên: “ tại sao anh ta có thể đi chung với anh, còn em thì không?” Nói xong, cô còn hậm hực trợn mắt nhìn Lam Dật Thần. Lam Dật Thần lại bày ra bộ mặt đắc ý, khiến cho cô càng thêm tức giận nghiến răng nghiến lợi.
“ Lần này cậu ấy lấy thân phận là thiếu gia Lam thị đi dự hội nghị.” Du Thần Ích đơn giản đáp.
"Hừ!" Lạc Tình không cam lòng hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa, mãnh liệt bới chén cơm trong tay mình, giống như là chén cơm có thù với cô ngàn năm vậy.
Văn hinh nghe thấy Du Thần Ích nói muốn đi Đức tham dự hội nghị, không khỏi nhíu mày. Chẳng biết tại sao, trong lòng cô đột nhiên sinh ra một trận lo lắng, giống như sắp sửa xảy ra chuyện gì vậy.
Buổi tối, Văn Hinh đang chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa. Cô ra mở cửa, bên ngoài là Du Thần Ích, “ Anh… có việc gì thế?” Trễ như vậy anh ta còn đi tìm cô, còn mang bộ mặt nặng nề, hình như là có chuyện gì muốn nói với cô.
Du Thần Ích nhìn cô, sau đó nhấc chân bước vào phòng, thuận tay đóng cửa phòng lại, nhưng lại không nói cái gì. Văn Hinh thấy thế, có chút nghi ngờ, lại kinh ngạc nhìn nhất cử nhất động của anh.
Đầu tiên Du Thần Ích quan sát một vòng cả căn phòng, sau đó xoay người nhìn Văn Hinh, nhìn cô thật sâu, Văn Hinh cảm thấy không được tự nhiên lại thấy anh nói:” Ngày mai tôi phải ra nước ngoài, cô… trong khoảng thời gian này… cô phải chăm sóc tốt bản thân mình, chú ý an toàn” Rõ ràng là đang quan tâm cô, nhưng thấy anh nói không được tự nhiên, gương mặt tuấn dật tràn đầy rối rắm.
Anh nói không được tự nhiên, Văn Hinh nghe cũng không thấy tự nhiên, đêm hôm anh ta tới tìm cô, chỉ để nói với cô những lời này sao? Hơn nữa những lời này, nếu như không phải chính tai cô nghe được, có đánh chết cô cũng không tin anh ta lại nói ra những lời quan tâm tới cô như vậy.
Không có biện pháp tin tưởng, trước kia anh ta đã để lại ấn tượng xấu với cô, khiến cô khó có thể chấp nhận thay đổi của anh ta, cô không có cách nào tiếp nhận.
Đợi chút, thay đổi?
Cô kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Du Thần Ích, trong mắt thoáng qua một tia nghi ngờ. Lúc này, trong đầu cô đột nhiên nhớ lại những lời mà dì Lý nói với cô, thái độ của Du Thần Ích với cô đã thay đổi nhiều, lúc ấy cô cho rằng dì Lý vì muốn an ủi cô nên mới cố ý nói như vậy, cô cũng không để bụng.
Khi đó cô nghĩ, nhà họ Du bất luận kẻ nào cũng không liên quan tới cô, cô sẽ không để ý người nào, cũng không yêu người nào , cũng không cần phải hận kẻ nào, chỉ cần không liên lụy tới người nào là được.
Nhưng mà hôm nay xem ra…
Anh ta đã từng hận cô như vậy, cũng sẽ quan tâm tới cô sao?