Chương 5: "Ừm, như sư huynh các con đã nói, hôm nay tới đây thôi."
Nói xong Huyền Tử biến mất. Các đệ tử còn lại đều biết đây là mánh khóe của lão sư tôn, dù sao trước kia lão sư tôn cũng từng biểu diễn qua chiêu này, mới lừa được một vài ngươi trong số họ không phải rời đi.
Duy nhất nai tơ ở đây chỉ có Trường An, nhìn thấy sư tôn mình thần thông quảng đại như vậy, hắn quyết định tối nay về nghiên cứu Thái Huyền kinh.
Chờ cho Trường An bước ra khỏi nhà ăn, lúc này đám người từ đâu tụ họp lại, trong đó có cả lão sư tôn Huyền Tử.
Khác với vẻ cao thâm khó dò lúc trước, lúc này Huyền Tử như một lão già họm hẹn, phẩy phẩy tay gọi Lưu Phi nhìn xem Trường An đã đi xa chưa.
Thấy Lưu Phi gật đầu, Huyền Tử lúc này nói nhỏ:
"Aiiiz, các con cũng nên thông cảm cho ta, ta cũng không muốn như thế, chỉ là các tông môn xung quanh lúc nào cũng nhìn chằm chằm muốn chiếm đoạt tông môn.
Bảy ngày nữa là triều đình sẽ cử người xuống điều tra, chỉ cần vượt qua bảy ngày, nếu lúc đó tiểu sư đệ các con muốn đi, ta cũng không cản, còn có đền bù."
Nghe đến đây cả đám nhìn Huyền Tử, từ đằng xa đang canh chừng khi nghe Huyền Tử nói vậy, Lưu Phi cũng là bộ mặt khinh thường.
Có quỷ ma mới tin lời sư tôn, nếu là sư tôn để cho bọn họ đi, bọn họ đã sớm chia gia sản rời đi. Còn nói việc bồi thường, mơ đi, tông môn sắp nghèo đến không có cháo mà ăn, ở đâu ra bồi thường.
Sư tôn bọn họ không đánh mất danh hiệu cáo già, tai không đỏ, mặt không tía nói ra:
"Sư đệ các con không có linh căn, đừng nói tu luyện cho dù muốn dẫn khí nhập thể còn khó, các con chỉ cần bịa ra một cái gì đó, sau đó nói với sư đệ các con cố gắng làm theo, vậy là yên ổn."
Đám người nghe lúc này thì thầm bội phụ sư tôn, vững như chó già, nhưng cũng thật thầm thương xót cho vị sư đệ này, không có linh căn lại còn bị sư tôn dụ dỗ, hứa hẹn qua đủ thứ, nếu sau này biết được tâm tình là suy sụp tới mức nào.
Bọn họ mỗi người trong lòng thề, nếu một ngày vị tiểu sư đệ này còn không biết, thì ngày đó bọn họ vẫn sẽ đối xử thật tốt với Trường An.
...
"Hắc xì"
Trường An lúc này gãi gãi mũi mình một cái, trở về căn nhà lá đổ nát, phía trên nóc nhà có vài lỗ nhỏ, bên cạnh cửa sổ cũng không có. Không biết là do gió lùa vào hay do ở nơi nào đó có một đám người đang nhắc đến hắn khiến hắn hắc xì.
"Phải cố lên Trường An, người nào tu tiên không phải ăn gió uống sương, ngươi có nhà ở đã là không tệ, sư tôn cùng các sư huynh sư tỷ rất yêu thích ngươi, không thể để bọn họ thất vọng được, không thể lười biếng."
Trường An tự trấn an bản thân, từ lúc về đến nhà ở, mặc dù là buồn ngủ, nhưng hắn vẫn cố lật ra xem Thái Huyền Kinh.
Trong sách có ghi:
"Tu sĩ muốn tu luyện, trước mắt cần cảm nhận được linh khí, linh khí tồn tại xung quanh chúng ta, càng là nơi núi cao, ít người sinh sống, linh khí mật độ càng cao. Linh khí càng dồi dào, người ở đó càng cảm thấy tinh thần thoải mái, tuổi thọ càng cao.
Muốn dẫn khí nhập thể điều kiện cần có linh căn, linh căn càng cao, cảm nhận linh khí càng dễ."
Đọc tới đây Trường An nhíu mài, hắn đã sớm biết có thứ gọi là linh khí, có một vài lần hắn theo cha mẹ lên núi hái thuốc. Cảm nhận không khí trên núi trong lành hơn so với sống ở thôn nhiều lắm.
Hắn đoán đây chính là linh khí trong sách ghi, thì ra các tông môn lựa chọn ẩn cư trên núi, hoặc là một vài siêu cấp tông môn vị trí càng là đặt sâu hơn là có lý do.
Nhưng sách ghi cần phải có linh căn mới có thể cảm nhận được rõ ràng linh khí, làm hắn lo lắng, dù sau bản thân Trường An là không có linh căn, nếu tối hôm nay hắn không dẫn khí nhập thể được. Đại sư huynh ngày mai có thể ghét bỏ mà xa lánh, chê hắn phế vật.
Nhưng Trường An là không từ bỏ, hắn nhắm mắt lại nhớ lại những gì trong sách nói:
"Tập trung tư tưởng, điều hòa hô hấp, hơi thở sâu, đều, chậm, thư giãn cơ thể. Tập trung lên Bách hội ( đỉnh đầu) sau đó đọc khẩu quyết "ngưng thở tức thời", sau khi cảm nhận được linh khí ở bách hội thì đọc khẩu quyết "thái huyền nhập khí", lúc này khi nhập khí thành công, cần dẫn khí chảy xuống phần bụng, tạo thành các vòng chu thiên, khi hấp thụ linh khí tạo thành đủ mười hai vòng chu thiên, chính thức bước vào Luyện Khí Kỳ."
Lúc này trong thể Trường An cảm nhận một luồng khi nóng từ trong bụng truyền đến. Không phải trong sách nói là nhập khí từ đỉnh đầu rồi chạy xuống bụng hay sao, nhưng sao bây giờ Trường An lại có cảm giác khí đang từ trong bụng mình chạy khắp có thể rồi mới tập trung ở đỉnh đầu.
Không dám suy nghĩ loạn thêm, Trường An cố nhớ tới bức tranh vẽ Thái Huyền tổ sư dẫn khí nhập thể. Muốn dẫn khí nhập thể ngoài những việc trên còn phải trong lúc dẫn khí quan tưởng đến bức tranh Thái Huyền trong Thái Huyền kinh.
Từ từ trong đầu Trường An hình thành các vòng chu thiên, một vòng, hai vòng, rồi mười hai vòng, nhưng các vòng chu thiên vẫn đang hình thành tiếp.
Mặc dù đang rất khó chịu, cảm giác như muốn nổ tung, nhưng Trường An lúc này không thể bỏ lỡ cơ hội.
"Trong sách có ghi, trong đan điền (phần bụng) tu sĩ, cũng là có rộng có nhỏ, người thường chỉ cần mười hai vòng chu thiên là tiến vào Luyện Khí, nhưng đến bây giờ mình vẫn đang hình thành thêm vòng chu thiên, quả nhiên mình quá phế vật, cần nhiều vòng khí chu thiên như vậy ."
Trường An nghĩ thầm trong lòng, lúc này đang cố gắng tập trung, khi hình thành đến vòng chu thiên thứ 99, lúc này mới dừng lại. Trường An từ từ mở mắt ra, hắn hôm nay đã là tu sĩ, chính thức bước vào Luyện Khí Kỳ.
Trường An vui mừng trong lòng, sư tôn quả nhiên không lừa hắn, mặc dù không có linh căn nhưng hắn vẫn có thể hấp thụ linh khí, giống như tổ sư gia. Nhưng nhớ lại lời sư tôn, trong tông môn cái sư huynh sư tỷ đều là thiên tài trong thiên tài.
Hôm nay hắn chỉ bước vào Luyện Khí Kỳ, là loại cặn bã nhất thì có tư cách gì mà khoe khoang.
Mặc dù đã bước vào Luyện Khí, nhưng Trường An vẫn tiếp tục khoanh chân điều tức lại khí tức, bây giờ đây hắn đã có thể cảm nhận được linh khí. Mặc dù nơi này linh khí không cao, nhưng so với nông thôn nơi hắn ở thì khác nhau một trời một vực.
Nửa cuốn đầu Thái Huyền Kinh chỉ hướng dẫn cách dẫn khí nhập thể, cảm nhận, điều chỉnh khí tức, thuộc về thể loại sách cơ bản, mặc dù tràn lan trên các sạp hàng chợ, nhưng các tu sĩ vẫn công nhận đây là loại sách dễ nhập môn nhất, chính là căn cơ của tu sĩ. Còn một cách còn lại có thể cảm nhận linh khí, dẫn khi nhập thể chính là tắm thuốc, nhưng cách này chỉ dành cho người luyện thể. Nửa cuốn sau của Thái Huyền kinh chính là nói về cách đột phá Trúc Cơ.
Trường An lúc này thật muốn nhanh trời sáng, sau đó hỏi đại sư huynh, lúc dẫn khi nhập thể tại sao mình lại cần nhiều vòng khí như vậy. Đại sư huynh nhất định là thiên tài, có lẽ chỉ cần đọc sơ qua là có thể dẫn mười hai vòng khí nhập thể, không mất nhiều thời gian như mình.
..
Lúc này Lưu Phi đang ngủ ngon, bỗng nhiên hắc xì một cái, lấy tay gãi mũi một cái.
"Không biết là con gái nhà ai đang nhớ đến mình".