Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 185

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 185

“Đến đây!”

Anh đáp một tiếng, lại chọc lên ngực Tô Lam: “Nhớ kỹ đấy!”

Nói xong, Mục Nhiễm Tranh liền chạy thẳng về phía đạo diễn.

Tô Lam vẫn khó hiểu.

Mục Nhiễm Tranh luôn tự nhận mình đẹp trai nhất thiên hạ, không ngờ lại thừa nhận chú của mình đẹp trai? Nếu không phải chú của anh ta đẹp không chịu nổi, vậy nhất định là anh bị đánh đến sợ rồi!

Chỉ là, một ông chú bốn năm chục tuổi thì có thể đẹp trai đến thế nào chứ? Tô Lam quả thật ngày càng tò mò.

Mục Nhiễm Tranh tiếp tục quay quảng cáo, đã trải qua bao sóng gió sa trường, căn bản Mục Nhiễm Tranh đều quay một lần là xong, đạo diễn cực kì vừa lòng với biểu hiện của anh.

Tô Lam âm thầm đứng một bên, coi như học tập.

Một lúc sao, đột nhiên có người nói: “Chủ tịch Quan, mời ngài đi bên này”

Chủ tịch Quan? Chú của Mục Nhiễm Tranh? Tô Lam vô thức nhìn qua.

Tiếc là phái đoàn đón tiếp của vị chủ tịch Quan này quá lớn, trong ngoài rất nhiều người đi theo, Tô Lam nghển cổ nửa ngày, cũng không thấy người.

Cô đứng lên, quyết định đi xem cho rõ ràng.

Thoát một cái, một đám người đi hết vào trong một gian phòng.

Có một bóng người vụt qua…

Sao lại giống…

A Viễn.

Ảnh đổ à, vinh hạnh vinh hạnh Tất cả mọi người đều không biết xảy ra chuyện gì, đến thư ký thân cận của Quan Triều Viễn như Doãn Cẩn cũng cả đầu mờ mịt.

Ánh mắt Quan Triều Viễn lướt qua từng ngường, bỗng dừng lại trên người một người đàn ông mặc đồ thể thao.

Anh từ từ nhấc tay lên, chỉ anh ta: “Anh, cởi đồ ra cho tôi: “Hả? Cởi, cởi, cởi đồ?”

Người đàn ông mặc đồ thể thao quả thật không thể hiểu nổi có chuyện gì.

Tất cả mọi người, dường như đều vì Quan Triều Viễn đại giá quang lâm, đều mặc vest, duy chỉ có một mình anh †a mặc đồ thể thao.

Anh ta là nhân viên studio, thường ngày đều quay phim, đương nhiên không mặc vest, hôm nay cũng vì Quan Triều Viễn đột nhiên muốn đến, nên mới bị tóm lại đây, căn bản không kịp thay quần áo.

Bình Luận (0)
Comment