Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3148

Chương 3148

Dẫu sao Khúc Thương Ly và Tô Chỉ Manh của xứng đôi thật mà.

“Tô Lam, ghé sát lại đây, mình nói cho cậu một bí mật”

Lâm Thúy Vân kéo Tô Lam sang một bên, nhỏ giọng dò hỏi: “Tô Lam, mình hỏi cậu cái này, sau khi làm lần đầu xong rồi, lần thứ hai, lần thứ ba có còn đau như trước không vậy?”

Tô Lam nở nụ cười đầy gian trá: “Ö~ nhìn điệu bộ bạn tôi thế này, thì ra là định phát sinh lần thứ hai, lần thứ ba với giáo sư Lục đó mà~ Lâm Thúy Vân cảm thấy khuôn mặt mình lập tức đỏ bừng lên: “Cậu nói hươu nói vượn cái gì đấy? Mình chỉ đang hỏi cậu bình thường thôi mà, không muốn nói thì bỏ đi”

Tô Lam không chọc cô ấy nữa: “Được rồi được rồi, thật ra, trên thực tế mà nói thì lần thứ hai, lần thứ ba hay mấy lần sau… chỉ cần màn dạo đầu là đủ rồi, sẽ không đau đâu. Nhưng mà làm chuyện này còn phải xem tình hình “phần cứng” đó như thế nào nữa. Khụ, nếu như nó phát dục quá lớn thì sẽ mang lại cảm giác hơi khó chịu, cơ mà sau đó dần thích ứng rồi thì sẽ rất… mí đấy”

Lâm Thúy Vân nghiêm túc suy nghĩ một chút: Cái tên Lục Mặc Thâm đó chắc chản là “phát dục quá lớn” rồi, cho dù có làm màn dạo đầu lâu hơn nữa thì khẳng định cũng sẽ đau chết thôi, vẫn nên không làm nữa thì tốt hơn.

Tô Lam nhìn vẻ mặt Lâm Thúy Vân đầy rối rắm và đau khổ thì đột nhiên nổi tâm trêu chọc: “Cậu mau thành thật khai báo cho mình đi, hai người các cậu đang yêu nhau có đúng không?”

Lâm Thúy Vân bĩu môi: “Cùng anh ta “yêu nhau” á? Cho mình xin đi!”

Tô Lam cố nhịn cười: Phản ứng của bảo bối nhỏ nhà mình thật đúng là không nhạy bén chút nào cả, muốn người ta tức lộn ruột mới chịu hay sao ấy!

Bất cứ ai có con mắt tỉnh tế đều có thể nhận ra rằng, mặc dù bề ngoài giáo sư Lục đang bắt nạt Tô Thúy Vân nhưng thực chất không phải là mỗi lần đều nâng cô ấy trong lòng bàn tay mà cưng chiều đó sao.

Cũng chỉ có mỗi cô ngốc Lâm Thúy Vân này văn còn đảm chìm bên trong thế giới quan của sự đau khố, không có cách nào tự giải thoát cho mình được.

Nhưng mà dựa theo tính cách hết sức ngay thẳng này của Lâm Thúy Vân mà nói thì nếu như cô ấy thực sự ghét một ai đó, người nọ tuyệt đối sẽ không xuất hiện được trong vòng bán kính năm mét quanh cô ấy đâu.

Liễu Minh Hào kia chính là một ví dụ hết sức điển hình.

Trong tiềm thức của Lâm Thúy Vân hẳn là đã thích giáo sư Lục từ lâu rồi, chẳng qua là chính cô vẫn chưa tự nhận ra điều đó mà thôi Trong lúc nhất thời, cảm giác hứng thú trong lòng Tô Lam đột nhiên trào dâng.

Nếu như một ngày nào đó Lâm Thúy Vân phát hiện rằng mình yêu Lục Mặc Thâm rồi, không biết lúc đó cô ấy sẽ có vẻ mặt như thế nào, thật khiến người ta mong đợi mà.

“Được rồi, cậu nói cái gì thì chính là cái đó”

Lâm Thúy Vân nghiêng đầu tựa vào vai Tô Lam, nói: “Mình có suy nghĩ rằng, nếu như hai đứa mình có thể tổ chức hôn lễ cùng nhau thì vui biết mấy nhỉ”

Nhắc đến hai chữ “hôn lễ” này, Tô Lam vô thức ngẩng đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.

Cô vẫn có chút để tâm đến chuyện mà anh đã giấu mình, cho nên từ tối hôm qua đến giờ cô không có cách nào để chủ động nói chuyện với Quan Triều Viễn được.

Ngay sau đó Lâm Thúy Vân lại thở dài một tiếng: “Nhưng chuyện này có lẽ là không có khả năng rồi, dù sao cậu với nam thần cũng đã đăng ký kết hôn rồi, mình có ngồi máy bay cũng không đuổi kịp nữa”

Quan Triều Viễn nấy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng: “Cử hành hôn lê cùng nhau cũng được”

Ánh mắt Lâm Thúy Vân lập tức sáng lên, nhưng sau đó cô nhanh chóng phản ứng lại: “Điều kiện tiên quyết là mình phải tìm chồng trước cái đã”

Bình Luận (0)
Comment