Chương 384
Có phải hôm nay cô điên rồi không?
“Được rồi, đừng nói nữa, đi ngủ” Tô Lam nằm xuống, đắp chăn.
Quan Triều Viễn cũng không nói gì, mà sau khi Tô Lam đi vào giấc ngủ, anh gửi một tin wechat cho Dạ Bân.
“Tôi không cần biết cậu dùng cách gì, nhất định phải giúp Tô Lam giành được bộ phim ‘Ma tước niết bàn này”
“ĐM! Tình cảm phát triển ngon như thế á? Đã gọi Tô Lam rồi” Dạ Bân trả lời.
“Giúp vợ tôi giành lấy bộ phim “Ma tước niết bàn”.
Quan Triều Viễn đổi “Tô Lam” thành “vợ tôi”, Dạ Bân lập tức bị đả kích mạnh mẽ!
Khi Tô Lam biết đối thủ cạnh tranh của cô chỉ có Tô Nhược Vân, đương nhiên Tô Nhược Vân cũng biết đối thủ cạnh tranh của cô ta chỉ có một mình Tô Lam.
Vai diễn này, Tô Nhược Vân cũng chác chán giành được.
Tất cả mọi người đều biết cô ta từng là đội trưởng đội nhảy cổ động toàn quốc, cũng là người tạo nên lịch sử, hiện giờ cô ta là diễn viên, bộ phim điện ảnh kể về vận động viên nhảy cổ vũ mà rơi vào tay người khác, mặt mũi cô ta biết vứt đi đâu chứ?
Ngoài ra, mọi người biết bộ phim này sắp quay, liên tiếp hô hào bên chế tác chọn Tô Nhược Vân.
Nếu cô ta không được chọn, có lẽ sẽ khiến người khác cười đến rụng răng.
Vì thế, Tô Nhược Vân lùi lại tất cả sự kiện, chuyên tâm nghiên cứu kịch bản, nhất định phải giành được vai diễn này.
Phòng làm việc Chí Viễn Đây là phòng làm việc cá nhân của Đỗ Viễn, gần đây muốn quay bộ phim điện ảnh này, ông cũng rất rối rắm.
Trợ lý của ông cũng nhăn mặt chau mày ở bên cạnh.
“Đạo diễn Đỗ, ngài vẫn đang do dự gì thế? Quốc tế Nghệ Tân đồng ý đầu tư năm mươi triệu, năm mươi triệu đó!
€ó số vốn này, bộ phim này của chúng ta đã có kinh phí rồi, bằng không chúng ta kiếm đâu ra kinh phí chứ?”
“Tôi biết, thế nhưng diễn xuất của Tô Nhược Vân quả thật hơi…”
“Đến lúc đó ngài chỉ dạy cô ta tử tế, nể mặt số tiền kia”
“Cá nhân tôi càng thích Tô Lam hơn, tôi đã xem mấy đoạn cắt trong phim của anh Nghiêm, diễn xuất của Tô Lam thật sự rất tốt! Nếu cô ấy diễn, chác chắn không có vấn đề gì”
“Nhưng cô ấy không kéo được tiền đầu tư, hơn nữa, độ nổi tiếng của cô ấy cũng không bằng Tô Nhược Vân, còn do dự gì nữa chứ?”
Đỗ Viễn lại thở dài từng hơi.
Thân là đạo diễn, có rất nhiều chuyện thật sự không làm Sao được.
Mấy năm nay, phim thanh xuân rất kém thu hút, không kêu gọi được đầu tư, nhưng thật sự ông rất thích kịch bản này, hơn nữa, trong nước còn chưa có bộ phim điện ảnh nào kể về vận động viên cổ động, cũng coi như mở ra một thể loại mới.
Không có kinh phí, một bộ phim điện ảnh triển khai thế nào đây?
Năm mươi triệu, kinh phí cả bộ phim này căn bản là đã đủ.
“Không bằng liền chọn..”