Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 129

Chương 129

Sắc mặt Mộ Dung Dịch rất khó coi, nghe Tô Nhược Vân nói vậy, anh ta gật đầu.

“Vậy em gọi người đỡ anh lên đó, hai người chúng ta đều không ở đây thì không phải phép, em ở lại tiếp tục mời rượu.”

Mộ Dung Dịch lại gật đầu, Tô Nhược Vân vẫy tay với nhân viên phục vụ, hai người gật đầu với nhau, nhân viên phục vụ liền đỡ Mộ Dung Dịch rời đi.

Vừa rời khỏi sảnh tiệc, Mộ Dung Dịch liền vào nhà vệ sinh nôn một hồi, nhân viên phục vụ ở bên cạnh chăm SÓC.

“Thiếu gia Mộ Dung, cậu uống nhiều quá.”

Nôn xong, nhân viên phục vụ liền đỡ Mộ Dung Dịch lên tầng.

Toàn bộ khách sạn ngày hôm nay đều thuộc về nhà Mộ Dung, bất kì phòng trống nào đều có thể vào ở, nhưng nhân viên phục vụ lại cứ dẫn Mộ Dung Dịch lên vài tầng.

Chuyện này khiến Mộ Dung Dịch không khỏi cảm thấy kì lạ, lẽ nào có người cố ý sắp xếp?

Muốn nhân cơ hội anh ta say rượu đưa anh đến chỗ nào đó?

Lòng nghi ngờ của Mộ Dung Dịch trước giờ đều rất nặng, anh ta không thể không nghi ngờ, nhưng vẫn mặc nhân viên phục vụ dìu đi.

Nhân Viên phục vụ đưa Mộ Dung Dịch tới trước cửa một căn phòng, vừa vào phòng, Mộ Dung Dịch liền thấy một đôi giày.

Đôi giày này?

Hình như là của Tô Lam!

Đúng vậy, cho dù ánh mắt anh ta dừng trên người Tô Lam không lâu, nhưng Tô Lam mặc gì đeo gì, anh ta nhớ rất rõ ràng.

Lẽ nào Tô Lam muốn nối lại tình xưa?

Mộ Dung Dịch mím môi cười, đẩy nhân viên phục vụ xông thẳng vào phòng ngủ.

Nhân viên phục vụ liên đóng cửa rời đi.

Mộ Dung Dịch đẩy cửa phòng ngủ ra, quả nhiên trên giường lớn trong phòng ngủ có một người con gái đang nằm, lễ phục màu hồng, đúng là Tô Lam!

“Tô Lam…”

Mộ Dung Dịch lảo đảo đi tới bên giường, trực tiếp nhào lên người Tô Lam.

Anh ta nhẹ nhàng xoa mặt cô.

“Tô Lam, sao thế? Thấy lễ đính hôn mà tôi chuẩn bị cho Tô Nhược Vân nên ghen rồi? Hối hận rồi? Giờ muốn nhào.

vào lòng tôi?”

“Không sao, chỉ cần em muốn, tôi lập tức chia tay với cô †a, kết hôn với em, được không?”

Tô Lam mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng nói, từ từ mở mắt ra.

Khuôn mặt của Mộ Dung Dịch phóng to trước mắt cô.

“Mộ Dung Dịch!” Cô hoảng sợ nhìn Mộ Dung Dịch mắt say mơ màng trước mặt.

“Khi xưa không phải em không muốn lên giường với tôi sao? Giờ lại dùng mánh khóe thế này, chẳng qua không sao cả, Tô Lam, tôi cho em cơ hội”

Nói rồi, Mộ Dung Dịch liền hôn lên môi Tô Lam.

Tô Lam dùng sức quay đầu sang một bên, muốn đẩy Mộ Dung Dịch ra, phát hiện không hề có chút tác dụng nào.

Bình Luận (0)
Comment