Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3210

Chương 3210

“Anh… Anh… Anh…”

Tô Lam cơ hồ là dụng hết toàn lực ôm thật chặt anh ấy.

Cô ấy từng mơ thấy cảnh hai người đoàn tụ không biết bao nhiêu lần trong giấc ngủ.

Cũng nghĩ tới lúc hai người gặp lại, cô phải đem hết những chuyện mà cô phải nhẫn nhịn trong mấy năm này, nói ra toàn bộ.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Bây giờ anh trai đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

Mà cô, ngoại trừ kêu một tiếng anh trai ra, lời nói cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Tô Duy Nam cứ như vậy an tính nửa quỳ ở trên mặt đất, mặc cho Tô Lam ghé vào trong ngực của mình lớn tiếng khóc.

Đây là lần khóc dữ dội nhất của Tô Lam rong mấy năm này.

Cô ấy điên cuồng, giống như muốn phát tiết toàn bộ những tủi nhục mà cô ấy phải chịu đựng rong mấy năm này.

Một bên khóc, còn một bên dùng sức đấm Tô Duy Nam: “Anh, anh đáng ghét! Vì sao bây giờ mới về? Bọn họ đều đang bắt nạt em, em thật sự rất nhớ anh…” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ánh mắt Tô Duy Nam đột nhiên tối sầm vài phần, anh thò tay nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng của cô, ôn nhu dụ dỗ cô: “Ngoan, đều là lỗi của anh”’ Cũng không biết đã qua bao lâu, Tô Lam đột nhiên nghe được bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa.

Cô cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nghẹn ngào nhìn Tô Duy Nam: “Anh, em không hiểu, người đàn ông vừa nấy…

Có người lấy danh nghĩa của anh để lừa em Tô Duy Nam nhẹ nhàng mở miệng, thò tay nhéo nhéo má cô: “Nhưng mà em đừng lo lằng, chuyện này anh nhất định sẽ tra rõ”

Tô Lam nghẹn ngào mà nhìn anh, ánh mắt còn có chút mê man, giống như còn chưa tỉnh hồn lại: “Anh…”

Tô Duy Nam nhìn cô: “Trong phòng có thuốc kích dục, căn phòng mà anh đợi là căn phòng của câu lạc bộ đổi vợ”

“Em ở bên trong khoảng nửa tiếng, hít phải không ít thuốc mê. Anh đi ra bên ngoài xem thử, em còn phải ngâm nước một lúc nữa, có chỗ nào.

không thoải mái thì gọi anh”

Tô Duy Nam đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, chân còn chưa kịp bước, đã bị Tô Lam bắt lại Tay áo: “Anh.”

Tô Duy Nam nghiêng đầu sang chỗ khác, thấy dáng vẻ Tô Lam vô cùng lo lắng bất an.

Trong nháy mắt, ánh mắt của anh trở nên cưng chìu: “Ngoan, anh chỉ ở bên ngoài thôi, anh sẽ không đi đâu, nghe lời”

Viên mắt Tô Lam cay cay: “Thật chăng?”

Cô thực sự rất sợ hãi, cô sợ chỉ cần mình vừa buông tay, anh trai liền đi mất.

‘Sau đó sẽ cũng không trở lại “Thực sự.”

Tô Duy Nam gật đầu, giơ tay xoa đầu cô một cách dịu dàng, sau đó xoay người đi ra ngoài Lúc Tô Duy Nam đẩy cửa phòng tắm đi ra ngoài, ngoài cửa cũng vang lên một trận âm thanh cạy khóa vô cùng lớn.

Tô Duy Nam ngẩng đầu liền thấy một người con gái dẫn hai bảo tiêu hung thần ác sát xông vào.

Bình Luận (0)
Comment