Tổng Quản Thái Giám Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 53.3



Cô bé nhỏ song đình lần đầu gặp duật kỳ lớn hơn một tuổi rồi nhất kiến chung tình khi đó mới là một bé con 8 tuổi.
Cứ thế bảy năm trôi qua, song đình 15, duật kỳ 16.
Không thể không nói duật kỳ càng lớn càng xinh đẹp, nếu so sánh với con gái thì lại càng xinh đẹp hơn rất nhiều.
Cha duật kỳ vốn giữ chức bộ hộ thượng thư còn mẹ là đệ nhất mỹ nhân kinh thành lúc bấy giờ.
Song đình cứ suốt ngày bám theo duật kỳ không sợ mọi người đàm tiếu thanh danh.
À, còn một bí mật về duật kỳ ca mà chỉ mỗi mình bé biết thôi nhé.
Thật ra duật kỳ ca là nữ cải nam trang đó nha.
Trong một lần ngây thơ vô tội vạ bé không xin phép mà đã mở cửa vào thì chợt nhìn thấy một khung cảnh 18 trở lên.
(mm : thật ra chỉ đang bó ngực gần xong thôi)
Bé đỏ ửng mặt lấy ngón tay nhỏ bé che lên mặt.
Xấu hổ quá !
Nhưng vẫn không nhịn nổi trẻ con mà hé hé một chút.
Chợt đối mặt với đôi mắt ngu người của duật kỳ, bé đành mỉm cười e thẹn mà chạy ra ngoài nhân tiện đóng cửa dùm người ta.
Một lúc sau, cánh cửa được người bên trong mở ra, dùng một tốc độ ánh sáng mà đưa bé vào trong rồi đóng cửa lại.

Hai cánh tay của duật kỳ ép bé vào giữa rồi áp sát vào tường, mỉm cười ôn nhu nói :
- đình nhi đáng yêu của ca.
Bé ngước mắt ngây thơ nhìn « ca » ấy :
- ân.
Ca ca không biết từ đâu ra một cây kẹo đường rồi đưa cho bé, mỉm cười dụ dỗ nói :
- ngoan, hãy quên mọi thứ vừa thấy hồi nãy nhé.
Song đình 9 tuổi ngây thơ hỏi :
- tại sao ?
ca ca đáp :
- không tại sao cả, nghe ca ca nói nhé, muội nghĩ thử xem, trước giờ ca ca có bao giờ nói sai gì không ?
bé suy nghĩ một chút rồi lắc đầu :
- không nha !
ca ca mỉm cười xoa xoa đầu bé :
- thấy chưa ! caca nói gì cũng đúng, song đình phải ngoan, sau này mỗi ngày caca đều tặng song đình bánh kẹo nữa nha.
Tuy hơi nghi hoặc nhưng nghe đến bánh kẹo thì bé lại không nhịn nổi mà mắt sáng lên :
- hảo !
nói xong ôm ôm cánh tay caca dụi dụi, mở miệng khen :
- caca là tốt nhất.

Cứ như thế, cô bé song đình ngây thơ đã bị dụ dỗ bởi thế giới của bánh kẹo.
Kể từ đó, cứ đến một tháng kiểm kê tài sản, thì thu chi nhà hộ bộ thượng thư lại phát hiện mất khoản tiền bí mật mà không rõ nguyên nhân.

Trở lại hiện tại.
Duật kỳ 16 và song đình 15 cứ thế mỗi ngày đều vui vẻ đi chơi đâu đó, ăn ăn uống uống.
Cho đến một ngày song đình phát hiện mình và caca đã ba bốn hôm không gặp nhau nha, dạo này họ gặp nhau ít quá đi.
Cô bé quyết định thực hiện một việc táo bạo- theo dõi caca.
Cô bé canh chừng ở cửa thượng thư được hai ba ngày thì phát hiện ra có một bóng dáng to cao suốt ngày cứ trèo tường vào phủ thượng thư.
(mm : dùng khinh công ạ)
Tò mò đi theo thì phát hiện bóng dáng ấy lại lẻn đi vào viện của caca nha.

Nàng tò mò nhìn qua cửa sổ thì thấy bóng dáng kia cầm lấy tay của caca mà nhỏ nhẹ nói, còn caca thì mặt đỏ chín lên, e dè đẩy tay hắn ra.
Tuy nàng còn bé nhưng nàng không ngốc nha.
Phi lễ cấm sờ.
Ngay lập tức bé lao vào phòng, đẩy tay bóng dáng kia ra, đứng trước mặt caca bảo vệ ca trước người xấu rồi ngẩng mặt ra.
Khi ngẩng mặt lên dùng ánh mắt bé con chống kẻ xấu thì lại ngớ mặt đi.
Uy, vị tỷ tỷ này không tệ nha.
Tuy hình dáng hơi ột tý nhưng không thể che đi được được khí chất cao quý lan tâm khuôn mặt đẹp đẽ tựa như điêu khắc thậm chí còn đẹp hơn caca của nàng nữa.
Không nhịn nổi mà tay giật giật ống tay áo của caca, hỏi nhỏ :
- caca, tỷ tỷ này là ai ?
caca lập tức mặt đỏ bừng lên, còn bóng dáng kia thì mặt xám đi run cả người.
caca thấy thế liền nói :
- đó là bạn của ca.
Bóng dáng kia nhịn không được nữa, mở miệng nói :
- ai nói ? ta là người yêu của nàng ấy !
nàng ngu người, miệng lầm bầm nói :
- nhưng ca là nữ nha…
Bóng dáng kia lại hỏi :
- thì sao ?
nàng tiếp tục nói :
- … nhưng ngươi cũng là nữ nhân mà, nữ nhân không đến được với nữ nhân nha, mẫu hậu ta nói thế…
Caca bỗng nói :
- không phải thế song đình, sự thật là…
bóng dáng to lớn tuy tức giận đến run người, nhưng làm biếng cãi lại, tiếp lời :
- ai nói nữ nhân không đến được với nữ nhân chứ ? ngươi chưa nghe được câu này sao ?
nàng ngước mắt tò mò lên nhìn.
Bóng dáng tiếp tục nói :
- chỉ nữ nhân với nữ nhân mới mang lại hạnh phúc cho nhau.
Nàng ngước mắt nhìn caca rồi lại nhìn bóng dáng kia :

- thật sao ?
Caca va bóng hình kia cùng lúc nói nhưng caca yếu giọng hơn nên lấn át luôn mà hô lên :
- đương nhiên !!!
nói xong bóng dáng kia không muốn dây dưa với nàng nữa nên ẵm theo caca của nàng, lại tiếp tục trèo tường đi khỏi phủ thượng thư, để lại cô bé ngây thơ bị dạy hỏng ngu người tiếp thu kiến thức.

Bị dạy hỏng lần 2, ọc ọc ọc…

Cứ như thế, mỗi ngày nàng đều đến thăm, phá hỏng caca với vị tỷ tỷ kia, nài nỉ ép uổng muốn học công phu trèo tường của tỷ để có thể vụng trộm tìm nữ nhân.
Cứ như thế, tỷ tỷ kia trở thành sư phụ đầu tiên của nàng.

Mấy tháng sau, phủ thượng vui mừng ngập người, pháo đỏ hoan hỉ mừng công tử « giả nam trang » được gả đi lấy chồng.
Lúc đầu mọi người còn không tiếp nhận được việc này nhưng từ từ cũng hiểu ra sự tình, aiz, làm gì có nam tử nào lại đẹp « gái » y chang như thế chứ, bọn họ thật ngốc a…
Nàng lén trốn ra khỏi cung rồi lựa vào tửu lầu có vị thế tốt để nhìn đám rước dâu đi qua.
Thấy vị tỷ tỷ kia ngồi lên ngựa vị trí tân lang đi đầu thì nàng hết sức bất ngờ, uy, lẽ ra phải là caca ngồi vị trí đó chứ, thật bất công nha.
Còn vị caca của nàng thì ngồi lên kiệu hoa, áo phượng hỉ đỏ thẩm nữ tính, khuôn mặt trang điểm ngọt ngào càng tóat lên hương vị đại mỹ nhân như hoa như ngọc.
Lúc nàng nhìn thấy khuôn mặt caca trang điểm thì hoàn toàn bất ngờ nha.
So với vị mĩ nhân đệ nhất kinh thành hiện tại thì lúc so với caca thì chỉ có thể nằm ở vị trí lép vế thôi.
Nàng không khỏi cảm thấy tự hào.

Về sau nàng mới biết, vị tỷ tỷ của nàng thật ra là tam vương gia của Tỳ quốc thì lại càng ngạc nhiên, uy, nữ nhân mà cũng làm vương gia được, thật mẫu hệ nha.

Lời tác giả : đại lục bao gồm tứ đại quốc: diệp quốc, thất tinh quốc, lương đế quốc và tỳ quốc, còn lại thì đều là tiểu vương quốc hoặc trung đẳng vương quốc.
ta muốn viết các ngoại truyện về chuyện xưa của các nhân vật theo phong cách ngược đãi, nữ giả nam trang yêu nam nhân đẹp như hoa, nam với nam, em gái nuôi yêu anh trai v.v.v... muốn thử nghiệm dù chỉ được một lần, hì hì...


Bình Luận (0)
Comment