Hồng Nguyệt Tâm lúc này cứng đờ, sư đệ có thể hay không nói tiếng người. Mặc dù nửa đầu câu nói rất khiến cho người ta nhiệt huyết dâng trào, nhưng cái quỷ gì thân thể to bằng hỗn độn, sư tỷ là thật chưa bao giờ nghe luyện thể có thể đi tới độ cao như vậy.
Thấy Hồng Nguyệt Tâm đứng yên không nói gì, Trường An lúc này càng tin tưởng sư tỷ mình cảnh giới không thua gì đại sư huynh, thế là liền nói:
"Sư tỷ a, có thể dạy Trường An chiêu vừa rồi."
Nghe Trường An nói vậy, lúc này Hồng Nguyệt Tâm hồn mới về lại thể xác. Nhìn ánh mắt chờ mong của tiểu sư đệ, lại cộng thêm bên ngoài cũng khá đẹp trai, nhìn cũng thuận mắt hơn, nhưng bên ngoài vẫn như cũ lạnh lùng.
"Ừm, muốn luyện công pháp này, tiểu sư đệ cần phải trải qua nhiều cực khổ, không phải ngày một ngày hai có thể luyện thành, sư đệ có chịu được hay không?".
Trường An kiên quyết gật đầu, nhà mình đại sư huynh cùng sư tỷ tu cao cao siêu, nếu mình không cố gắng, sau này ra ngoài sao có thể trêu chọc được địch nhân mạnh mẽ, sư huynh sư tỷ khó lòng mà ra tay toàn lực.
Nhìn ánh mắt kiên định như vậy, Hồng Nguyệt Tâm hài lòng gật đầu, tiểu sư đệ mới đến này rất vừa mắt a, chẳng như bọn người còn lại.
"Được rồi, muốn luyện được công pháp này chỉ cần đứng dưới thác nước chịu được mười hay giờ liên tiếp, trong lúc đó vận chuyển linh khí khắp cơ thể là sẽ thành công. Nhưng sư tỷ khuyên sư đệ, ngày đầu nên làm quen đứng một giờ là được, mỗi ngày tăng lên một chút, nếu sư đệ cố gắng, một tháng có thể thành công."
Hồng Nguyệt Tâm nhớ lại khi xưa mình luyện môn công pháp này, cũng là có đại nghị lực mới có thể trong vòng bảy ngày luyện được. Lúc trẻ kiêu căng, ngày đầu tiên nàng đã đứng mấy giờ liền, kết quả ngày hôm sau phải nằm liệt trên giường.
Đây là kinh nghiệm mà Hồng Nguyệt Tâm đúc kết được, bây giờ truyền lại cho Trường An.
Không nói nhiều, Trường An cởi áo ra chạy vào thác nước.
Hồng Nguyệt Tâm gật đầu, sau đó cầm theo Phong Sương kiếm bay đi.
...
Lúc này cách đó không xa Lưu Phi đang đứng đó nhìn, từ lúc Hồng Nguyệt Tâm phá hỏng cửa nhà, Lưu Phi là hận muốn chết đi sống lại.
Mặc dù đánh không lại vị sư muội này, nhưng Lưu Phi vẫn là quyết tâm tìm lại một chút công bằng. Sư tôn là hắn thì cũng thôi đi, tới sư muội cũng muốn làm hắn tức chết. Thù này phải trả.
Nhưng khi Lưu Phi nghe cuộc trò truyện của Trường An cùng Hồng Nguyệt Tâm thì giật mình. Một lần nữa lau mắt mà nhìn vị tiểu sư đệ này, cái quỷ gì nói mình một kiếm xé trời cũng thôi đi, giờ còn nói với sư muội luyện thể có thể hóa thành hỗn độn. Mẹ nó, đây là lần đầu tiên nhận biết của Lưu Phi về tu tiên giới thay đổi a.
Đang lúc Lưu Phi chuẩn bị đi thì có một thanh kiếm cầm vào giữa chân của hắn, chính là Phong Sương kiếm, nhưng trên kiếm có một vết sứt mẻ nhỏ. Lưu Phi mặt càng đen hơn, thề phải nợ máu trả bằng máu. Thế là bay đi về phía nhà ở của tứ sư đệ Trương Tam.
...
Dưới thác nước lúc này, Trường An đang đứng trung bình tấn, phần trên không mặc áo, lộ ra phần cơ bắp sắc nét.
Theo lời của tam sư tỷ nói, chỉ cần đứng liên tục mười hai giờ, vận chuyển linh khí toàn thân là có thể nhập môn "kim cương hộ thể". Nhưng mà ngoài mỏi chân ra, lúc này Trường An không cảm nhận được thêm gì nữa.
"Mình phải cố gắng, nếu không sẽ làm cho sư tỷ thất vọng." Trường An nghĩ thầm trong lòng.
Hồng Nguyệt Tâm lúc này đang trốn ở một góc quan sát tiểu sư đệ này. Phải nói là nàng cảm thấy ngạc nhiên, không ngờ tiểu sư đệ nghị lực lại cao như vậy. Đã đứng liên tiếp hai giờ những vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Không giống như nàng lúc đó, khi luyện công pháp này, vừa phải vận chuyển linh khí, vừa phải chịu sức nước chảy của thác nước, khó khăn vô cùng. Nếu như không phải lúc đó có người hộ pháp cho nàng, có lẽ kinh mạch đã sớm đứt hết.
Nhưng mà nhìn Trường An, mới bước vào luyện khí tính đến hôm nay là ngày thứ hai, nhưng linh khí được vận chuyển mượt mà, như ăn cơm uống nước vậy.
Trời lúc này cũng chuyển sang tối đi, đã qua mười giờ liên tiếp, trên tay Hồng Nguyệt Tâm vừa gặm bánh bao vừa khiếp sợ nhìn vị sự đệ này. Nàng lo lắng Trường An sẽ xảy ra chuyện nên không dám rời đi ánh mắt, bánh bao là do Đô Đô đem đến.
Hồng Nguyệt Tâm cũng không thể đứng ra ngắn cản sư đệ tu luyện được, trừ khi người tu luyện chịu không nổi nữa mà dừng vận chuyển linh khí, nếu có can thiệp người ngoài sẽ dẫn đến kinh mạch đứt đoạn.
Đang lúc nghĩ tiểu sư đệ của thể hay không phá vỡ nhận biết của mình, lúc này Nguyệt Tâm nhíu mài, bỗng thấy toàn thân Trường An phát sáng lên, nhìn giống như kim thân của Phật tu, nhưng chỉ lóe lên một cái rồi biến mất. Sau đó chỉ thấy Trường An từ trong thác nước bước ra.
"Ừm, lần đầu sư đệ đã chịu được mười giờ, nhưng cơ thể vẫn là có giới hạn, là ta sinh ra ảo giác hay sao mà khiến mình nghĩ đệ ấy có thể làm được". Nội tâm Hồng Nguyệt Tâm như trút được gánh nặng, đây mới đúng là một người bình thường nên có, nào có ai bật hack tu luyện.
Hồng Nguyệt Tâm bay lại trước mặt Trường An lạnh lùng nói.
"Sư tỷ đã nói không thể gấp gáp tu luyện, sư đệ ngày đầu đã đứng lâu như vậy, có thể phải nghỉ ngơi mấy ngày. Nhưng thật không tệ, có thể chịu đựng được, thật không làm mất mặt tông môn chúng ta."
Thấy sư tỷ mình chất vấn, nhưng trong lời nói có phần quan tâm, Trường An cảm động nói ra.
"Sư tỷ, sư đệ đã tu luyện nhập môn được công pháp Kim cương hộ thể".