Hôm sau.
Tập đoàn Đường Thịnh,
Đã qua giai đoạn bận rộn, mấy người ở phòng thư kí đều đã tản tản ra, rẽ trái rẽ phải.
Hạ Hải Dụ nằm trên mặt bàn làm việc của mình, gục mặt, vừa than thở, vừa nói thầm nho nhỏ.
“Khốn nạn…..Đồ tồi…..Đồ con rùa…….Đồ con rùa….khốn nạn……vô sỉ”. Mắng tới mắng lui, nói không ngừng.
Mặt khác ba nữ thư kí nhìn lẫn nhau, bu quanh nghi hoặc:” Tiểu Hạ, hôm nay cô bị làm sao vậy, là lạ đó…!”.
Hả?!
Cô rất kì lạ sao!?
“Biểu hiện hôm nay của tôi rõ ràng thế cơ à?”. Hạ Hải Dụ lấy tay sờ sờ lên mặt mình, nghi hoặc.
“Rất rõ ràng!”. Ba người thư kí đồng thanh gật đầu, các cô cũng là thư kí có thâm niên, nhìn mặt đoán cảm xúc là sở trường, buổi sáng mặt Tiểu Hạ khi đi vào làm đều rất hung dữ, nhất định là có chuyện!
“Tiểu Hạ, nguyên nhân cô không vui liên quan đến đàn ông sao, thất tình à?
Đàn ông?!
Thất tình?!
Choáng váng quá…. các cô cũng cho rằng cô thật sự có chuyện yêu đương sao!
Làm ơn đi, cô và Đường Húc Nghiêu làm sao có thể có quan hệ yêu đương, bọn họ là…….phải…….
Ôi…Không biết phải nói như nào hết……dù sao cô cũng cảm thấy cực kì chán ghét quan hệ này!
Nhất là trải qua sự việc ngày hôm qua, cô cảm thấy càng ngày càng chán ghét anh ta!!
Tức giận sái quai hàm, trong lòng lại bắt đầu nổi giận đùng đùng.
“Tiểu Hạ, cô đấy, tuổi còn trẻ, có lẽ vẫn cảm thấy thất tình giống như trời sập, nhưng thật ra không làm sao cả, thất tình cũng giống như cảm cúm, qua đi rồi sẽ khỏe!”.
“Đúng thế, Tiểu Hạ, lúc mới bắt đầu, chắc chắn trong lòng vẫn còn rất khó chịu, nhưng mà , qua hai ngày thì sẽ lại tốt thôi!”.
“Không sai, không sai, quan trọng nhất là, đừng giấu mọi chuyện ở trong lòng, có chuyện gì nói hết ra sẽ thoải mái hơn đấy!”.
Nói ra?!
Muốn chết sao……Các cô muốn cô nói ra kiểu gì?!
Chẳng lẽ muốn cô nói cho các cô biết, Đường Húc Nghiều là kẻ đắc tội đầu sỏ biến cô thành chết mê chết mệt?!
Các cô sẽ cho rằng cô bị mắc bệnh hoang tưởng mất ?!
Sẽ có ai tin được Đường thiếu gia cao cao tại thượng sẽ cùng với chim sẻ nhỏ xảy ra loại quan hệ này, chẳng những cùng cô làm việc ‘ này này nọ nọ’, mà cô còn bị lợi dụng đi kích thích ‘ tình địch ‘.
Thà, cứ cho là cô đang ở trong tình trạng thất tình cũng được!
Thời gian nghỉ trưa, mọi người đều đi ăn cơm, nhưng Hạ Hải Dụ vẫn cắm đầu vào chỉnh sửa tài liệu, ánh mắt nóng bỏng sau lưng, ở trên người cô sắp đốt thủng một lỗ lớn.
Đường Húc Nghiêu!!!!
“Hạ Hải Dụ…..” Anh ta từ phía sau gọi tên cô, lần thứ mười chín trong ngày hôm nay.
Cô tiếp tục giả mắt điếc tai ngơ, làm bộ như không nghe thấy.
Hừ, sẽ không thèm để ý đến anh ta, sẽ không để ý đến anh ta, sẽ không!
Nổi cáu đi, tức giận đi, tức chết anh!
Ở đáy lòng Hạ Hải Dụ cười thầm, đồng thời âm thầm suy nghĩ câu trả lời, chuẩn bị tùy thời mỉa mai trả lời anh ta.
Nhưng mà, đợi một lúc lâu cũng không thấy anh ta có động tĩnh gì!
Nghi ngờ định quay mặt lại nhìn, có một ít nhớ nhung rốt cuộc lộ ra, nhưng ngộ nhỡ bị anh bắt gặp, thế chẳng phải sẽ bị anh cười chết sao!?
Im lặng không phát ra tiếng, tiếp túc cúi đầu làm việc, nhưng trong lòng bắt đầu nhấp nhổm không yên, khóe mắt vẫn quét sang phía bên cạnh, đề phòng anh ta đến gần.
Quả nhiên----
Anh ta đang đi đến!
Nhưng mà, anh ta không những không nổi giận, mà còn rất kiên nhẫn đứng ở trước mặt cô:” Nghỉ trưa cùng đi ăn cơm có được không?”.
“Tôi đã có hẹn!”. Cô nhanh chóng trả lời.
“Thế sau khi tan làm thì đi xem phim?” .
“Ngại quá, đã có người hẹn trước rồi!”.
“Buổi tối sẽ cũng lên giường!”.
“Cũng đã có người hẹn!”.
Nói xong, tình huống…….Không…….Hay……….Rồi!