Tổng Giám Đốc , Tôi Sai Rồi !

Chương 90

Đến bệnh viện thăm Hải Tinh, thu xếp ổn thỏa mọi thứ, rồi đưa em trai Hạo Nhiên rời đi, trải qua một lúc lăn qua lăn lại, cuối cùng Hạ Hải Dụ có thể nghỉ chân.

Đi vào nhà trọ được học viện phân chỗ, tâm tình vô cùng tốt.Tuy nhỏ nhưng đầy đủ cả.Hơn nữa, cô còn có thêm vài người bạn ở cùng phòng!

Nhiều năm như vậy, cô luôn ở một mình, bởi vì bình thường quá bân rộn, bận rộn đi làm, thời gian gần gũi với bạn bè rất ít ỏi, cũng không chơi được với bạn thân nào, điều này rất tuyệt vời, rốt cuộc cũng có một người bạn!

“Xin chào, tớ tên Hạ Hải Dụ, đến từ Trung Quốc”.

“Xin chào, tớ tên là Vân Tiểu Tiểu, đến từ Singapore, nhưng tớ cũng là người Trung Quốc!”.

Vân Tiểu Tiểu?!

Tiểu Tiểu?!

Cái tên rất thú vị!

Vóc dáng cũng rất thú vị!

Cái đầu nho nhỏ, gương mặt nho nhỏ, lỗ mũi nho nhỏ, cái miệng nho nhỏ nốt……Thật sự là cái gì cũng nho nhỏ!

Chỉ có đôi mắt kia là lớn lớn, long lanh, màu sắc bên trong lấp lánh có hồn.

Hạ Hải Dụ híp mắt cười, trực giác liền nhận định là cô gái trẻ con, vươn tay:” Tiểu Tiểu, về sau chúng ta không chỉ là bạn cùng phòng, hơn nữa còn là bạn tốt nhé!”.

“Ừ, bạn tốt!”.

Hai người cười một cái bắt tay nhau, sau đó cùng nhau dọn dẹp lại căn phòng.

Căn phòng nhỏ hai phòng ngủ một phòng khách, mỗi người ngủ một phòng, Hạ Hải Dụ chọn cái nhỏ hơn, bởi vì cô sử dụng tương đối ít, mà đồ của Tiểu Tiểu rất dọa người, thức ăn, quần áo, đồ dùng, trò chơi, cái gì cần đều có. Hạ Hải Dụ không khỏi nghĩ đến một từ --- Cuồng mua sắm!

“Hải Dụ, tới đây tới đây, con gấu bông này cho cậu”. Vân Tiểu Tiểu đem một con gấu Winne The Pooh cực lớn nhét vào trong ngực Hạ Hải Dụ.

“Ừm……” con gấu bông quá lớn, thiếu chút nữa giết chết Hạ Hải Dụ:” Tiểu Tiểu….Cái này……..Cái này…….Muốn tặng cho tớ?!”.

“Đúng vậy! Tớ mang theo hai con, cho cậu một con!”. Vân Tiểu Tiểu rất hào phóng nói.

Hạ Hải Dụ ngớ ra, mặc dù cô không biết giá tiền cái này, nhưng cảm giác giá trị rất xa xỉ, nhưng nhìn dáng vẻ Tiểu Tiểu rất chân thành không tiện từ chối, được rồi, cô nhận!

“Tiểu Tiểu, cảm ơn cậu, buổi tối tớ mời cậu ăn cơm!”.

“Được thôi!”.

Hai cô gái nhanh chóng thân thiết, có lẽ do môi trường tạo điều kiện, hay là giữa hai người có duyên phận kì diệu, ngày đầu tiên họ gặp nhau, giống như đã từng quen biết từ rất lâu.

Lúc chạng vạng tối, Hạ Hải Dụ và Vân Tiểu Tiểu đi ra ngoài ăn cơm chiều, có thể là do ngồi máy bay lâu, hai người ăn cái gì cũng không có khẩu vị, chỉ tùy tiện ăn một chút, sau đó liền cùng đi tản bộ.

Ở San Fancisco không thể dẫn liền ra Silicon Valley, mà đề tài sốt dẻo ở Silicon Valley là ---khoa học kĩ thuật Húc Dương.

“Này, các cậu đã xem báo chưa, tổng giám đốc của khoa học kĩ thuật Húc Dương dáng dấp rất đẹp trai!”. Một cô gái người Mỹ tóc vàng mắt xanh kích động nói.

Một cô gái nước Pháp khác cũng không thể không say mê:” Anh ấy quả thật quá hoàn mỹ, rất muốn one night stand với anh ấy”.

Hạ Hải Dụ và Vân Tiểu Tiểu nhìn nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng nhau đỏ lên, người nước ngoài quả nhiên rất thoáng nha!

Họ không thích hợp với loại thảo luận này, đi thôi đi thôi!

Xoay người muốn đi, cô gái trẻ tuổi Tây Ban Nha hô to gọi nhỏ:” Oh my god, thật sự là rất mê người, đàn ông Trung Quốc đẹp trai quá!”.

Hử?!

Đàn ông Trung Quốc

Hạ Hải Dụ vô ý nhướng nhướng mày.

Bình Luận (0)
Comment